Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 864: Huyết Mạch Của Thượng Cổ Thần Thú

Hà Huyên nói: "Khi mới sinh ra sức sống của Hùng Bảo rất yếu. Nếu ngay vào lúc đó mà tìm kiếm Khế Hồn Sư để ký kết sinh mệnh hồn ước thì đối với nó sẽ là chuyện thực sự nguy hiểm đến tính mạng."
Theo nguyên tắc của ký kết hồn ước, sinh mệnh của hồn sủng sẽ trao cho Khế Hồn Sư để Khế Hồn sư có thể tăng thêm tuổi thọ và trình độ Võ Hồn.
Vào lúc mới sinh thì sức sống của hồn thú quá yếu, cho nên việc ký sinh mệnh hồn ước sẽ rất nguy hiểm với chúng.
"Về sau dưới sự chăm sóc và nuôi dưỡng của những nhà nghiên cứu bọn tôi thì nó mới từ từ trưởng thành."
Bức ảnh bên trên màn sáng đã là hình ảnh của Hùng Bảo khi trưởng thành.
Hồi còn bé nó chỉ cao tầm mười cm mà thôi, rồi dần dần trưởng thành cho đến bây giờ nó đã trở thành một con gấu trúc cao tầm 1 m rồi. Nhưng nhìn sơ qua thì thấy cũng không khác nhau là mấy.
Hà Huyên hỏi: "Cậu có biết vì sao điều kiện tiến hóa của gấu trúc lại cực kỳ đa dạng và không giữ được hình thái kiểu ban đầu không? Trong khi đó các hồn sủng khác lại không có sự thay đổi gì nhưng chúng lại có?"
Vương Triệt trầm ngâm suy nghĩ rồi nói: "Gấu trúc có khả năng tiêu hóa rất tốt và thể hấp thụ một số lượng nhất định năng lượng sinh mệnh nào đó. Đồng thời thông qua việc ăn uống mà chúng có thể tích lũy vào bên trong cơ thể mình các loại năng lượng khác nhau. Cộng với việc có các loại thực phẩm nguyên liệu quý hiếm, vậy chúng có thể tận dụng sự tích lũy này và có thêm sự hỗ trợ từ lực lượng Võ Hồn thì chúng liền có thể tiến hóa!"
Hà Huyên vừa cười vừa nói:
"Cậu mà không đi làm nhà nghiên cứu thì thật đáng tiếc! Cậu nói không sai, gấu trúc trông thì đáng yêu nhưng thực ra bọn chúng có thể chất, lực phòng ngự và tốc độ hay mọi khía cạnh khác đều vô cùng xuất sắc. Vì vậy đối với loại hồn sủng có tiềm năng như gấu trúc thật sự rất khó để tìm ra, bởi vì trên thế giới gần như chỉ có mình chúng là có khả năng như vậy thôi."
"Quan trọng nhất là chúng có khả năng tiêu hóa vô cùng khủng khiếp. Mà loại tiêu hóa này không đơn thuần chỉ là dùng cho thức ăn mà còn là về khả năng hấp thụ năng lượng nữa."
"Trong cơ thể bọn chúng có hệ tiêu hóa khỏe hơn so với các loại hồn sủng khác đến trăm ngàn lần. Đó cũng chính là lý do giúp cho bọn chúng có thể tồn tại trong suốt thời gian khắc nghiệt như thời cổ đại."
"Cho nên theo lý thuyết mà nói, cả thế giới đều biết rằng gấu trúc có khả năng thích nghi với môi trường cực kỳ khắc nghiệt, và còn có khả năng thay đổi hình thái nữa."
Vương Triệt suy nghĩ một hồi rồi sau đó liếc nhìn Hùng Bảo nói: "Vậy nó thì sao?"
Hà Huyên khẽ thở dài rồi nói: "Rất tiếc! Tuy rằng hiện tại Tiểu Bảo đã trưởng thành nhưng mà sau hơn một năm nghiên cứu, chúng tôi đã phát hiện ra nó không thể hấp thụ năng lượng khác vào cơ thể mình. Nó chỉ có thể giống như những hồn thú thông thường khác là cơ thể chỉ có thể hấp thụ hồn lực mà thôi. Còn những năng lượng khác thì nó đều không có cách nào để hấp thụ. Cho nên nó không có cách nào tiến hóa được."
Hùng Bảo lúc này đã chạy ra khỏi gian nhà tre thân quen của mình và nhìn xem những chú gấu trúc bên ngoài với vẻ mặt cực kỳ ngưỡng mộ.
Nó chạy đến bên cạnh một con Lôi Đình Trúc Hùng. Khi nhìn thấy cơ thể to lớn của Lôi Đình Trúc Hùng mà ánh mắt nó hiện lên một vẻ xuýt xoa tràn đầy ngưỡng mộ.
Thật đẹp trai quá đi!
Lôi Đình Trúc Hùng liếc nhìn Hùng Bảo và nhếch miệng cười, rồi nó nâng lên bàn tay từ từ liền và có thể dễ dàng ngưng tụ ra một quả lôi điện cầu.
Ngay cả những đường vân màu tím trên người nó cũng phát ra ánh sáng, xoẹt xoẹt qua lại nhìn như đang được nạp điện vậy.
Hồ quang điện tóe ra xung quanh kêu xèo xèo xèo.
Thật là một cảnh tượng hấp dẫn đến lạ thường!
Hùng Bảo thấy vậy liền bắt chước mà nâng tay làm theo, nhưng mà… cuối cùng nó chẳng thể ngưng tụ ra cái gì hết.
Lôi Đình Trúc Hùng liền mỉm cười lần hai rồi vỗ vỗ vào bả vai của Hùng Bảo, nhằm biểu thị rằng: Này tiểu lão đệ, cậu đừng nản lòng, cậu vẫn còn chưa tiến hóa mà.
Hùng Bảo: "..."
Vương Triệt hỏi: "Vậy cô có biết được nguyên nhân cụ thể là do đâu không?"
Hà Huyên đưa cho Vương Triệt một tờ thông tin rồi nói: "Chúng tôi đã có nghiên cứu qua, trong cơ thể Hùng Bảo có thể đang ẩn giấu huyết mạch của thượng cổ thần thú. Điều này đã làm thay đổi cấu trúc gen của nó, khiến cho nó không có cách nào hấp thụ được năng lượng khác. Nhưng mà huyết mạch này hiện tại còn rất khó để có thể kích thích ra ngoài."
Vương Triệt khẽ giật mình nói: "Huyết mạch của thượng cổ thần thú sao? Gấu trúc trước đây có mối liên hệ với thần thú thời đó ư?"
Hà Huyên đáp: "Có chứ! Trước đây vào thời cổ đại, gấu trúc cũng từng mọc ra răng nanh, và toàn thân chúng đều là các vũ khí sắc nhọn. Bọn chúng có sức mạnh phi thường hơn người, thêm nữa tổ tiên của chúng có sự giao thoa với Hồn thú thời cổ đại, còn sau đó thì lại không có. Rất nhiều Hồn thú từng có sự tương giao nhưng do tình trạng cách ly sinh sản diễn ra không quá mức căng thẳng nên sau đó đã sinh ra không ít con cái tạo ra sự hỗn tạp huyết mạch."
Vương Triệt: "..."
Thế giới thời cổ đại thật sự là hỗn loạn!
Chà! Thật ra cũng không chỉ ở đây mà tại các thế giới khác cũng hỗn loạn như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận