Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1315: Công Pháp Hấp Thu Phúc Vận

Vương Triệt thầm nghĩ: "Huỳnh Mộng Linh làm hồn sủng độc lai độc vãng thời viễn cổ mà cái gì cũng không biết một chút thì xác thực sẽ không tốt để sống sót."
Huỳnh Mộng Linh là chủng tộc hồn thú vô cùng ít ỏi tại thời xa xưa.
Bọn chúng đã vì sinh tồn mà học được rất nhiều Hồn kỹ hữu dụng, vì năng lực học tập của chúng phi thường mạnh mẽ.
Cũng do hệ tinh thần là hệ thuộc tính hết sức đặc thù, bởi vì có liên quan đến việc tu luyện linh hồn!
Cho nên Huỳnh Mộng Linh sẽ không cần học bài học vỡ lòng, nhưng mà công pháp thì vẫn phải cần.
Và nhất là công pháp chủ tu.
Ba sư huynh của nó đều tu tiên thì làm sao nó có thể không tu tiên được?
Vì vậy khi chọn lựa công pháp cho Huỳnh Mộng Linh thì Vương Triệt không có lựa chọn công pháp bên trong Thú Nguyên Công.
Vì thể chất và phương diện phòng ngự của nó tương đối yếu kém cho nên phương diện cơ sở sẽ cần tăng cường một chút.
"Tại Tu Tiên Giới, yêu thú chủng loại này cũng đều là cấp bậc Thần Thú. Ta lúc đầu có vận khí không được nên không thể nuôi ra một con phúc thú như này."
"Ừm, chỉ là bên người ta đã có một ít vị bằng hữu mang đại khí vận."
Mặc dù không có phúc thú nhưng Vương Triệt lại có bằng hữu mang đại khí vận nên cũng không tệ.
Vì vậy tại phương diện bồi dưỡng phúc thú Vương Triệt sẽ bị khiếm khuyết kinh nghiệm.
"Mặc dù ta không có bồi dưỡng qua phúc thú, nhưng ta vẫn biết không ít biện pháp bồi dưỡng chúng."
"Phúc thú mà chỉ đơn thuần tu luyện thần thức thì sẽ không được."
"Đúng rồi, ta có một diệu pháp rất đặc biệt."
Vào lúc chọn lựa công pháp cho Huỳnh Mộng Linh thì Vương Triệt đã suy nghĩ rất nhiều, và cũng đã khơi gợi lên vô số hồi ức.
Ở kiếp trước, Vương Triệt từng bởi vì một chút nguyên nhân mà đã truy sát qua một tên yêu thú đại năng mang theo phúc vận.
Tên yêu thú đại năng này cũng có năng lực tương tự với Huỳnh Mộng Linh. Nhưng có sự khác biệt đó là Huỳnh Mộng Linh không thể nào tác dụng phúc vận cho nó, mà chỉ có thể ảnh hưởng đến sinh vật khác.
Còn tên yêu thú đại năng này thì lại có thể hấp thu phúc vận của sinh vật khác cho mình sử dụng.
Ví dụ như một bảo tàng vốn là của người khác tìm được, nhưng sau khi người ta bị tên yêu thú đại năng này hấp thu phúc vận, như vậy sẽ bởi vì nguyên nhân nào đó mà bảo tàng kia liền bị hắn đạt được.
Tại bên trong quá trình đuổi giết, Vương Triệt không hiểu sao tên yêu thú đại năng kia lại càng ngày càng mạnh. Còn Vương Triệt thì lại càng ngày càng mỏi mệt.
Ban đầu Vương Triệt không có cảm giác được gì kỳ quái. Về sau anh phát hiện tên yêu thú đại năng kia trên đường đào vong đã hấp thu phúc vận của vô số yêu thú. Từ đó hắn chỉ cần tùy tiện ăn quả dưới tàng cây thì đều có thể ăn trúng thiên tài địa bảo, do vậy tu vi của hắn đã tăng vọt một mảng lớn.
Bản sự khác thì hắn không có và sức chiến đấu cũng đã nát nhừ. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại một đường trực tiếp tu luyện thành yêu thú đại năng đỉnh phong.
Tại thời điểm quyết chiến cuối cùng, hắn đại khái đã cảm thấy mình mạnh rồi nên đã không trốn nữa.
Thế là hắn đã đối quyết chính diện cùng với Vương Triệt vì muốn đánh bại Vương Triệt. Đồng thời hắn còn thừa dịp chiến đấu mà hấp thu phúc vận của Vương Triệt. Hắn nghĩ làm vậy sẽ ảnh hưởng đến sức chiến đấu của Vương Triệt mà xử lý được Vương Triệt.
Và về sau hắn xác thực cũng đã hấp thu được phúc vận của Vương Triệt, nhưng đáng tiếc là trong lòng Vương Triệt đã đoán được ý đồ của hắn. Cho nên anh đã thiết kế một phen trước khi đối chiến với hắn.
Vương Triệt sử dụng pháp thuật đảo ngược khí vận để tạm thời cải biến phúc vận của mình.
Do vậy sau khi tên yêu thú đại năng kia hấp thu thì đã phát hiện không ổn, vì thứ hắn hấp thu không phải là phúc vận mà là họa vận của Vương Triệt.
Cuối cùng hắn đã hấp thu hết tất cả họa vận của Vương Triệt.
Mà tại bên trong Tu Tiên Giới, phúc họa và họa vận đều là một loại nhân quả nghiệp lực.
Cho nên họa vận của tu sĩ chính là một loại biểu hiện của nghiệp lực.
Nghiệp lực càng mạnh thì Thiên Đạo cũng sẽ âm thầm giáng xuống rất nhiều họa vận. Họa vận tích lũy càng nhiều thì sẽ bộc phát ra một số đại kiếp đại tai. Nếu ngươi không phải là người mang đại khí vận thì trên cơ bản sẽ bị chơi chết.
Lúc ấy mỗi lần họa vận của Vương Triệt bị hút đi thì sẽ tương đương với việc tên yêu thú đại năng kia cũng tiếp nhận lấy nghiệp lực của Vương Triệt.
Về sau Vương Triệt đã một đường bằng phẳng mà lên như diều gặp gió. Dù cho anh không có đại khí vận gia thân nhưng trên đường tu tiên Vương Triệt đều mười phần thoải mái chính là nhờ nguyên nhân này.
Đây cũng coi là một cái bước ngoặt mấu chốt của Vương Triệt lúc đó.
Cho nên khi nghĩ đến chuyện này thì Vương Triệt liền nghĩ đến công pháp mà tên yêu thú đại năng kia đã từng tu luyện.
Tuy nhiên việc hấp thu phúc vận của người khác sẽ có hại đến âm đức.
Vì vậy bản thân cái công pháp này chính là một loại nghiệp lực cực lớn. Chỉ cần tu luyện thì tất nhiên sẽ bị loại công pháp này dần dần thôn phệ.
Cái đồ chơi này so với nghiện thuốc phiện còn đáng sợ hơn.
Bởi vì chỉ cần ngươi vừa tu luyện và hưởng thụ được khí vận của người khác gia thân mà mang tới vận may liên tục, như vậy từ đó ngươi liền không thể nào thoát ra khỏi nó được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận