Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1383: Đồ Vật Kỳ Lạ

Vương Triệt hơi nghi hoặc một chút nói: "Vả lại thần thức của ta cũng cảm ứng không ra, chẳng lẽ cường độ của nó..."
Thậm chí sau khi sinh ra thì ngay cả sinh mệnh khí tức mà nó cũng không có, cứ như là tử vật vậy.
Trước khi sinh ra thì còn có thể từ trong trứng cảm ứng ra được khí tức sinh mệnh của nó.
Nhưng khá lắm! Con tiểu khô lâu này sau khi sinh ra thế mà đến Vương Triệt cũng không thể cảm ứng được khí tức sinh mệnh của nó.
Đây tuyệt đối là con hồn sủng kỳ quái nhất mà Vương Triệt từng gặp.
Thật ra hồn sủng loại hình khô lâu tại cũng có tại thế giới Võ Hồn này.
Bọn chúng và hồn sủng hệ U Minh có mấy phần liên quan.
Nhưng bọn chúng không giống với hồn sủng hệ U Minh có loại thể chất đặc biệt kia.
Mà hồn sủng loại hình khô lâu tại thế giới Võ Hồn này thuộc về loại hồn sủng cùi bắp nhất.
Bọn chúng chỉ xuất hiện ở tại bên trong các loại lăng mộ và có linh trí cực kỳ thấp.
Nơi sinh ra bọn chúng là hài cốt biến dị của Hồn thú đã tử vong. Bởi vì niên đại quá xa xưa nên những hài cốt biến dị này mới có thể sinh ra linh trí nhất định, nhưng tính trưởng thành của bọn chúng là cực thấp, và cũng sẽ không có bất kỳ sự liên quan gì cùng với Hồn thú khi còn sống.
Những thi cốt Hồn thú này phần lớn đều bị thời gian ăn mòn mà dần dần biến chất nên vô cùng yếu ớt.
Tại thời cổ đại, Hồn thú và nhân loại tử vong với số lượng số một trong lịch sử.
"Căn cứ vào lịch sử thì đại khái tại 2000 năm trước cũng đã xuất hiện các loại hồn sủng loại hình khô lâu, và bọn chúng đều là thi cốt biến dị của Hồn thú và nhân loại đã chết đi rồi sinh ra linh tính. Nói theo một ý nghĩa nào đó thì bọn chúng cũng được coi là điểm kết thúc của thời cổ đại."
"2000 năm rồi mà những hồn sủng khô lâu này vẫn là rất được hoan nghênh. Chỉ tiếc là do thời gian ăn mòn nên bọn chúng có tính trưởng thành và hạn mức cao nhất rất thấp, để cho rất nhiều Khế Hồn Sư từ bỏ bồi dưỡng bọn chúng."
Trong đại não Vương Triệt lóe ra tư liệu lịch sử liên quan đến loại hồn sủng này.
Thật ra nguyên nhân rất đơn giản, việc bồi dưỡng hồn sủng khô lâu không máu không thịt và có cảm giác vô tình này không bằng trực tiếp bồi dưỡng hồn sủng có máu có thịt và trông có cảm tình.
Cho nên tại thời hiện đại loại hồn sủng này phi thường ít.
Ngay khi Vương Triệt đang trầm tư thì con tiểu khô lâu kia bỗng nhiên lắc lắc thân thể, sau đó nó sửng sốt một chút và đi đến trước mặt Vương Triệt.
Rồi nó ngẩng đầu nhìn xem Vương Triệt và vẻ mờ mịt trong đôi mắt của nó cũng không giảm bớt đi bao nhiêu.
Lạch cạch!
Thân thể nó tựa như không quá ổn định mà lập tức ngồi xuống mặt băng.
Vương Triệt cũng ngồi xổm người xuống và duỗi ra một ngón tay.
Tiểu khô lâu duỗi ra bàn tay xương của nó và nắm lấy ngón tay của Vương Triệt rồi giãy dụa đứng lên.
Sau đó nó quay đầu nhìn qua cái hố băng kia và há mồm phát ra âm thanh cạch cạch.
Ngay cả lời mà nó đều nói không ra.
Vương Triệt hỏi: "Ở trong đó có cái gì à?"
Tiểu khô lâu im lặng vì nó nghe không hiểu lời nói của Vương Triệt.
Rồi nó lại chuyển động đầu và phát ra thanh âm cạch cạch, sau đó đầu nó trực tiếp rớt xuống từ trên người nó và giống như quả cầu mà lăn mấy lần đến dưới chân Vương Triệt.
Vương Triệt: "..."
Vương Triệt nhặt lên đầu của nó và tranh thủ thời gian gắn lại trên cổ cho nó.
Sau khi uốn nắn mấy lần và nghe được một âm thanh thanh thúy thì anh mới buông tay ra.
Mặc kệ nó như thế nào nhưng nói tóm lại đây vẫn là con hồn sủng mà Vương Triệt đã chờ đợi hơn một năm qua.
Vương Triệt đi tới và đào lên hố bang và nhìn thấy vỏ trứng ướp lạnh bên dưới hố băng đã hoàn toàn vỡ vụn.
"Ồ, đây là..."
Vương Triệt cảm thấy nao nao trong lòng.
Vỏ trứng ướp lạnh xác thực đã vỡ vụn, nhưng sau khi vỡ vụn thì bên trong nó là một tấm vải mềm mại trông giống như là nhau thai. Nhưng khi nhìn kỹ thì lại phát hiện phía trên nó có một ít đồ án kì lạ.
Vả lại mảnh vỡ của vỏ trứng ướp lạnh trông giống như mảnh ghép, phảng phất như có thể tổ hợp thành vật gì đó.
Ánh mắt Vương Triệt có chút lóe sáng, và các mảnh vỡ của vỏ trứng ướp lạnh lập tức bay lên. Sau đó chúng nhanh chóng tổ hợp ngay giữa không trung.
Chỉ một lát sau chúng đã tạo thành một cái mũ đặc thù.
Mũ cốt hình tròn trông giống như một cái vương miện vậy.
"A a a!"
Tiểu khô lâu thấy vậy liền chạy tới và chỉ vào đồ vật rồi phát ra âm thanh giống như người câm điếc.
Vương Triệt hỏi: "Mi muốn cái này à?"
Tiểu khô lâu kêu lên a ai và bên trong đôi mắt mờ mịt của nó đã nhiều thêm mấy phần khát vọng.
Dường như nó không có bao nhiêu linh trí mà đây chỉ là một loại khát vọng bản năng của nó. Giống như trẻ con đói bụng nên có bản năng muốn bú sữa vậy.
"Vừa nở ra mà đã tự có trang bị sao?"
Vương Triệt cảm giác hai thứ đồ này cũng không có bao nhiêu kì lạ.
Sau đó Trong lòng Vương Triệt hơi động vì bên trong hai thứ đồ này tựa như ẩn giấu đi cái gì đó, nhưng nó đã bị một loại lực lượng đặc thù phong ấn lại.
"Thứ siêu phàm chắc hẳn là chỉ vỏ trứng ướp lạnh và mảnh vải này! Đám người Lưu Ly Thiên Vương cảm ứng ra được năng lượng siêu phàm là hai thứ này rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận