Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 47: Quy Tắc Giải Đấu

Rất nhiều bạn học đang thi nhau thảo luận.
Trong lời nói của họ vừa có sự ca ngợi, vừa có sự hâm mộ.
Nhưng cũng không có quá nhiều ý nghĩ gì khác.
Bởi vì bọn họ đều biết, việc bồi dưỡng hồn sủng chỉ là một sự khởi đầu bắt đầu mà thôi.
Vì con đường tương lại còn rất dài.
Hiện tại, điều đáng để tâm nhất của bọn họ lúc này chính là, trong hơn bảy ngày tiếp theo, bọn họ nên huấn luyện hồn sủng như thế nào, để có thể lấy được thứ tự hơi tốt một chút tại Khải Minh cúp.
Rồi sau đó cần bồi dưỡng hồn sủng thật tốt hơn nữa, để bọn họ thuận lợi thức tỉnh Võ Hồn...
Trừ những người này ra, đang có một người tương đối trầm lặng, chỉ bình tĩnh quan sát mà không nói một lời.
Bởi vì năm ô vuông ánh sáng điện tử hôm nay, sẽ có thể trở thành chủ đề mà vô số học sinh có thể đưa ra để nói chuyện say sưa.
Thậm chí nó còn có thể trở thành lời mở đầu của rất nhiều giáo viên, trưởng bộ môn, phòng giáo dục. Ví dụ như là:
"Các em phải nhìn theo học bá Vương Triệt mà học tập, ngay cả một con Lục Mao Trùng mà bạn ấy đều có thể bồi dưỡng nhanh đến như vậy! Các em hãy nhìn lại chính các em đi!"
Sau khi buổi kiểm tra kết thúc, các giáo viên chủ nhiệm nhao nhao mang theo học sinh của lớp mình chủ nhiệm, đi vào khu vực dạy học của riêng lớp mình trong sân vận động.
Sân vận động này rất lớn, chỉ là khu vực kiểm tra tu vi hồn lực vừa rồi, tuy có rất nhiều học sinh dạo quanh, nhưng cũng chỉ có thể chiếm cứ diện tích không đến một phần mười.
Chớ nói chi là đến toàn bộ sân vận động.
Mà tại các khu vực khác trên sân vận động, đều được trồng những loại thực vật khác nhau, để phân chia thành từng khu huấn luyện đặc thù.
Việc dạy học luôn là phương pháp giáo dục lâu dài.
Hồn sủng sẽ được bố trí tại trung tâm hồi phục hồn sủng nằm trong trường học, tại đó luôn có những nhân viên chuyên môn thường xuyên túc trực, để tiến hành chăm sóc và hồi phục cho hồn sủng.
Trên cơ bản, từ trường học bậc cao trung cũng đã xây dựng lên trung tâm hồi phục hồn sủng.
Thầy giáo Trịnh mang theo hơn bốn mươi vị học sinh đi tới khu vực dạy học của lớp mình. Ông vung tay lên bảo đám người ngừng nói chuyện.
Thầy giáo Trịnh ho khan vài tiếng rồi nói ra:
"Trước khi bắt đầu huấn luyện cho các em, thầy sẽ nói đơn giản một chút quy tắc của Khải Minh cúp."
"Khải Minh cúp này, chủ yếu nhằm vào ba trường đại học lớn trong thành Thiên Tâm, để tổ chức ra một cuộc tranh tài đối chiến hồn sủng có cấp độ nhập môn."
"Ba trường cao trung lớn gồm Tức Nhất Trung, Hưng Nhạc, Nam Hồ. Tổng cộng có khoảng hơn một ngàn học sinh lớp mười hai. Phương thức tuyển chọn thí sinh là tự nguyện báo danh. Không bắt buộc phải tham gia, mà chỉ là vì để các em mới nhập học cảm thụ được không khí đối chiến hồn sủng đơn giản nhất."
"Đương nhiên là thầy biết, các em ở trên internet đã nhìn qua rất nhiều trận đối chiến hồn sủng cỡ lớn, được tổ chức tại các chiến khu."
"Nhưng nếu chỉ nhìn qua internet thì không thể bằng việc cảm thụ thực tế được. Dù là ở khoảng cách gần để được mắt thấy tai nghe, nhưng cũng sẽ không thể bằng chính mình tham dự. Đây là những chuyện hoàn toàn khác nhau."
"Khải Minh cúp này sẽ tổ chức đối chiến hồn sủng với cấp độ nhập môn. Đối với các em mà nói, dù là bạn học thân thiết nhất của các em hiện tại, thì cũng có thể chạm mặt nhau khi tham gia tranh tài."
Khi thầy giáo Trịnh nói đến đây, ông ta liền biểu lộ vẻ mặt rất nghiêm túc mà nói tiếp:
"Đầu tiên thầy muốn nói rõ, đối chiến hồn sủng luôn có tính giải trí nhất định. Dù là loại đối chiến hồn sủng cao cấp nhất cũng đều như thế. Bởi vì mục đích căn bản nhất chính là, muốn để cho Khế Hồn sư càng hiểu hơn đối với hồn sủng của mình."
"Khải Minh cúp này sẽ có phương thức tuyển chọn là tự nguyện báo danh. Cuộc tranh tài này sẽ tổ chức đơn giản theo hình thức đào thải. Nghĩa là từ việc rút thăm để phân phối đối thủ, nhưng chỉ cần thua một trận sẽ trực tiếp bị loại."
"Trên lý luận mà nói, nếu như em nào có đầy đủ vận khí nghịch thiên, thì nói không chừng em đó sẽ có thể trực tiếp lên ngôi quán quân."
Thầy giáo Trịnh ho khan vài tiếng, lấy ra một chai nước rồi uống một ngụm, sau đó ông tiếp tục nói:
"Quy tắc chỉ đơn giản như thế. Phần thưởng cho mười vị trí đầu, ngoại trừ hạng nhất ra đều sẽ không kém nhau quá nhiều. Nếu nằm trong một trăm vị trí đổ lại cũng sẽ có phần thưởng an ủi. Đương nhiên, quá trình tranh tài mới là quan trọng nhất."
"Thầy đề nghị, sau khi các em trải qua bảy ngày huấn luyện, thì các em đều nên đăng ký tham gia thử xem."
"Coi như chỉ đánh được một trận, những cũng đã có thể cảm thụ được bầu không khí trong đó."
"Bởi vì việc quan trọng nhất của các em chính là, phải làm sâu sắc thêm sự hiểu rõ của mình đối với hồn sủng."
Thầy giáo Trịnh đã nói rất rõ ràng quy tắc của cuộc tranh tài.
Vương Triệt tạm đếm thấy ở đây có hơn một ngàn người.
Anh giả thiết mỗi người ở đây đều tham gia tranh tài, vậy khả năng chỉ cần đánh thắng mười một đến mười hai trận thì liền có thể đoạt được giải quán quân.
Đơn giản mà nói, nếu như Vương Triệt muốn đoạt giải quán quân, thì anh cần phải thắng được mười trận trở lên.
Độ khó này đúng là cực kỳ cao.
Nhưng với loại đối chiến hồn sủng nhập môn này thì tốc độ sẽ rất nhanh, vì trận chiến đấu giữa các hồn sủng thường có khả năng chỉ mất vài phút.
Khi không cân nhắc về nhân tố sân đấu, thì nhanh nhất là ba bốn ngày liền có thể hoàn thành giải đấu này.
Nếu như muốn tiến vào top mười, thì đại khái anh cần thắng đến bảy trận trở lên.
Xác thực rất khó khăn, nhưng không phải là chuyện xa không thể chạm.
Bởi vì trước mắt, hồn sủng của các học sinh lớp mười hai phần lớn đều là hồn sủng phổ thông và hiếm có, tu vi hồn lực của chúng đa phần đều không kém nhau quá nhiều.
Và tố chất thân thể của các hồn sủng này cũng không có khả năng tại trong bảy ngày ngắn ngủi, mà có thể thông qua huấn luyện để kéo dài ra khoảng cách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận