Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 593: Địa Vị Đại Ca Lung Lay

Nhìn xem tầng thứ nhất có vẻ vô cùng hoang vu, nhưng trên thực tế lại có không ít vật liệu quý hiếm.
Mấy tầng phía trên khẳng định có càng nhiều đồ tốt, nhưng tương đối mà nói cũng sẽ càng nguy hiểm.
"Khu vực ở phía xa kia có sấm sét, đi đến xem một chút."
Đi được không bao lâu, Vương Triệt phát hiện một khu vực bị sấm sét đánh trúng.
Nhưng luồng sấm sét ở nơi này so với tầng lôi điện giao giới thì to hơn rất nhiều.
"Quả là một nơi tu luyện rất tốt."
Vương Triệt xem xét một hồi, anh dự định để Từ Lực Kiếm đi qua thử những tia sét kia.
Lúc đến gần, Vương Triệt nhìn xuống cái hố sâu rộng tầm mấy trăm mét nói: "Ồ, thì ra là một đám Lôi Giác Tê Ngưu.
Một đám Lôi Giác Tê Ngưu hình thể cao khoảng chừng năm đến sáu mét đang ở trong hố sâu, và bọn chúng đang hưởng thụ sấm sét đánh xuống.
Những con Lôi Giác Tê Ngưu này có tu vi hồn lực đều tầm 1000 năm và cơ thể bọn chúng cực kỳ khổng lồ. Làn da màu nâu tím trông giống như là những tấm áo giáp bằng thép không thể công phá. Trên trán bọn chúng còn có một cái sừng dài hình dạng tia sét.
Số lượng khoảng chừng hơn 30 con.
Vương Triệt khẽ nhíu mày nói: "Chúng ta bị chiếm chỗ mất rồi."
Lôi Giác Tê Ngưu là một loại Hồn thú cỡ trung bình, lực phòng ngự rất mạnh mẽ, và còn có đòn tấn công rất cường đại.
Những con Lôi Giác Tê Ngưu kia đã chiếm giữ nơi này để hấp thu năng lượng sấm sét.
Từng con lại từng con nằm quây vào ngay chính giữa.
Rất nhiều sinh viên chỉ nhìn thoáng qua từ phía xa rồi nhao nhao rời đi.
Vì đây không phải là thứ mà bọn họ có thể đối phó được.
Loại Hồn thú có tính quần thể như thế này mà muốn đối phó là rất phiền phức.
Chưa kể chúng còn đang trong trạng thái cuồng hóa, nếu hơi tới gần một chút thì cả 30 con Lôi Giác Tê Ngưu kia sẽ cùng nhau đánh vào mình, có thể ngay lập tức đè mình xẹp lép.
Trông như đám Lôi Giác Tê Ngu này đang canh chừng bảo bối nào đó, nên cũng không ai dám tùy tiện đi xuống dưới xem thử.
Vương Triệt thả ra Từ Lực Kiếm, nhìn xem Lục Mao Trùng và hỏi: "Mi muốn xuống xem hay là để cho Từ Lực Kiếm xuống xem?"
Lục Mao Trùng liếc nhìn rồi kêu lên một tiếng hướng về Từ Lực Kiếm.
Ý nó nói không có gì khó khăn, để cho Tiểu Kiếm Kiếm tới đi!
Lôi Giác Tê Ngưu cũng không tính là mạnh.
Mà chúng chỉ mạnh ở chỗ là có đến 30 con.
Lục Mao Trùng xem xét tình hình và nhận thấy mình lại không thể bay, nếu xông vào giữa một đám Lôi Giác Tê Ngưu nhiều như vậy là không thích hợp với mình lắm.
Loại chuyện thế này cứ giao cho Tiểu Kiếm Kiếm là tốt rồi.
Chờ một hồi nếu như Tiểu Kiếm Kiếm còn không giải quyết được, đến khi hai bên đã đánh nhau mệt mỏi, vậy mình lại ra tay để xử lý hết mấy con Lôi Giác Tê Ngưu kia.
Từ đó sẽ làm cho Tiểu Kiếm Kiếm càng thêm rung sợ hơn.
Cứ như thế, vị trí đại ca uy nghiêm và oai hùng của mình mới có thể tiếp tục duy trì.
Trong lúc Lục Mao Trùng từ từ trưởng thành, nó cũng đã bắt đầu có chút tâm tư riêng của minh.
Vương Triệt cũng không có đi vạch trần Lục Mao Trùng.
Thần thức của anh như dòng nước tràn qua xung quanh, cảm ứng những con Lôi Giác Tê Ngưu này một cách rõ ràng.
Thần thức của Vương Triệt cũng không chỉ là tinh thần lực đơn giản như vậy.
Đây chính là thần thức mà Thái Thượng Dưỡng Hồn Thiên đã tu luyện ra được.
Tu vi hồn lực của mỗi một con Lôi Giác Tê Ngưu cùng vị trí hiện tại của chúng đều hiện ra rõ ràng trong đầu của Vương Triệt.
Khi anh toàn lực giải phóng thần thức sẽ mang tới hiệu quả trên mọi phương diện.
Vương Triệt cảm ứng được tình hình và thông báo cho Từ Lực Kiếm.
Trình độ sinh mệnh hồn ước giữa Vương Triệt và Từ Lực Kiếm vẫn còn chưa đạt đến cảnh giới của sự cảm ứng tâm linh.
Nhưng cũng đã rất cao rồi!
Vương Triệt nhìn về phía Từ Lực Kiếm nói: "Động thủ đi! Một chiêu kia mi cũng đã sắp lĩnh ngộ hoàn toàn rồi phải không?"
Từ Lực Kiếm: "Xì xì xì!" (Đúng vậy!)
Lục Mao Trùng xem xét lại tình hình và cảm thấy không thích hợp lắm, chẳng lẽ Tiểu Kiếm Kiếm đã thật sự có thể đối phó được bọn Lôi Giác Tê Ngưu này sao?
Vương Triệt gật gật đầu.
Vương Triệt gật đầu nói: "Mi đã tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh lâu như vậy, thế thì cũng nên để ta xem thử thực lực của mi một chút."
Tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm đã đạt tới 999 năm, và đã tu luyện thêm Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh mấy chục lần, đồng thời mỗi một lần tu luyện đều giúp nó tăng trưởng thêm rất lớn.
Từ sau Khải Huyền Cup lần trước, Từ Lực Kiếm chỉ một mực tu luyện và trải qua rất ít trận chiến đấu.
Thi đua huấn luyện lần này chủ yếu là để rèn luyện thêm cho Từ Lực Kiếm.
Trừ khi là gặp phải đối thủ quá mạnh mới sẽ để cho Lục Mao Trùng lên trước.
Lôi Giác Tê Ngưu thuộc về hồn sủng phẩm cấp cực hiếm.
Tu vi hồn lực trung bình của những con Lôi Giác Tê Ngưu này đều vào khoảng 1100 năm.
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng ở bên cạnh kêu lên một tiếng, biểu hiện có cần nó đến trợ giúp hay không?
Vương Triệt nói: "Không cần, mi cứ đứng đây nhìn xem là được!"
Nghe nói như vậy làm trong lòng Lục Mao Trùng cảm thấy có chút không ổn, địa vị đại ca của nó đã có chút lung lay.
Nó không khỏi nhìn về phía Từ Lực Kiếm.
Tư ~ bang ~!
Ánh kiếm màu đỏ bay ra từ bên trong vỏ kiếm điện từ làm phát ra một âm thanh cao vút.
Lục Mao Trùng thế mà cảm thấy Từ Lực Kiếm còn đẹp trai hơn so với mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận