Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 58: Lúc Nãy Là Tôi Nói Khoác

Tại câu lạc bộ đối chiến Thiên Duyệt.
Từ lúc khai giảng, câu lạc bộ này đã lục tục ngo ngoe, bắt đầu có không ít học sinh gia nhập vào trong đó.
Đúng như dự liệu của Viên Tiểu Nhạc, sau khi anh ta đánh ra chiêu bài Vương Triệt này, đích xác đã hấp dẫn không ít học sinh khác giới và… một bộ phận học sinh cùng giới gia nhập vào câu lạc bộ của gia đình anh ta.
Cho nên, lượng người trong câu lạc bộ Thiên Duyệt đang dần dần nhiều hơn.
Đồng thời, những học sinh gia nhập vào đây đều là những người có mục tiêu theo đuổi, họ muốn tại Khải Minh cúp lần này lấy được một vị trí nhất định.
Tự nhiên mà vậy, mỗi ngày tại câu lạc bộ đối chiến Thiên Duyệt đều đông nghịt người.
Muốn nhìn cũng nhìn không hết.
Viên Tiểu Nhạc nhìn xem phía dưới lôi đài đang có mấy trận tranh tài, anh ta mang vẻ mặt ngạo nghễ mà nói ra: "Đều là một đám gà mờ đi mổ nhau a! Ngoại trừ Triệt Ca ra bên ngoài, một tên có thể đánh cũng đều không có! Xem ra lần tranh tài này, trận chung kết cuối cùng cũng chỉ có mình và Triệt Ca thôi..."
"Ngươi nói xem có đúng hay không? Khố Tạp Thú?"
"Kuka! ! !"
Khố Tạp Thú đứng bên cạnh Viên Tiểu Nhạc nay đã lớn thêm, nó đã có bộ ngực khá nở nang.
Viên Tiểu Nhạc cười nói: "Rất tốt, mi không hổ là hồn sủng của Viên Tiểu Nhạc này."
Viên Tiểu Nhạc đưa mắt quét qua, tựa như nhìn thấy gì đó, cho nên anh ta lật đật chạy xuống từ lầu hai.
Viên Tiểu Nhạc vui vẻ đi tới, chào hỏi: "Triệt Ca! Ngày mai đã đến tranh tài, vậy sao hôm nay anh không về sớm một chút để nghỉ ngơi đi?"
Người tới chính là Vương Triệt.
Vương Triệt cười nói: "Tôi thế nhưng đã cầm tiền lương của câu lạc bộ, vậy tất nhiên tôi phải có trách nhiệm đối với công việc rồi. Mỗi ngày tôi vẫn phải đến đây nhìn một chút."
Viên Tiểu Nhạc phất phất tay, nói: "Àiii! Tôi không nói gạt anh, tên tuổi của anh xác thực rất có tác dụng. Câu lạc bộ Thiên Duyệt của gia đình tôi, số lượng học sinh gia nhập trong học kỳ này, đã nhiều hơn không ít so với những năm qua. Vì mọi người đều có nhu cầu riêng, nên anh có tới hay không cũng không sao hết!"
Nói xong, Viên Tiểu Nhạc liếc nhìn Lục Mao Trùng sau lưng Vương Triệt.
Anh ta thấy Lục Mao Trùng đã lớn hơn rất nhiều so với trước đó.
Tu vi hồn lực của nó tựa như đã đạt tới bảy mươi năm.
Lúc này nó đang ấp a ấp úng ăn cái đồ ăn vặt gì đó, khiến cho cái miệng của nó đen sì, bộ dáng rất nhàn nhã.
Viên Tiểu Nhạc xoa cằm suy nghĩ một chút.
‘Bảy ngày qua, có thể nói con Khố Tạp Thú của mình đã cường đại hơn rất nhiều, về mảng Hồn kỹ cũng đã học xong.
Nếu như ngày đó cha mình và Giáo sư Ngạn không nói sai, thì con Lục Mao Trùng này lúc đó cũng đã có thực lực rất không tầm thường.
Nhưng bây giờ nó còn...
Không sao, cũng chỉ có thể chia năm năm thôi! Dù con Lục Mao Trùng có thực lực mạnh hơn nữa, thì nó cũng chỉ có thể học được một loại Hồn kỹ, mà lại là loại Hồn kỹ Phóng Tơ không có lực sát thương gì kia.
Nhưng mà, tu vi hồn lực của con Lục Mao Trùng này tăng lên thật nhanh a. '
Viên Tiểu Nhạc bỗng nhiên cười nói: "Đúng rồi Triệt Ca, anh có biết Khải Minh cúp lần này có người nào tương đối khó giải quyết không?"
Vương Triệt lắc đầu nói: "Tôi cũng không rõ ràng và cũng không có tâm tư để đi chú ý."
Những ngày qua Vương Triệt luôn khẩn cấp huấn luyện cho Lục Mao Trùng, ngay cả ăn đồ ăn vặt mà anh cũng chỉ có thể để nó vừa đi vừa ăn.
Nói đến việc kể cố sự, Vương Triệt cũng chỉ có thể dành ra chút thời gian, để viết ra mấy trăm chữ và vẽ thêm mấy bức tranh cho nó xem.
Nhưng vẫn như cũ không cách nào ngăn trở sự nhập tâm sâu tận xương tủy của đứa bé này.
Do vậy anh cũng không rảnh đi quan tâm người nào sẽ khó giải quyết đối với mình.
Vương Triệt nói: "Tuy vậy, dù người nào có khó giải quyết nhưng chắc hẳn cũng không khó giải quyết đối với tôi."
Viên Tiểu Nhạc: "..."
Viên Tiểu Nhạc vội vàng nói: "Đúng là khó có chuyện đó. Ngoại trừ trường Nhất Trung của chúng ta ra bên ngoài, thì tại hai trường cao trung lớn còn lại, cũng chỉ có hai, ba vị học sinh có được hồn sủng cực hiếm mà thôi, dù họ cũng rất lợi hại. Nhưng ở Khải Minh cúp lần này, ngay cả một người đội trưởng mới cũng không có, nên coi như là hồn sủng cực hiếm, thì tu vi hồn lực cũng không thể kéo ra quá xa, cho nên thực lực sai biệt cũng không đến nổi không hợp thói thường."
Viên Tiểu Nhạc suy nghĩ một chút rồi nói ra: "Tuy vậy, nói gì thì nói, cô nàng Lâm Hi trong lớp anh thật sự rất mạnh. Theo tin tức nội bộ về câu lạc bộ mà Lâm Hi đang gia nhập, anh có biết là câu lạc bộ nào không?"
Vương Triệt lắc đầu.
Viên Tiểu Nhạc cảm khái nói:
"Chính là câu lạc bộ Diễm Dương, một trong những câu lạc bộ Khế Hồn sư đỉnh tiêm nhất tại Đông Hoa chiến khu của chúng ta. Mà người sáng lập ra câu lạc bộ này, cũng chính là người được phong hào Thiên Vương tại Đông Hoa chiến khu, Diễm Dương Thiên Vương."
"Ông ta cũng là người trong nhóm của cha ta. Câu lạc bộ Diễm Dương này căn bản không nằm tại thành Thiên Tâm của chúng ta, mà nó nằm tại thành Vinh Đô của châu Tây Nhạc. Và học sinh lớp mười hai đều không phải là mục tiêu của bọn họ."
"Tôi đoán chừng, cô ấy chính là nhân tuyển chủ chốt cho chức quán quân của Khải Minh cúp lần này. Anh và tôi có thể tiến vào năm vị trí đầu hay top mười gì đó là được rồi."
Viên Tiểu Nhạc vừa nói xong lời này, Khố Tạp Thú ở bên cạnh anh ta ngay lập tức vỗ ngực kêu lên vài tiếng.
Vương Triệt nhìn về phía Viên Tiểu Nhạc nói: "Hình như nó đang nói... Anh vừa nãy cũng không phải nói như vậy!"
Viên Tiểu Nhạc vội vàng ho khan vài tiếng nói: "Làm sao anh biết... Khụ khụ, mới vừa rồi là tôi khoác lác thôi, hiện tại mới là nói thật..."
Vương Triệt chỉ cười cười.
Sau đó anh và Viên Tiểu Nhạc đi dạo quanh câu lạc bộ một lát, rồi anh liền quay trở về nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận