Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 87: Vẻ Bề Ngoài Quan Trọng Đến Thế Sao? ! !

Nhân viên công tác thấy đợi lâu nên vội vàng nhắc nhở: "Anh bạn, anh bạn sao anh không nói ngừng đi?"
Vương Triệt lấy lại tinh thần, vô thức nói: "Ngừng!"
Tiếng nói vừa ra, cỗ máy liền đình chỉ xoay tròn.
Hình tượng mười con Hồn thú hệ Long lập tức phun ra mười quả trứng.
Trong chốc lát, ánh sáng màu vàng đã nở rộ ra!
Luồng sáng màu vàng đâm vào mắt mọi người tại đây, khiến cho ai nấy đều khó mà mở mắt ra được.
"Trứng vàng! Là trứng vàng!"
"Trứng vàng kìa! Hồn sủng cực hiếm, bí tịch Hồn kỹ hiếm có, Đạo Hồn Khí và Đạo Hồn Thuật... tôi cay nha!"
"Không hổ là idol có thể mở ra Lục Mao Trùng từ trứng hồn sủng miễn phí... Triệt Ca có vận khí quá trâu..."
"Những người có thể ra trứng vàng đều phải biết quý trọng sinh mệnh nha."
“...”
Ánh sáng màu vàng lóe ra từ bên trong miệng lớn, của những hình tượng Long thú phía ngoài cỗ máy rút thưởng.
Một trứng vàng, chín trứng xanh.
Vương Triệt sửng sốt một chút vì anh thật không nghĩ tới, và anh cũng không ôm hi vọng gì khi xoay trứng rút thưởng này, nhưng vậy mà anh lại có hàng tốt.
Nhân viên công tác đi lên nhìn xem một hồi, đại khái anh ta cũng cảm thấy chuyện này cực kỳ ly kỳ.
Sau đó anh ta xoay người lại cười nói với Vương Triệt:
"Chúc mừng! Đây là trứng vàng của máy xoay trứng. Tổng bộ bên kia đã ghi chép lại, chẳng mấy chốc họ sẽ chuyển phát nhanh đến nhà của anh. Anh cũng có thể yêu cầu mở ra xem ngay bây giờ, để xem trong trứng vàng này có cái gì. Hoặc cũng có thể chờ vật thật về đến nhà rồi tự mình mở ra cũng được."
"Chuyển về nhà để tôi tự mình mở ra đi."
Vương Triệt gật đầu, hơi bảo lưu lại một chút cảm giác thần bí.
"Không có vấn đề!"
Rút thưởng xong, Vương Triệt liền chậm rãi rời đi sân vận động.
Cũng may Khải Minh cúp này chỉ có cấp độ nhập môn, nên phạm vi phổ biến cũng không lớn.
Do vậy cũng không có bao nhiêu phóng viên truyền thông tới đây, để dự định phỏng vấn vị quán quân Khải Minh cúp như anh.
Vương Triệt liền cảm thấy vui vẻ thanh nhàn.
Sau khi anh rời đi sân vận động, anh mới nhớ tới cái gì đó, nên lập tức mở ra điện thoại di động.
Vương Triệt không có chút nào ngoài ý muốn, nhóm chat của lớp lại là 999+ tin tức chưa đọc.
Và tất cả đều là nói khoác đến thiên hoa loạn trụy.
Vương Triệt chỉ biết lắc đầu, khi đối mặt với loại nói khoác này, anh cảm thấy rất... không tệ!
‘Nhớ lại năm đó, khi ta đạt hạng nhất trong bài khảo hạch của Tiên Tông, khi đó cũng là cảnh tượng như vậy... Bây giờ vẫn rõ mồn một như trước mắt ta. '
Vương Triệt thổn thức một hồi.
Khi nghĩ đến chuyện này, Vương Triệt liền đánh một hàng chữ:
"Các bạn, những lời nói tán dương khoác lác này, hôm nay các bạn cũng không cần nói hết ra. Bởi vì về sau, tôi sẽ còn có rất nhiều cuộc tranh tài nữa."
"Nếu bây giờ các bạn nói hết, vậy về sau, khả năng các bạn cũng chỉ có thể kêu lên hai tiếng ‘vãi chưởng’ mà thôi."
Đám người: "..."
"Triệt Ca, tôi thật sự bội phục cỗ tiêu sái tự tin này của anh."
"Ngài Triệt, xin hãy chỉ điểm một chút cho tên phế vật như tôi đi... Tại sao hồn sủng của tôi và anh đều là Lục Mao Trùng, nhưng Lục Mao Trùng của anh lại mạnh đến vậy a..."
"Triệt Ca, anh nói một chút về tiết tấu trong trận đối chiến của anh được không? Để những con gà như chúng tôi được thưởng thức."
"Triệt Ca, nói thực đi, anh có phải là lão hồ ly thành tinh hay không? Khi anh đối chiến cùng với những vị học sinh kia, hoàn toàn chia ra hai cái cấp độ nha..."
...
Khi đối mặt với những câu nói khoác của đám bạn học, Vương Triệt vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh.
Đúng lúc này, Hứa Hải Phong bỗng nhiên nói ra:
"Các bạn ở đây khả năng đều học theo không nổi đâu. Vì đầu tiên, các bạn cần có nhan trị như Vương Triệt mới được."
"Việc bồi dưỡng hồn sủng và nhan trị có quan hệ lông gà gì à?"
Hứa Hải Phong chậm rãi nói ra:
"Đương nhiên là có quan hệ rồi! Vì nhan trị sẽ ảnh hưởng đến hồn sủng. Nếu dung mạo của anh đẹp trai để hồn sủng cảm thấy thuận mắt, thì tâm tình của nó sẽ rất tốt, khi đó nó sẽ chiến đấu thật phấn khởi. Còn nếu dung mạo của anh xấu, vậy hồn sủng sẽ không chào đón anh, khi đó nó nào còn có động lực gì để chiến đấu nữa?"
"Còn nữa, nếu như anh xấu xí, việc bồi dưỡng hồn sủng sẽ càng thêm khó khăn, vì khi anh huấn luyện cho hồn sủng, hồn sủng nhìn thấy nhan trị của anh quá xấu, nên tâm tình của nó sẽ bị sa sút. Nhưng nếu anh có dáng dấp đẹp trai, vậy hồn sủng của anh sẽ có tâm tình thật tốt, trong huấn luyện nó sẽ tràn ngập sự nhiệt tình. Sự chênh lệch này rất rõ ràng mà!"
Các bạn trong lớp:
"Vãi chưởng! Sao tôi lại cảm thấy anh ta nói rất có đạo lý nhỉ..."
"Khó trách vì sao tôi luôn cảm thấy, khi tôi bắt đầu huấn luyện cho con Lợi Nha Thử của tôi, thì nó hơi có chút chậm chạp... Chẳng lẽ nguyên nhân là do tướng mạo của tôi?"
"Hình như thực sự là vậy đó..."
Hứa Hải Phong: "Vương Triệt, anh nói xem tôi nói có đúng hay không? (biểu cảm cười méo miệng)"
Vương Triệt nghiêm túc trả lời: "Chuyện này cũng có đạo lý nhất định."
Đám người: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận