Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1001: Tiến Vào Giấc Mộng Của Ma Cổ Mông

Lúc Vương Triệt nhìn thấy Tiểu Mao Trùng ở phía xa đang ăn vụng, anh liền dùng sự cảm ứng tâm linh để truyền âm: “Mi kêu Hùng Bảo chuẩn bị một chút để phối hợp với Mộng Dụ Huyễn Linh thử đánh thức Ma Cổ Mông.”
Tiểu Mao Trùng liền hoảng sợ mà vội vàng nuốt xuống bánh quy trong miệng và liên tục gật đầu.
Hùng Bảo cũng nhai nhanh vài cái rồi ăn hết sạch bánh quy trên tay, sau đó nó đi đến bên cạnh Mộng Dụ Huyễn Linh kêu lên vài tiếng rồi trực tiếp sử dụng chiêu Chân Thân Thái Thản.
Mộng Dụ Huyễn Linh cũng kinh hô một tiếng, trong mắt nó lóe lên tia sáng chói mắt chiếu rọi vào thân thể Hùng Bảo.
Khí thế của Bá Chủ Viễn Cổ liên tục phát ra từ trên than Hùng Bảo, cuối cùng hiện lên hư ảnh ba con Cự Thú thời Viễn Cổ kia, chúng tản ra khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Tinh thần lực cường đại của Mộng Dụ Huyễn Linh thậm chí còn làm cho Hùng Bảo tựa như tiến vào một loại cảnh giới tinh thần rất thần kỳ!
Đây chính là hồn kỹ của Mộng Dụ HUyễn Linh – Hải Thị Thần Lâu.
Nó dùng tinh thần lực để tạo ra ảo cảnh giống như hiện thực, sau đó đưa ảo cảnh vào trong thế giới thực, và thậm chí có thể ảnh hưởng trực tiếp đến thế giới thực.
Đây là Hồn kỹ truyền thừa vô cùng cường đại.
Nếu có được tinh thần lực to lớn sẽ có thể thay đổi cả thế giới.
Điều này đã biểu hiện rõ ràng sự cường đại của loại Hồn thú như Huỳnh Mộng Linh.
Muốn đánh thức Ma Cổ Mông thì đầu tiên phải dùng khí tức sinh mệnh từ đồng tộc của nó để kích thích và khiêu khích nó.
Ma Cổ Mông là một Hồn thú với cấp bậc bá chủ lục địa, đối với loại kích thích này nó sẽ vô cùng mẫn cảm mà không thể chịu đựng được.
Một khi tinh thần của Ma Cổ Mông khẽ động, vậy có nghĩa là đã có thể tiến vào bên trong giấc mơ của nó để làm nó tỉnh lại.
Hơn nữa vào lúc này, Thần Hàng Thiên Lôi trên người Ma Cổ Mông cũng đang bị Từ Lực Kiếm hấp thu rất nhanh chóng.
Bị kích thích trong cả hiện thực và giấc mơ, vậy xác suất làm cho Ma Cổ Mông tỉnh lại là rất cao.
Nhưng trong đó chủ yếu vẫn dựa vào Mộng Dụ Huyễn Linh là chính.
Hùng Bảo chỉ đóng vai trò của một công cụ.
Tuy vậy điều này cũng không ngăn cản Hùng Bảo bây giờ cảm giác mình đang rất mạnh, mạnh đến mức có thể hủy thiên diệt địa.
Chiêu Hải Thị Thần Lâu này vừa sử dụng là Hùng Bảo liền cảm giác mình đang tiến vào tại thời đại viễn cổ, và trở thành từng vị cự thú thời viễn cổ hủy thiên diệt địa kia.
Cũng không lâu lắm, Vương Triệt đã cảm thấy thiên kiếp thần lôi bị hấp thu đến mức bắt đầu sinh ra chút động tĩnh nhỏ.
Vương Triệt nói với Từ Lực Kiếm: “Đến lúc rồi! Ma Cổ Mông đã có ý thức! Thiên kiếp thần lôi trên người nó không dễ hấp thu! Chúng ta đi thôi!”
“Tư!”
Trạng thái của Từ Lực Kiếm hiện tại giống như là bị say rượu vậy, nó hoa mắt chóng mặt và ý thức cũng có chút mơ hồ.
Thiên kiếp thần lôi thật sự đã làm tê liệt nó.
Nếu như không phải trong cơ thể nó có ba loại Thiên Lôi có thể chống cự lại thiên kiếp thần lôi, và cộng thêm việc ngày ngày nó đều dùng Thiên Lôi để tu luyện và được cải tạo thêm một cái lưỡi kiếm, làm cho sức mạnh của nó đã đạt đến mức đáng sợ, nếu không thì sợ là ngay cả một tia thiên kiếp thần lôi mà nó cũng không thể gánh được.
Vương Triệt thầm nghĩ: “Hồn lực tăng liên tiếp gần 2000 năm! Khá lắm! Nó sắp xoay người để làm đại ca đây mà!”
Cái danh đại ca của Tiểu Mao Trùng thật khó để giữ được nữa rồi.
Nhưng có điều, sau lần tu luyện này thì Từ Lực Kiếm cần trở về tĩnh dưỡng và điều trị một tháng, nhằm chải chuốt làm quen với thần lôi trong cơ thể một chút, chứ nó có muốn dùng thì cũng không thể dùng ngay được.
Từ Lực Kiếm lung la lung lay đưa Vương Triệt trở lại phía trên hẻm núi, cảm giác như lúc nào nó cũng có thể làm rơi Vương Triệt xuống dưới.
Sau khi đáp xuống, đầu tiên là Vương Triệt lấy lại huy chương từ trên ngươi Tiểu Mao Trùng, sau đó anh phân phó cho nó sử dụng Hồn kỹ Phun Nước để rửa sạch thân thể mình một chút, cuối cùng thay một bộ quần áo mới. Xong việc anh mới tiếp tục quan sát Ma Cổ Mông phía xa.
Vào lúc này, Hùng Bảo ở một bên giống như trúng tà mà đứng im không nhúc nhích.
Tất nhiên là nó đang được sự trợ giúp của Mộng Dụ Huyễn Linh để tiến vào bên trong mộng cảnh của Ma Cổ Mông.
Chỉ có điều nó đang dùng hình thái cự thú để đi vào.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Vương Triệt ở một bên cảm thụ thân thể đang biến hóa và một bên yên tĩnh chờ đợi.
So với sự mạnh lên của Từ Lực Kiếm, Vương Triệt cảm giác sự tiến bộ của mình cũng rất bình thường. Ngoại trừ thân thể đã mạnh hơn rất nhiều ra bên ngoài, còn cấp bậc hồn lực thì cũng chỉ tăng lên ba cấp, trước mắt anh đang là cấp 25.
Cũng coi là tạm được!
Vương triệt nhìn về phía Huyết Tinh Địa Long đang ngây ngốc ở nơi xa nói: “Ông còn ở đó mà nhìn à? Ông rất trâu bò cơ mà!”
Huyết Tinh Địa Long đáp: “Tôi là phế vật!”
Vương Triệt: “…”
Vương Triệt nghe vậy thì nhịn không được mà bật cười, anh cảm thấy tên này cũng rất biết suy nghĩ.
Anh hật không biết một thân tu vi hồn lực cao cường của nó đã được nó tu luyện ra như thế nào.
Đừng nói là nó chỉ một mực chờ đợi bên trong lòng đất này mà không hề chiến đấu gì để bình tĩnh tu luyện tới mười vạn năm tu vi hồn lực.
Vương Triệt cảm thấy khả năng này không lớn lắm.
Các Hồn thú hệ Mặt Đất cũng không chỉ một mực chờ đợi ở sâu bên trong lòng đất, do bên trong lòng đất sẽ có các loại khoáng thạch tài nguyên vô cùng phong phú.
Đối với Cự Long hệ Mặt Đất mà nói việc dựa vào các loại khoáng thạch tài nguyên đó để tu luyện thì thật sự là một điều vô cùng tốt.
Ngay cả Ma Cổ Mông cũng phải chạy đến nơi này để sống nhờ ngủ đông thì đã có thể thấy được lòng đất bên dưới Thiên Nhạc Sơn này đúng là không tệ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận