Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 424: Chuyện Này Quá Phi Khoa Học!

Đó là tiếng long ngâm của Không Thần Long, trong tiếng long ngâm Diễm Dương Thiên Vương đúng là nghe được mấy phần sung sướng.
Diễm Dương Thiên Vương hoài nghi mình đang nghe nhầm.
Ông ta lập tức nhìn về phía nơi xa rồi cả người bỗng nhiên ngây dại.
Chỉ thấy ở nơi xa, một vị thiếu niên đang giao lưu cùng với một con rồng khổng lồ.
Độ chênh lệch hình thể của cả hai đâu chỉ nghìn lần, vạn lần!
Cảnh tượng này cực kỳ rung động lòng người!
Nhưng lúc này, con rồng to lớn kia với đầu rồng dữ tợn lại thoải mái cười to, không hề làm bất cứ chuyện gì đối với vị thiếu niên kia!
Mà tại ngay phía dưới không gian của cả hai, còn có một bộ Tinh La Kỳ Bàn to lớn cổ lão.
Cả hai dường như đang đánh cờ ở đó.
Diễm Dương Thiên Vương vừa liếc mắt đã nhìn ra, kia là cờ hồn sủng.
Lấy mô hình của các hồn không cùng hệ để chế tác thành quân cờ, và hai bên lấy con sông làm ranh giới để tiến hành đánh cờ.
Trong đó chủ soái sẽ lấy hồn sủng hệ Tinh Thần làm đại diện.
Bên cạnh chủ soái có hai con thủ vệ, lấy hồn sủng hệ Thổ làm đại diện.
Bên cạnh hai con thủ vệ chính là vệ quân, lấy hồn sủng hệ U Minh làm đại diện.
Bên cạnh vệ quân chính là quân tiên phong, lấy hồn sủng hệ máy móc làm đại diện.
Bên cạnh quân tiên phong chính là thống lĩnh, lấy hồn sủng hệ Long làm đại diện.
Phía trên quân tiên phong còn có hai con duyệt binh đặc biệt, mỗi một con là hồn sủng hệ Thiên Không.
Phía trước hai con diệt binh có năm chiến tướng, đều là hồn sủng hệ chiến đấu.
Ở giữa là một dòng thiên hà cổ lão, tượng trưng cho thiên hà tinh không. Năm đó những kẻ xâm nhập từ dị giới chính là từ trên trời giáng xuống, chúng giống như là dải thiên hà nằm ngang ở trên bầu trời.
Đây là văn hóa giải trí thời cổ đại.
Cực kì thú vị!
Diễm Dương Thiên Vương lúc trước sẽ thường xuyên cùng bằng hữu luận bàn với nhau một hai trận, và tự phong là kỳ vương.
Lấy bàn cờ làm chiến trường, tương đương với việc dùng hồn sủng để giao phong.
Nhưng hiện tại...
Ông ta vậy mà thấy được một vị thiếu niên và một con Cự Long chơi trò này!
Còn chơi say sưa ngon lành như vậy!
Diễm Dương Thiên Vương lẩm bẩm nói:
"Có phải mình đã đi sai lĩnh vực không gian rồi không nhỉ? Có nên tiến lên một chút hay không đây..."
"Nhưng bên kia có một con Cự Long! Nếu mắt mình không hoa thì nó hẳn là Không Thần Long rồi..."
Chuyện gì đang xảy ra thế này?
Rốt cục là sao?
"Chờ một chút, Không Thần Long đã thức tỉnh... Linh hồn của nó đã tỉnh táo rồi ư?"
Não bộ của Diễm Dương Thiên Vương có chút hỗn loạn, rốt cục ông ta đã hiểu được cái gì đó... Chẳng lẽ…
Diễm Dương Thiên Vương nhìn về phía vị thiếu niên kia.
Dáng dấp đẹp trai như vậy chính là bạn học Vương Triệt kia.
Diễm Dương Thiên Vương vô thức đi tới liếc nhìn bàn cờ.
Không Thần Long sắp thua.
Vì bên vương Triệt còn lại không ít quân cờ.
Diễm Dương Thiên Vương xem xét, nhìn về phía đội quân của Không Thần Long, vô thức nhíu mày nói: "Đánh sao đây? Lấy hồn thú hệ chiến đấu làm quân cờ chiến tướng, chỉ cần vượt qua thiên hà thì sẽ có thể đại náo đội hình đối phương, phát huy ra ưu thế cực lớn. Vậy sao còn cứ mãi ở sân nhà?"
Không Thần Long không nói và có vẻ đang trầm tư.
Vương Triệt cười nói: "Muốn nhận thua không?"
Không Thần Long đang muốn gật đầu thì Diễm Dương Thiên Vương lại nhịn không được mà chỉ trỏ: "Nhận thua cái gì mà nhận thua chứ? Sống chết tới cùng cho ta?"
Không Thần Long mở to mắt nhìn về phía Diễm Dương Thiên Vương.
Diễm Dương Thiên Vương cố gắng bình tĩnh lại rồi nhanh chóng ngậm miệng.
Chờ một chút! Mình vừa mới làm gì thế nhỉ?
Mình lại lo chuyện bao đồng để chỉ trỏ cho Không Thần Long sao?
Vương Triệt nhìn về phía Diễm Dương Thiên Vương hỏi: "Ông là ai?"
Diễm Dương Thiên Vương trầm mặc mấy giây mới nói: "Gọi tôi là Lâm Dương! Tôi nhận uỷ thác của một người mà đến đây cứu cậu ra ngoài!"
Vương Triệt: "Là mấy người Lý trưởng quan với Hà Huyên phải không?"
Lâm Dương: "Không sai!"
Vương Triệt gật đầu, nói: “Tôi đã hiểu! Vậy chúng ta đi thôi! Thời gian cũng không còn nhiều lắm!"
Vương Triệt nhìn Lục Mao Trùng đang nằm ngủ một bên, bộ dáng và hình dạng đều đã khôi phục về nguyên dạng.
Nó đã học xong chiêu ‘không gian mộng cảnh’ và lúc này đang ngủ cực kì ngon, lâu lâu còn cười cười khoái chí:
" (? v?)!"
Không biết nó đang làm những gì trong không gian mộng cảnh.
Vương Triệt: "Chúng ta đi thôi."
Diễm Dương Thiên Vương gật đầu, đang muốn cùng Vương Triệt rời đi.
Bỗng ông ta ngây ngẩn cả người.
Chờ một chút! Hình như có cái gì đó không đúng?
Diễm Dương Thiên Vương bỗng nhiên nhìn Không Thần Long, cũng vừa lúc nhìn thấy Không Thần Long đang nhìn mình.
Linh hồn của nó đã tỉnh táo lại bằng cách nào?
Vừa mới xảy ra chuyện gì vậy?
Diễm Dương Thiên Vương đột nhiên không thể tin được mà nhìn về phía Vương Triệt, trong mắt ông ta tràn đầy vẻ kinh hãi, hỏi: "Là do cậu làm ra sao?"
Vương Triệt nói: "Tình trạng của Không Thần Long lúc này quả thực có liên quan đến tôi. Không phải tôi cũng đã nói trước rồi sao, tôi đến đây là để nhìn xem có thể giúp nó hồi phục hay không!"
Diễm Dương Thiên Vương không thể tiếp thu mà thốt lên: "Không thể nào! Sao cậu làm được?"
Chuyện này quá phi khoa học!
Vương Triệt nói: "Tình huống cụ thể cực kỳ phức tạp. Nếu trong thời gian ngắn là không thể giải thích rõ ràng."
Muốn giải thích thì còn phải dính líu đến Võ Hồn hình người và Linh Thức Bảo Đan.
Bất kỳ cái nào cũng không thể giải thích rõ ràng trong hai ba câu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận