Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 466: Tu Vi Tiến Nhanh

Vương Triệt chỉ vào bức chân dung hồn sủng và nói với Từ Lực Kiếm: "Sau khi mi học được chiêu thức này thì mi sẽ còn đẹp trai hơn tiểu mao trùng."
Từ Lực Kiếm nghe xong câu này thì lập tức trở nên hăng hái hơn.
Vậy tôi còn chần chờ gì nữa?
Từ Lực Kiếm trực tiếp bay đến trước mặt Kiếm Linh Hùng.
Rồi nó bắt đầu lĩnh ngộ truyền thừa.
Quá trình truyền thừa cũng chính là quá trình tu luyện.
Lần trước Lục Mao Trùng đã nhận truyền thừa trong này một lần và đã được tăng thêm 100 năm tu vi hồn lực, tương đương với việc khổ tu hai ba tháng.
Vương Triệt nhìn xem hai đứa nhóc này đều tiến vào trạng thái học tập.
Anh cũng không vội vàng mà bắt đầu đánh giá hư ảnh của những con Cổ Hồn thú khác.
Đầu tiên Vương Triệt đi tới trước mặt hư ảnh của Không Thần Long.
Nó không to bằng Không Thần Long thật sự, cái hư ảnh này nhỏ hơn rất nhiều. Bên trong vùng không gian này sẽ không đủ để chứa được chân thân của Không Thần Long
Vương Triệt cười nói: "Đây là Không Thần Long phiên bản bỏ túi. Đáng tiếc hư ảnh vẫn chưa sáng lên nên cũng không biết truyền thừa lúc ấy của nó là chiêu gì."
Nhưng mặc kệ là truyền thừa chiêu gì thì Lục Mao Trùng cũng đã có hết rồi.
So với loại truyền thừa không được trọn vẹn này thì Lục Mao Trùng đã đạt được truyền thừa hoàn chỉnh.
Sau đó Vương Triệt lại nhìn thêm một vài cái hư ảnh khác.
Anh muốn nhìn một chút xem có con Cổ hồn thú nào quen thuộc hay không.
"Không biết con Siêu Huyễn Long kia có ở đây không nhỉ?"
Vương Triệt tìm xung quanh một vòng, anh bỗng nhiên phát hiện hình như không có hư ảnh của Hồn thú Siêu Huyễn Long.
"Không có rồi, thật là đáng tiếc!"
Vương Triệt tiếp tục đi dạo một vòng, anh thấy có vài con Cổ Hồn thú mà lần trước anh đã đụng độ khi chiến đấu với huyễn tượng vệ thú tại rừng Phù Không.
Và có chút ít Cổ Hồn thú mà Vương Triệt chưa thấy bao giờ.
Vương Triệt cảm khái một tiếng: "Sau này nếu mở được đồ giám Hồn thú thời cổ đại thêm nhiều lần nữa, và lưu giữ thêm một ít Hồn kỹ truyền thừa của bọn chúng, cho dù Từ Lực Kiếm và Lục Mao Trùng đều không học được đi nữa, nhưng cũng phải để cho các hồn thú khác học được."
Thật sự mà nói, Vương Triệt muốn mở ra đồ giám Hồn thú thời cổ đại thì tương đối khó khăn.
Như Không Thần Long từng nói, nhân loại và hồn thú tại thời cổ đại đã nghiên cứu ra thứ này, chính là vì phòng ngừa việc Hồn thú diệt tuyệt mà không còn cách nào để truyền thừa lại tuyệt học của bọn chúng.
Nếu Vương Triệt đã lấy được vật này thì cho dù khó khăn hơn nữa, anh cũng có nghĩa vụ trợ giúp những Cổ Hồn thú này tiếp tục truyền thừa lại.
Một bên khác, tu vi của Từ Lực Kiếm và Lục Mao Trùng đang tăng lên rất nhanh.
Loại lĩnh ngộ truyền thừa này cũng chỉ được một lần như vậy thôi.
Hơn nữa thời gian lần này so với lần trước đã lâu hơn một chút.
Trải qua hơn nửa ngày thì Từ Lực Kiếm và Lục Mao Trùng mới từ từ tỉnh lại.
Vương Triệt đi tới hỏi Lục Mao Trùng trước: "Nhớ kỹ chưa?"
Lục Mao Trùng trầm tư cúi đầu suy nghĩ, một lát sau nó mới nhẹ gật đầu.
Xem ra có vẻ như Lục Mao Trùng đã kế thừa rồi. Nhưng dù đã có ở trong đầu nhưng có thể sử dụng được hay không thì phải nhìn xem huấn luyện sau đó.
Vương Triệt lại nhìn về phía Từ Lực Kiếm ở một bên khác.
"Xì xì xì!"
Lúc này trên người Từ Lực Kiếm đang phát ra ánh sáng, khí tức từ hồn lực cường đại đang không ngừng tỏa ra xung quanh từ trên người nó.
Tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm từ hơn 460 năm đã tăng lên hơn 590 năm.
Nó được tăng lên rất nhiều!
"Rất tốt, cả hai đều được kế thừa!"
Vương Triệt nhẹ gật đầu và cảm thấy hài lòng. Lúc này, ánh sáng bên trong không gian của bức đồ giám cũng dần dần ảm đạm xuống.
Vương Triệt mang theo Từ Lực Kiếm và Lục Mao Trùng đi ra.
Anh nhìn về phía cổ tay mình và phát hiện ký hiệu tam giác hiển thị năng lượng của bức đồ giám đã phai nhạt đi, từ năm vạch năng lượng đã trở về không một lần nữa.
"..."
Cũng không biết lần tiếp theo mở ra sẽ là lúc nào.
Nhưng bây giờ hai con hồn sủng học được thêm hai loại Hồn kỹ truyền thừa và tu vi hồn lực cũng được tăng vọt.
Nhất là Lục Mao Trùng, nó đã đạt đến 900 năm tu vi hồn lực.
"Tu vi tăng nhanh nên thời gian hai tuần tiếp theo thì bọn mi chủ yếu huấn luyện về Hồn kỹ truyền thừa. Khi tu vi hồn lực tăng chậm xuống một chút thì bọn mi phải củng cố lại tu vi hồn lực, nếu không sau này sẽ dễ xảy ra nhiều vấn đề."
Vương Triệt không yêu cầu bọn chúng học được Hồn kỹ truyền thừa ngay lập tức.
Vì tương đối mà nói Hồn kỹ truyền thừa đều rất khó học.
Không dễ dàng chỉ trong phút chốc mà học được.
Hai tuần sau đó, Vương Triệt dùng hơn 250 vạn còn lại để mua sắm một chút tài nguyên để cho anh tu luyện.
Vương Triệt muốn tranh thủ trước khi tiến vào đại học sẽ tu luyện nhiều thêm vài sợi bách luyện hồn lực.
Sau đó anh sẽ đem linh điền trong tầng thứ nhất của Vạn Tàng Đạo Cung hoàn toàn ngưng thực ra, rồi đồng thời mở rộng không gian của tầng thứ nhất.
Vương Triệt muốn chuẩn bị sẵn sàng để sau khi vào đại học sẽ bắt đầu làm ruộng ngay.
"Cái loại Võ Hồn Nguyên Tinh do Khải Huyền Cup ban thưởng kia quá đắt! Cho dù là loại phẩm chất kém đi nữa nhưng một viên cũng có giá hơn mấy vạn! Phẩm chất hơi tốt hơn một chút thì đều có giá từ 10 vạn trở lên mới mua được một viên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận