Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 298: Liệt Diễm Tước (26/30)

Chu Ngôn thở dài nói: "Đúng vậy, chúng tôi đã bị con Lục Mao Trùng này đánh bại. Cũng chỉ thiếu một chút nữa thôi! Ài, Thôi đại ca, anh xem có thể giúp trường trung học Tinh Diệu của chúng ta lấy lại danh dự không?"
Trần Hách cũng lập tức tán thành nói: "Đúng vậy, Đúng vậy! Thôi đại ca, đừng trách tôi lắm miệng, con Lục Mao Trùng này rất mạnh. Đương nhiên, lấy hồn sủng của anh thì phần thắng khẳng định sẽ rất lớn."
Thôi Ngạo khoát khoát tay, lục lọi lại chiến tích trên máy truyền tin:
“Nực cười. Thôi Ngạo tôi dù sao cũng là một trong những đại ca lớp mười hai của trường trung học Tinh Diệu... Còn có thể bị đánh bại bởi một con Lục Mao Trùng sao?"
"Khá lắm, ngay từ đầu vòng thứ hai đã thua hai trận. Ngay cả hai con Nham Bối Trư giai đoạn tiến hóa thứ hai có tu vi hồn lực hơn 500 năm cũng không đánh thắng. Sau vòng thứ hai này, con sâu nhỏ này sẽ không đủ dùng. Không thể ổn định được nữa."
Chu Ngôn nghiêm túc gật đầu nói: "Anh nói rất đúng."
Trần Hách cũng tán thành theo: “Anh nói không sai."
Thôi Ngạo khinh bỉ nhìn hai người nói: “Hai con gà mờ con các cậu! Tôi thật sự thấy xấu hổ khi là bạn học cùng lớp của các cậu! Nhanh cút đi! Trận đấu sắp bắt đầu rồi! Chờ tôi giành thắng lợi trở về sẽ chỉ bảo hai người các cậu thật tốt. Nói cho các cậu biết cái gì gọi là hồn sủng đối chiến."
Nói xong, Thôi Ngạo lập tức mang theo hồn sủng của anh ta là một con Liệt Diễm Tước, đã hoàn thành giai đoạn tiến hóa thứ ba và có tu vi hồn lực 680 năm mà ngẩng đầu ưỡn ngực rời đi.
Thấy vậy, hai người Chu Ngôn và Trần Hách liếc nhau.
Tâm ý tương thông mà gật đầu.
Chu Ngôn nói: "Thôi Ngạo thật quá quắt! Lúc đầu tôi muốn nhắc nhở cậu ta một chút, Lục Mao Trùng của đại thần không đơn giản, nhưng cậu ta vậy mà lại chế nhạo tôi. Phách lối như vậy, tôi cảm thấy đại thần hẳn là có thể trị được cậu ta."
Trần Hách chống nạnh nói: "Tôi cũng vậy! Ông đây có lòng tốt nhắc nhở cậu ta, kết quả tên này lại trực tiếp chế nhạo tôi. Vậy thì không thể trách chúng ta được. Tôi đã xem hai trận ngày hôm qua. Rất rõ ràng, đại thần còn đang khống chế điểm số! Quá mạnh!"
Chu Ngôn nói: Đâu chỉ là mạnh, mà là mạnh đến có chút không hợp thói thường! Đối mặt với Nham Bối Trư có tu vi hơn 500 năm mà còn có thể khống chế điểm số... Thật là vãi hàng!"
Trần Hách hỏi: "Cậu nói xem, chúng ta chờ ở trung tâm khôi phục hồn sủng hay là đi xem trận đấu này?"
Chu Ngôn nói: "Nói thừa, đương nhiên là đi xem trận đấu rồi! Liệt Diễm Tước của Thôi Ngạo thuộc về song hệ gồm hệ Thiên Không và hệ Hỏa, cả hai loại đều khắc chế hệ côn trùng. Nếu không Thôi Ngạo cũng sẽ không kiêu ngạo như vậy. Tôi muốn nhìn xem lần này đại thần sẽ làm như thế nào. Thôi Ngạo mặc dù là người có chút khoa trương, nhưng thực lực vẫn rất mạnh. Nhất định sẽ là một trận kịch chiến! Dường như tôi thấy trước Thôi Ngạo chiến đấu kịch liệt một trận, rồi cuối cùng bị đại thần đánh bại... Đến lúc đó chúng ta sẽ từ trung tâm khôi phục hồn sủng đến... Hiểu không?"
Trần Hách gật đầu nói: "Hiểu hiểu hiểu, cái lão tiền xu nhà cậu... Hóa ra lúc trước bẫy tôi như thế."
...
Vòng thi đấu thứ hai, đài đối chiến số 8.
Tiến vào vòng thi đấu thứ hai, số lượng đài đối chiến đài đã từ 33 cái giảm xuống còn mười cái.
Khi Vương Triệt đi tới khu đài đối chiến số 8, người xem xung quanh ngày càng nhiều!
Vương Triệt không nhịn được mà nhìn Lục Mao Trùng hỏi: "Hả? Chẳng lẽ fan hâm mộ của mi đã tăng thêm nhiều rồi sao?"
Trải qua một phen chiến đấu trước đó, Lục Mao Trùng đã tích lũy được số lượng lớn fan hâm mộ.
Đương nhiên, phần lớn fan hâm mộ đều là do giá trị nhan sắc của Vương Triệt bổ sung vào.
Trong tay không ít người xem đều là đèn huỳnh quang hình dạng Lục Mao Trùng, cùng với bảng hiệu fan hâm mộ cỡ lớn in hình Lục Mao Trùng.
Đây là góp phần trợ uy cho hồn sủng và tuyển thù mình thích.
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng ngẩng đầu lên hơi chút kiêu ngạo.
Vương Triệt cười cười, nhìn lướt qua tin tức thi đấu một lần nữa.
Vương Triệt cười nói: "Hồn sủng song hệ gồm hệ Thiên Không và hệ Hỏa! Không tồi, nó khắc chế mi gấp đôi! Xem ra biểu hiện thực lực của mi ở trận đầu trước đã khiến mi gặp phải một con hồn sủng rất lợi hại."
Liệt Diễm Tước, hồn sủng cực hiếm, gần đạt đến tuyệt phẩm. Đã hoàn thành giai đoạn tiến hóa thứ hai.
Nếu nói đến tiềm chất chủng tộc của nó thì có lẽ chưa đến mức quá cao.
Nhưng sức chiến đấu thực tế của nó rất mạnh, hệ hỏa cộng thêm hệ thiên không để tác chiến, chính là ác mộng của rất nhiều hồn sủng.
Thứ duy nhất nó sợ chính là hệ Sơn Nham.
Nhưng mà nó biết bay và tốc độ còn rất nhanh.
Mà phần lớn hồn sủng hệ Sơn Nham đều tương đối cồng kềnh, rất khó công kích trên bầu trời với Liệt Diễm Tước.
Cho nên... Ở giai đoạn trước, thực lực của loại hồn sủng này cực kỳ mạnh.
Cho dù phải đối mặt với rất nhiều hồn sủng tuyệt phẩm thì cũng đều không sợ.
Hết cách, ở giai đoạn trước trời sinh biết bay thật là khó lường.
"Ti ngô?"
Lục Mao Trùng ngẩng đầu ưỡn ngực, dường như đang nói: tôi sẽ sợ nó sao?
Vương Triệt gật đầu cười nói: "Được, đi thôi, nhanh chóng giải quyết trận đấu nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận