Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 395: Tiến Vào Dị Không Gian

Lý Ngạn Minh liên tục lắc đầu, nói: "Không có tí hiệu quả gì! Đây đâu phải là khẩu quyết bồi dưỡng hồn sủng gì đâu, tên nhóc kia đã lừa ta rồi!"
"Ha ha ha ha..."
Hà Huyên đứng một bên liền hiểu ra, ngay lập tức cô ta không nhìn được mà cười to, khiến cho cuộc thảo luận có phần nghiêm túc và nặng nề này trở nên buông lỏng thoải mái hơn một chút.
Hà Huyên cười nói: "Tôi hiểu rồi! Bạn học Vương Triệt kia cũng không có lừa ông đâu! Câu khẩu quyết này của cậu ta chỉ có hiệu quả với con Lục Mao Trùng của cậu ta mà thôi. Chắc là lúc bồi dưỡng Lục Mao Trùng cậu ta đã tạo ra sở thích cho nó. Nhưng mà cậu ta có thể làm được đến mức độ đó thì không hoàn toàn chỉ nhờ vào câu khẩu quyết này thôi đâu. Vì loại khẩu quyết này chỉ có tác dụng khích lệ thôi."
Lời này của Hà Huyên để cho Lý Ngạn Minh không hiểu lắm.
Mấy vị còn lại cũng không hiểu nhiều.
Vì lĩnh vực nghiên cứu hồn sủng này bọn họ không phải chuyên nghiệp.
Hà Huyên chỉ có thể tiếp tục giải thích: "Uy áp của Không Thần Long đối với chủng tộc hồn sủng có tiềm chất càng thấp thì hiệu quả sẽ càng mạnh. Mà con Lục Mao Trùng của vị bạn học Vương Triệt này có thể thích ứng dễ dàng như thế, chứng tỏ khả năng nó đã tiến hóa về mặt tinh thần."
Trong đám người cũng có vài người có kinh nghiệm bồi dưỡng hồn sủng nên đã hiểu ra.
Số còn lại thì như có điều suy nghĩ.
Lý Ngạn Minh hỏi: "Đã tiến hóa về mặt tinh thần sao?"
Lý Ngạn Minh cũng hiểu sơ ý nghĩa của câu này nhưng lại không quá hiểu rõ.
Hà Huyên lại giải thích thêm lần nữa:
"Nói một cách khác, con Lục Mao Trùng này đã cho rằng bản thân nó không phải là một con Lục Mao Trùng, mà nó là một con hồn thú cực kỳ mạnh! Tôi nói như vậy thì Lý phó quan đã hiểu rồi chứ?"
"Lý phó quan, trình độ bồi dưỡng hồn sủng của ông vẫn còn có thể tăng thêm rất nhiều đấy!"
Lý Ngạn Minh: "..."
Ông ta cảm thấy kinh ngạc, hỏi: "Còn có thể như vậy nữa sao? Đây không phải là việc thay đổi nhận thức sao à? Việc thay đổi nhận thức đâu có dễ dàng như thế chứ?"
Hà Huyên gật đầu nói: "Đương nhiên là không dễ dàng rồi! Vì phải ngay tại giai đoạn hồn sủng vừa mới sinh ra để tiến hành bồi dưỡng. Vả lại, hồn sủng vừa mới ra đời có năng lực nhận biết rất thấp kém, nhất là loại hồn sủng như Lục Mao Trùng này, nhưng cậu ta đã làm thế nào để thay đổi nhận thức ban đầu của nó thì tôi cũng không biết."
"Cho nên tôi mới nói bạn học Vương Triệt này đúng là một vị thiên tài bồi dưỡng hồn sủng!"
Hà Huyên nhìn về phía Chu Hình đứng bên cạnh.
Ánh mắt cô ta tựa như đang hỏi thăm.
Chu Hình đã hiểu ý của Hà Huyên nên nói: "Tôi sẽ thử một chút! Người mang phong hào cấp Thiên Vương cũng không phải dễ dàng thuyết phục như vậy."

Vương Triệt ôm Lục Mao Trùng đang phun tơ để một đường hướng lên trên.
Bởi vì phần lớn hồn thú ở khu vực thượng tầng đều đã di chuyển xuống tầng dưới, nên cơ bản đã không còn nguy hiểm gì nữa.
Trên đường đi Vương Triệt còn tiện thể nhặt thêm một chút tinh thạch chứa các loại năng lượng, cùng với một số loại dược liệu quý hiếm. Dù sao khi đã lên một mảnh đất lơ lửng thì phải nhanh chóng vơ vét một phen.
Ngược lại Vương Triệt cũng nhặt được một chút ít tài nguyên, đây là một cơ hội khó có được.
Nhưng anh cũng không lãng phí thời gian để vơ vét quá nhiều tài nguyên trên đó.
Vương Triệt luôn thẳng một đường hướng lên trên, vì việc quan trọng nhất chính là nhanh chóng chạy tới chỗ của Không Thần Long.
Kỳ ngộ như thế này là vô cùng khó khăn nên anh cần phải quý trọng thời gian.
Và cũng không thể quên công việc chính khi đến đây được.
Cũng không lâu lắm, Vương Triệt liền nhìn thấy bốn khối đất đặc thù lơ lửng trên không kia.
Chúng chia ra bốn phía, trôi nổi giữa không trung và đang chậm rãi chuyển động.
Từ bên ngoài nhìn vào rất mông lung, không nhìn thấy cảnh vật bên trong.
Giống như chúng là một không gian độc lập.
Vương Triệt vỗ vỗ đầu Lục Mao Trùng, nói: "Tiếp theo mi liền chuẩn bị đối mặt chiến đấu đi. Chỉ là vài trận đấu đơn giản mà thôi. Đối với mi mà nói thì không khó khăn chút nào."
Nghe Vương Triệt nói vậy thì lòng tin của Lục Mao Trùng cũng lập tức tăng cao!
Trải qua bảy ngày tu luyện, Lục Mao Trùng cảm giác mình hiện tại đã mạnh hơn rất nhiều.
Đây cũng đúng lúc để nó thử luyện tay một chút!
Vương Triệt chọn đúng thời cơ để lợi dụng sợi tơ đánh vào khối đất lơ lửng đầu tiên.
Ngay sau khi tiến vào, anh liền cảm giác được.
"Quả nhiên là dị không gian! Khu vực mà hồn thú hệ Không Gian nghỉ ngơi thật sự khác biệt."
Bốn mảnh đất lơ lửng này đều ẩn chứa huyền cơ đặc thù của không gian.
Một khi đi vào bên trong thì không gian liền sẽ khóa lại, nếu muốn đi ra sẽ không dễ dàng như khi đi vào.
Khối đất này rất rộng lớn, không giống với các khối đất lơ lửng khác, mà đây là một mặt đất màu đỏ thẫm.
Cạch cạch cạch...
Chỉ thấy bên trong sương mù trắng xoá đang từ từ truyền ra một hồi âm thanh giống như tiếng kim loại rỉ sét đang chuyển động.
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng kêu lên một tiếng.
Nó biểu thị mình phát hiện có kẻ địch.
Vương Triệt nhìn lại, anh chỉ thấy một con vật giống như hồn thú đang bước ra.
Đó là một loại tượng đá nửa hình người, không có đầu và thân thể nó đều làm bằng đất đá.
Nó một tay cầm theo một cây kiếm đá, tay còn lại cầm theo một tấm khiên đá, nhìn qua cực kỳ cổ xưa.
Đây chính là một con huyễn tượng vệ thú!
Bạn cần đăng nhập để bình luận