Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 89: Sửa Chữa Đạo Hồn Khí (7/18)

"Ta thật không nghĩ tới, thế giới này vậy mà cũng có linh thạch, lại còn được xem là thiên thạch nữa chứ. Nói không chừng, dị giới từng xâm lấn qua thế giới này, cũng có mấy phần quan hệ với Tu Tiên Giới của ta."
Suy nghĩ vậy thôi nhưng Vương Triệt cũng không dám chắc chắn.
Vì trong vũ trụ bao la này, số lượng văn minh tu Tiên cũng không ít, mà Tu Tiên Giới của anh cũng chỉ là một trong số đó.
Anh năm xưa đã chu du khắp vũ trụ, nên số văn minh tu Tiên mà anh đã từng gặp qua đã có hơn mười cái.
Chúng tốt hay xấu thì rất khó nói.
Đương nhiên, những nơi này đều rất xa xôi.
"Anh chàng nhân viên công tác của Công ty khoa học kỹ thuật kia cũng đã nói, loại thiên thạch này có rất rất ít."
Vương Triệt than nhẹ một tiếng.
Nếu chỉ dựa vào linh thạch thì anh cũng sẽ có thể tu Tiên.
Nhưng căn bản đường đi này sẽ không dài lâu, vì việc tu Tiên sẽ không thể chỉ dựa vào những viên linh thạch này được.
Vì linh khí trong thiên địa mới là căn bản nhất.
"Nhưng mà, nếu như ta có linh thạch, vậy về sau ta sẽ có cơ hội tu Tiên rồi. Và việc tạo ra một số thủ đoạn để tu Tiên thì ta cũng có thể làm được."
Vương Triệt thưởng thức món Đạo Hồn Khí này một hồi.
Tất nhiên con Chip này không đơn giản chỉ là đồ vật chứa linh thạch như vậy.
Vì anh đã từng tiếp xúc qua các văn minh khoa học kỹ thuật.
Nội bộ của nó ẩn chứa kết cấu mạch kín tương đối phức tạp, và còn tích hợp thêm rất nhiều kim loại hiếm có, còn viên linh thạch kia chỉ dùng làm hạch tâm năng lượng để khởi động.
Vương Triệt trầm ngâm một lát, rồi nói ra:
"Viên linh thạch này đã bị hư hại, nên linh khí mới bị tiết ra ngoài, do vậy linh khí của nó không thể nào lưu thông trong nội bộ mạch kín để cung cấp năng lượng cho máy, từ đó khiến cho mạch kín của máy bị ngăn trở. Cho nên mới gây ra việc, đại bộ phận công dụng của máy đều mất đi hiệu lực."
"Muốn sửa lại nó thì đường tắt nhất chính là, thay đổi một khối linh thạch mới. Nhưng Công ty khoa học kỹ thuật Dino kia tất nhiên sẽ không cầm ra một khối mới để thay thế. Mà để thay thế cũng cần tìm tới một viên linh thạch có cùng kích cỡ. Còn nếu như tiến hành cắt chém linh thạch, nhưng không cẩn thận thì ngay cả linh thạch mới cũng bị phá nát. Để vận dụng linh thạch một cách đơn giản thì bọn họ đều biết, nhưng đáng tiếc, những pha xử lý phức tạp thì bọn họ liền gặp khó khăn."
"Tuy vậy, đối với ta mà nói, chuyện này thật sự quá đơn giản."
Vương Triệt mỉm cười.
Nếu anh muốn sửa khối linh thạch vỡ vụn này thì thật ra rất đơn giản. Chỉ cần anh tại phía trên linh thạch, khắc họa ra một cái tụ linh trận đơn giản là được rồi.
Đương nhiên, thế giới này cũng không có linh khí mà chỉ có hồn lực, nên sẽ không khiến cho khối linh thạch này hội tụ linh khí.
Nhưng tụ linh trận lại có thể ổn định lượng linh khí còn lại bên trong linh thạch, không để cho nó tiết ra ngoài nữa.
"Đáng tiếc là, coi như ta sửa xong viên linh thạch này, nhưng với lượng linh khí còn lại của nó, chỉ sợ cũng chỉ có thể chèo chống cái Đạo Hồn Khí Cơ Giới Vũ Trang này trong thời gian bốn, năm tháng mà thôi."
Nghĩ tới đây, Vương Triệt lập tức lục tung căn phòng, và anh tìm đến một cái thùng dụng cụ.
Vương Triệt thận trọng mở ra con Chip.
Thứ quý giá trong nội bộ con Chip cũng không chỉ là linh thạch, mà còn có rất nhiều kim loại hiếm có để chế tác ra mạch kín.
Nếu như người bình thường mở ra, đoán chừng nó sẽ trực tiếp bị phá nát.
Vương Triệt đã gặp qua các loại máy có trình độ khoa học kỹ thuật tương tự, tăng thêm anh cũng là một vị Luyện Khí Tông Sư, đã từng luyện chế ra vô số pháp bảo cỡ lớn.
Thậm chí ngay cả Phi Thuyền Tiên Nhân thì anh cũng đã từng chế tạo qua.
Nên việc anh tháo dỡ loại máy khoa học kỹ thuật tinh vi này cũng không có gì khó.
Sau khi tháo máy ra, Vương Triệt tìm tới một cây ngân châm, rồi tại nơi hư hỏng của con Chip, cũng chính là chỗ vỡ vụn của viên linh thạch, anh thao tác nhẹ nhàng mà khắc lên một cái tụ linh trận.
Về tụ linh trận này thì không biết ở kiếp trước, Vương Triệt đã vẽ ra bao nhiêu lần, dù nhắm mắt lại thì anh cũng đều có thể tùy tiện vẽ ra nó.
"Tốt rồi!"
Vương Triệt nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Sau đó anh lắp đặt lại mỗi cái linh kiện.
Đinh...
Một âm thanh vang lên, giống như là âm thanh của một loại máy móc vừa được khởi động.
Con Chip hình tam giác này bỗng phát sáng lên.
Vương Triệt đem nó đặt ở trên đầu Lục Mao Trùng.
Lục Mao Trùng dùng cái đuôi chọc chọc con Chip này, vì nó không biết đây là cái gì.
Sau một lát, con Chip này liền diễn sinh ra lít nha lít nhít sợi kim loại màu bạc giống như là thủy ngân, chúng bao trùm khắp toàn thân Lục Mao Trùng.
Cuối cùng nó phát ra một luồng ánh sáng rất nhỏ, rồi liền biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ có giữa trán Lục Mao Trùng vẫn còn thấy được con Chip lớn chừng bàn tay kia, nó giống như đã khảm vào cái trán của Lục Mao Trùng.
Ngay cả màu sắc cũng đều biến thành màu xanh lá, ở tình huống không chú ý thì rất khó để phát hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận