Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 300: Quá Mạnh!

Cánh của Liệt Diễm Tước đã bị sợi tơ dính vào.
Uy lực của Hồn kỹ song hệ cực kỳ mạnh, nhưng cũng có khuyết điểm, vì cần phải dung hợp hai loại năng lượng sinh mệnh nên cần có thời gian thi triển nhất định.
Độ thuần thục càng cao thì thời gian thi triển càng ngắn.
Nếu như độ thuần thục đạt đến cấp S, vậy mới có thể thi triển trong nháy mắt.
Nhưng hiển nhiên, Hồn kỹ song hệ muốn đạt tới độ thuần thục này cũng không dễ dàng như vậy.
Sợi tơ quấn quanh cánh của Liệt Diễm Tước, nên đã trực tiếp đánh gãy chiêu thức mà nó sắp phóng ra.
Thanh niên bình luận biết là có thể đánh gãy.
Nhưng tốc độ bay của Liệt Diễm Tước rất nhanh, ấp ủ ngay trong quá trình cất cánh, nên tốc độ phóng thích cũng đã rất nhanh rồi.
Muốn đánh gãy hoàn hảo như thế... Cũng rất không có khả năng...
Trừ khi...
Thanh niên bình luận lớn tiếng nói: "Là phán đoán trước công kích! Tuyển thủ Vương Triệt đã sớm dự đoán trước Hồn kỹ mà Liệt Diễm Tước sẽ thi triển! Ngay từ đầu khi Lục Mao Trùng đã phun tơ về phía không trung, và phán đoán cả điểm đến của Liệt Diễm Tước trên không trung! Thật là một sự phán đoán tuyệt vời!"
Khi rất nhiều người xem nghe đến đó đã lập tức thốt lên một tràng.
Vì phán đoán trước công kích sẽ tương đương với việc hoàn toàn xem thấu công kích của đối thủ.
Đó là một loại tâm lý đánh cờ!
Nếu không có kinh nghiệm chiến đấu cự kỳ phong phú thì Khế Hồn sư và hồn sủng đều không thể làm được!
Lúc này, tại giữa không trung.
Chất nhầy siêu dính bao trùm ở trên cánh Liệt Diễm Tước, khiến cho nó rất khó bay và cũng khó mà tránh thoát!
Thôi Ngạo đã ngây ngẩn cả người.
Trong lòng cậu ta đã đánh giá cao con Lục Mao Trùng kia, nhưng không ngờ vẫn còn đánh giá thấp.
Không chỉ có đánh giá thấp Lục Mao Trùng, mà còn đánh giá thấp cả tuyển thủ.
Vương Triệt thuần thục nói: "Kéo xuống, dùng Vung Đuôi Kích."
Dù cho không cần Vương Triệt nói và không dùng cảm ứng tâm linh, nhưng Lục Mao Trùng đã có kinh nghiệm chiến đấu phong phú nên nó đã sớm động miệng.
Lục Mao Trùng cắn sợi tơ, đang muốn kéo một phát.
Vào thời khắc mấu chốt, Thôi Ngạo bỗng nhiên hét lớn một tiếng: "Ổn định! Dùng chiêu phun lửa, đốt đứt sợ tơ!"
Phản ứng của cậu ta cũng thật nhanh.
Chỉ là phun tơ mà thôi, đốt đứt là được.
Chỉ cần Liệt Diễm Tước còn ở trên bầu trời và không bị kéo xuống, vậy căn bản Lục Mao Trùng sẽ không có cơ hội đánh trúng nó.
Trong miệng Liệt Diễm Tước lập tức phun ra một luồng hỏa diễm nóng rực.
Phun lửa là Hồn kỹ cơ bản nhất của hồn sủng hệ Hỏa.
Cũng là chiêu mà tất cả hồn sủng hệ Hỏa thuần thục nhất, dễ dàng nắm giữ nhất.
Hỏa diễm nóng rực phun ra từ trong miệng Liệt Diễm Tước, trong nháy mắt đã thiêu đốt sợi tơ đang bao phủ.
Mọi người thấy vậy thì thở dài tiếc nuối trong vô thức.
Dù sao cũng là hệ khắc chế mà!
Chiêu phun tơ có mạnh hơn nữa thì đối với hỏa diễm mà nói, một hai giây là có thể đốt đứt.
Nhưng mà...
Một cảnh tượng ngoài dự liệu của mọi người lại xuất hiện lần nữa.
Ở dưới sự thiêu đốt kịch liệt của hỏa diễm, sợi tơ vẫn bền bỉ mà không trực tiếp bị đốt đứt.
Sợi tơ vẫn như cũ duy trì uy lực khi ở trong hỏa diễm nóng rực.
Liệt Diễm Tước ngây ngẩn cả người.
Hỏa diễm của mình không có hiệu quả sao?
Khán giả cũng ngây ngẩn cả người, và Thôi Ngạo cũng thế.
Ngay cả Thanh niên bình luận cũng phải ngây ngẩn cả người.
Thôi Ngạo dường như nghĩ tới điều gì đó, nói: “Chịu được nhiệt độ cao... Chẳng lẽ sợi tơ của nó còn có thể chịu được nhiệt độ cao? Không... Không... Sao lại thế..."
Sợi tơ của Lục Mao Trùng tất nhiên là có thể chịu được nhiệt độ cao rồi.
Vì lần phun tơ này khác biệt với bình thường.
Lúc trước khi tham gia cuộc thi đua phun tơ, Vương Triệt đã vận dụng qua.
Bây giờ, mỗi tháng anh đều sẽ cung cấp một số sợi tơ đặc chế cho tập đoàn Mỹ Trùng.
Và số lượng sợi tơ vào các tháng sau đều luôn gia tăng.
Anh chưa hề đình chỉ qua việc huấn luyện cho Lục Mao Trùng phun ra loại sợi tơ đặc chế này.
Mấy tháng trước, các sợi tơ đặc chế chỉ có thể tiếp nhận hỏa diễm mấy trăm độ C.
Nhưng hiện tại, khi tu vi hồn lực của Lục Mao Trùng ngày càng tăng lên, và được thôn phệ khối nham thạch hệ hỏa mang về từ rừng Phù Không, đồng thời mỗi ngày nó còn không ngừng ăn lá cây thông sữa Dương Tinh, nên năng lượng sinh mệnh hệ hỏa trong cơ thể nó luôn một mực tăng lên.
Do đó uy lực của sợi tơ đặc chế từ lâu đã khác biệt so với lúc trước.
Nếu có bí tịch Hồn kỹ roi lửa và lúc này thi triển ra phun tơ, vậy sẽ tạo ra một cây roi lửa tuyệt bá.
Chỉ tiếc là không có.
Nhưng cũng đã đầy đủ rồi.
Sợi tơ lấy tốc độ thật chậm để chậm rãi hòa tan tại bên trong hỏa diễm.
Loại tốc độ này, đã đầy đủ để Lục Mao Trùng kéo xuống Liệt Diễm Tước.
Lục Mao Trùng cắn sợi tơ và kéo Liệt Diễm Tước xuống, đồng thời cái đuôi của nó còn nhẹ nhàng đập một cái trên mặt đất.
Trong chốc lát, mặt sân đã xuất hiện một khe hở mà mắt trần cũng có thể nhìn thấy.
Lục Mao Trùng lấy tốc độ còn nhanh hơn so với Liệt Diễm Tước bay lên, như một viên đạn pháo vậy.
Vô số người xem đều há to miệng, trong đầu xuất hiện sự đứng máy ngắn ngủi.
Thật mạnh!
Ngay cả Thôi Ngạo cũng không khỏi hiển hiện hai chữ này.
Quá mạnh!
Đó là cái đuôi gì mà trâu vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận