Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1051: Mưu Tính

Võ Hồn thẻ bài của Lô Địch rất có ý tứ, Hồn kỹ thứ nhất là ‘tùy tâm vận chuyển’. Dùng chiêu này thì thẻ bài sẽ có thể tùy tâm vận chuyển từ số 1 đến số 5. Số 1 và 2 là thẻ bài chuyển đổi thành chữa trị, số 3 và 4 là thẻ bài chuyển đổi thành tốc độ, số 5 là thẻ bài định thân.
Một cái Hồn kỹ mà đã bao hàm ba loại năng lực và hiệu quả rất còn rất không tệ, nhưng khuyết điểm chính là cực kỳ không ổn định.
Hồn kỹ thứ hai là ‘thẻ bài song hướng’, sẽ ngẫu nhiên rút ra hai tấm thẻ bài có hiệu quả tương phản.
Mặc dù cũng không ổn định nhưng hiệu quả vẫn không tệ. Chiêu này còn có một cái ưu điểm là có thể rút ra trong một đoạn thời gian khá lâu.
Vương Tạp có vận khí không tệ, Hồn kỹ thứ nhất đã rút ra thẻ bài tốc độ, và trực tiếp rơi vào trên thân Bạch Tiểu La.
Hồn kỹ Thứ hai đã rút ra thẻ bài giảm tốc và gia tốc. Thẻ bài gia tốc sẽ rơi vào trên thân Bạch Tiểu La, còn thẻ bài giảm tốc sẽ rơi về phía con Song Nhận Đường Lang kia.
Nhưng con Song Nhận Đường Lang này có kinh nghiệm mười phần phong phú, nó liền vung lên lưỡi đao để sớm cắt đi thẻ bài giảm tốc.
Song Nhận Đường Lang quát lên: "Muốn ăn đòn à?"
Đôi cánh của nó hơi động một chút, thân ảnh nó lập tức lao nhanh không dấu vết mà đánh về phía đám người Vương Triệt.
Nhưng vào lúc này, Thẩm Minh Loan đang ở một bên thi triển Võ Hồn U Trì, một dòng nước từ u trì trào ra và hình thành một mặt tường bằng nước ngăn cản tại trước mặt đám người.
Hai đạo đao khí của con Song Nhận Đường Lang kia lập tức bị phản ứng nhanh chóng của Thẩm Minh Loan chặn lại.
Võ Hồn U Trì tuy là Võ Hồn loại hình kiến trúc, nhưng Hồn kỹ của nó lại thích hợp cho việc phòng ngự, và còn cực kỳ mạnh.
Nếu không Thẩm Minh Loan cũng sẽ không xếp ở phía sau đoàn đội để bảo hộ cho mấy người còn lại.
Song Nhận Đường Lang bỗng nhiên xoay người nói với Cự Chiểu Huyết Oa: "Tên nhân loại kia đang muốn cướp bảo bối! Mi mau đi ngăn cô ta lại!"
Bạch Tiểu La lúc này đã có tốc độ cực kỳ nhanh, cô ấy lóe lên một cái rồi biến mất. Gần như là trong nháy mắt thì cô ấy đã vượt qua hai con Cổ Hồn thú và vọt tới vị trí sinh trưởng của Nhược Thủy Thảo.
Nhưng Bạch Tiểu La cũng chỉ hái đi một gốc.
Con Cự Chiểu Huyết Oa kia bỗng nhiên phun ra một luồng bùn nhão to như dòng nước lớn để bao khỏa lại Bạch Tiểu La.
Cự Chiểu Huyết Oa trầm giọng nói: "Buông xuống bảo bối thì tôi sẽ lưu cho cô một đầu sinh lộ! Ngay trước mặt chúng tôi mà cô cũng dám trắng trợn cướp đoạt như thế sao? Chỉ bằng chút thực lực ấy mà các người cũng có loại dũng khí này à?"
Bạch Tiểu La cũng không hoảng hốt mà vừa cười vừa nói:
"Hì hì! Thứ này còn chưa thành thục nên tôi chỉ cần hái xuống nhụy hoa trung tâm là nó sẽ lập tức khô héo! Nếu bọn mi dám làm loạn thì hiện tại ta liền phá hủy hết mười cây Nhược Thủy Thảo này. Khi đó tất cả mọi người đều không ai chiếm được."
"Thứ này sống tại nơi đây của bọn mi thì chí ít cũng phải trên trăm năm mới có thể thành thục nở hoa kết trái đúng không? Bọn mi cũng đã đợi rất lâu rồi nhỉ?"
"Đội trưởng của chúng ta nói rằng dù là một trong hai bọn mi thì cô ấy cũng không tin nổi. Mà chúng ta có yêu cầu cũng không cao, chỉ cần cầm đi bốn cây và số còn lại chính là của bọn mi. Nếu không tất cả mọi người đến một gốc cũng đều không có!”
“Nhiều nhất chúng ta cũng chỉ bị đào thải, và sang năm sẽ lại đến. Mà bọn mi chí ít còn phải đợi thêm mấy chục năm hoặc thậm chí cả trăm năm thì mới có thể đạt được gốc Nhược Thủy Thảo này! Bọn mi hãy suy nghĩ cho kỹ càng và làm ra lựa chọn đi!"
Nghe nói như thế mà Cự Chiểu Huyết Oa và Song Nhận Đường Lang đều có chút ngây ngẩn cả người. Trong chốc lát bọn nó đã bắt đầu suy nghĩ.
Tình thế biến hóa như vậy thì bọn nó cũng không nghĩ đến.
Nhưng mà đúng vào lúc này, phía sau con Song Nhận Đường Lang bỗng nhiên bộc phát ra từng tầng kiếm quang kịch liệt. Đầm lầy to lớn đã bị nhấc lên vô số bùn đất, sóng to trùng điệp đã đánh vào sau lưng Song Nhận Đường Lang.
Cuồn cuộn kiếm ý tựa như có thể dời núi lấp biển đang đánh tới, trong nháy mắt đã đánh sấp mặt con Song Nhận Đường Lang vào giờ phút này vẫn còn đang suy nghĩ!
Giống như là dùng máy cắt kim loại mà vạch ra một cái dấu vết rất sâu.
Con Cự Chiểu Độc Oa cũng kịp phản ứng, nhưng nó vừa mới chuyển động thì một thanh kiếm gỗ đã đặt lên trên cổ của nó.
Chủ nhân thanh kiếm gỗ vừa cười vừa nói: "Đừng nhúc nhích, kiếm của ta mặc dù là một thanh kiếm gỗ, nhưng nó đã tích súc ra một cỗ kiếm thế rồi đấy!"
Gần như là cùng một lúc, Bạch Tiểu La đã cấp tốc thu hoạch hết mười cây Nhược Thủy Thảo, sau đó cô ấy cũng đặt lợi trảo lên trên cổ của Song Nhận Đường Lang.
Cự Chiểu Độc Oa híp mắt nói: "Quả là một đám nhân loại giảo hoạt! Thực lực của cậu không tính là quá mạnh, nhưng chiêu đánh lén này quả thật có chút lợi hại! Hừ! Buông kiếm xuống đi, chúng tôi nhận thua! Các vị cầm đồ vật rồi đi đi!"
Bạch Tiểu La dùng lợi trảo đập đập vào cái mũi của Song Nhận Đường Lang nói: "Chà chà! Đám Cổ Hồn thú bọn mi quá vô sỉ khi luôn muốn đi mưu hại nhân loại chúng ta nha!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận