Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1014: Uy Bá Thiên

Lão Hồng suy nghĩ nói:
"Thiên phú nghiên cứu của Hà Huyên đứng Top 3 trong chiến khu Đông Hoa chúng ta, mà lần này tuy rằng không có tuyên bố với bên ngoài nhưng lại gọi một đám nhân vật lớn như chúng ta đến thì phỏng chừng chuyện này rất không đơn giản."
"Nhưng cô cũng đừng ôm hi vọng quá lớn! Nếu không thông báo với bên ngoài vậy tức là thành quả nghiên cứu của cô ấy còn có vấn đề nhất định nào đấy! Cho nên mới phải mời chúng ta đến là muốn nghiệm chứng một chút."
"Mấy ngày trước tôi đã xem dữ liệu của chiến khu Đông Hoa và phát hiện ra một con hồn sủng tên gọi là ‘Uy Bá Thiên’! Tôi nhìn nó một hồi lâu mới biết đó hẳn là hình thái tiến hóa mới của gấu trúc, và hơn nữa nó còn vô cùng đặc thù. Vì miêu tả về nó cực ít nên tôi vừa nhìn xem mấy lần là đã cảm thấy vô cùng hứng thú."
Linh Dũ Thiên Vương cũng là lần đầu tiên nghe đến việc này nên nói: "Cho nên ngài tới đây là muốn nhìn xem con Uy Bá Thiên kia một chút phải không? Cái tên này nghe rất uy phong! Là hình thái tiến hóa mới của gấu trúc sao?"
Lão Hồng nói: "Cô còn nhớ rõ con gấu trúc không thể tiến hóa kia không? Đó chính là nó!"
Hai mắt Linh Dũ Thiên Vương lập tức tỏa sáng và thốt lên: "A! Tôi biết rồi! Nó đã tiến hóa rồi sao? Không phải đã nói là nó đã được đưa ra ngoài rồi ư? Chẳng lẽ nó đã có Khế Hồn Sư nhận bồi dưỡng rồi à? Ai mà lợi hại như vậy khi có thể bồi dưỡng cho nó tiến hóa chứ?"
"Nghe ngài nói như vậy thì tôi cảm thấy cũng nên nhìn nó thử Uy Bá Thiên một chút! Về gấu trúc thì tôi cũng có một con, mỗi ngày nó đều buồn rầu không biết nên tiến hóa thành hình thái gì!"
Lão Hồng: "..."
Đúng lúc này, đám đông ở xa xa bắt đầu nhốn nháo.
Linh Dũ Thiên Vương hô lên: "Hà tỷ tới rồi!"
Hà Huyên vẫn ăn mặc một thân đồng phục nghiên cứu màu trắng, nhưng cô ấy đã hơi sửa lại tóc tai một chút và mang khuôn mặt mỉm cười đi tới.
Đi theo phía sau cô ấy là hơn mười con hồn sủng với tinh thần vô cùng sáng láng.
Trên quảng trường, Hà Huyên chậm rãi đi tới và tất cả mọi người đều nhao nhao yên tĩnh trở lại.
Hà Huyên đút hai tay vào trong túi áo nghiên cứu và quan sát đám người một chút rồi nói:
"Chư vị đều là người quen cũ nên tôi cũng sẽ không nói lời khách sáo."
"Lần này tôi mời mọi người đến đây với nguyên nhân là gì thì ai nấy cũng đều đã biết! Cho nên bây giờ tôi sẽ trực tiếp biểu hiện ra thành quả!"
Sau khi nói xong Hà Huyên liền vẫy tay, một con Lục Mao Trùng đằng sau đi tới bên cạnh cô ấy.
Hà Huyên ngồi xổm người xuống và sờ lên đầu của con Lục Mao Trùng này và nói:
"Đây là một con Lục Mao Trùng sắp đến mười năm tu vi hồn lực. Tất cả mọi người hẳn là rất quen thuộc với nó!”
“Trong ấn tượng nghiên cứu của chúng ta thì một con Lục Mao Trùng với mười năm tu vi hồn lực sẽ ở trình độ gì?"
Lúc này, có một thiếu niên trẻ tuổi cười nói: "Chính là trình độ mà tôi chỉ cần dùng một bàn tay là đã có thể đánh bay!”
Anh ta là nghiên cứu viên đến từ tổng bộ nghiên cứu Hồn Sủng của Châu Vân Cương ở phía Tây Bắc, đại diện cho cả tổng bộ đến đây.
Đám người nghe anh ta nói như thế thì không khỏi nở nụ cười, nhưng cũng không có ai phản bác.
Hà Huyên cười nói: "Cậu là Cố Lâm của Châu Vân Cương đúng không? Vậy cậu đi lên thử một chút xem! Để tôi nhìn xem cậu có thể đánh bay nó bằng một bàn tay được không?"
Các nhân viên nghiên cứu đều hơi sững sờ hỏi: "Giáo sư Hà, cô nghiêm túc đấy chứ? Cho dù tôi không sử dụng hồn lực thì với cường độ thân thể của tôi là cũng có thể dễ dàng đánh bay một con Lục Mao Trùng mười năm tu vi hồn lực đấy! Mặc dù tôi chỉ là nhân viên nghiên cứu, nhưng dù sao đi nữa tôi cũng là một Khế Hồn Sư cấp 30!"
Yêu cầu thực lực đối với các nhà nghiên cứu hồn sủng thật sự không quá cao, chỉ có chủ nhiệm nghiên cứu cấp cao hay trưởng khóa nghiên cứu và phó giáo sư nghiên cứu thì mới cần yêu cầu rõ ràng về thực lực.
Các nghiên cứu viên bình thường đều dao động từ cấp 20 cho đến cấp 50.
Rất nhiều nhân viên nghiên cứu mặc dù thực lực không ra hồn vì lâu dài đắm chìm trong thế giới hồn sủng, nhưng về phương diện nghiên cứu các hồn sủng thì trình độ lại phi thường cao.
Hà Huyên gật đầu nói:
"Tôi đương nhiên là nghiêm túc rồi. Cậu đi lên thử một chút đi! Các người chỉ mới được nhìn báo cáo và số liệu nghiên cứu, mà đó đều là những thứ mơ hồ, vì trải nghiệm thực tế mới là rõ ràng nhất."
Người thanh niên nghiên cứu viên tên Cố Lâm kia xoa xoa bàn tay và đi tới nói: "Tôi là nghiên cứu viên phụ trách về các loài bướm, nên về Lục Mao Trùng thì tôi vẫn rất hiểu biết. Nếu cô thật sự nghiêm túc thì tôi cũng không khách khí!"
Dù thực lực của anh ta khá thấp nhưng để đánh bại mấy con Hồn thú trăm năm tu vi hồn lực thì vẫn rất dễ dàng.
Anh ta không cần hồn lực mà chỉ cần tùy tiện dùng tay không là cũng đã có thể chế phục được mấy con hồn thú mấy trăm năm tu vi hồn lực rồi.
Cố Lâm đi tới và nhìn vào con Lục Mao Trùng ở trước mắt, lấy kiến thức của anh ta thì sẽ có thể nhìn ra được con Lục Mao Trùng này đang có trạng thái tinh thần vô cùng tốt. Dưới làn da màu xanh lá cây của nó có hơi chút nhô lên một ít cơ bắp, nhìn qua có vẻ được bồi dưỡng cực kỳ tốt.
Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi!
Tiềm chất chủng tộc của Lục Mao Trùng rất thấp vẫn còn bày ra ở đó, chúng có sự hạn chế cao như vậy nên dù là tu vi hồn lực mười năm nhưng có cố gắng bồi dưỡng đến mấy thì cũng sẽ rất yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận