Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1336: Thổ Nạp Thiên Địa

Võ Hồn Nguyên Thần vừa ra thì đã hồn lực bàng bạc bên ngoài liền đánh thẳng vào trong đại trận, tựa như chúng đã đạt được một cái chỗ tháo nước mà điên cuồng tràn vào.
"Nguyên Thủy Thiên Công, Thổ Nạp Thiên Địa!"
Vương Triệt nhắm mắt lại, miệng phun ra nuốt vào không khí, quanh thân còn có huyền đồ lấp lóe, đem tất cả hồn lực không ngừng hút vào bên trong Võ Hồn Nguyên Thần.
Thân thể Vương Triệt càng ngày càng lóe sáng từng đợt tinh mang.
Huỳnh Mộng Linh ở một bên thấy vậy liền giật nảy mình, nó lập tức bay quanh Vương Triệt để xem xét một vòng và phe phẩy cái đuôi.
Vương Triệt từ tốn nói: "Tiếp tục tu luyện đi."
Tu luyện Nguyên Thủy Thiên Công tại sơ kỳ có điểm trọng yếu nhất chính là tu luyện Nguyên Thủy Thánh Hồn.
Trước tiên sẽ cần vững chắc linh hồn, lấy thiên thứ hai là Thổ Nạp Thiên Địa để bắt đầu hấp thu vô số tài nguyên và tu luyện ra Nguyên Thủy chi lực.
Vương Triệt trước đó tu luyện chính là Thái Thượng Dưỡng Hồn Thiên, bản công pháp này cũng là một phương pháp tu luyện cực kỳ tốt để nuôi dưỡng hồn linh hồn thần thức.
Cho nên nó phi thường phù hợp với Nguyên Thủy Thiên Công.
Bây giờ Vương Triệt đã đạt đến bình cảnh, nếu còn muốn vững chắc linh hồn thì biện pháp tốt nhất chính là tiếp nhận các loại tinh thần xung kích.
Tại bên trong chiến đấu cấp bậc này sẽ là thời cơ tốt nhất để ma luyện cho linh hồn thật vững chắc.
Huỳnh Mộng Linh đã yên tĩnh trở lại và hạ xuống bên người Vương Triệt.
Vương Triệt sờ lên đầu Huỳnh Mộng Linh, nói:
"Từ giờ trở đi ta cần một sự yên tĩnh vô cùng, cho nên nếu công kích phía ngoài rơi xuống đây thì mi phải thủ hộ ta thật tốt."
"Mi nhìn kìa, những tảng đá kia đang rơi xuống càng thêm dày đặc, và có chút ít vẫn còn nguyên một khối đại sơn. Mi chỉ cần đem bọn nó dời đi chứ không cần phá hủy. Dạng này thì mi sẽ có thể một bên tu luyện và một bên sử dụng Hồn kỹ nhiều hơn.”
“Mi chỉ cần bảo vệ thật tốt nơi này thì hồn lực của mi sẽ là vô cùng vô tận, căn bản tiêu hao không hết.”
"Kể từ đó dù cho tu vi hồn lực của mi cứ đi lên nhưng Hồn kỹ cũng sẽ không bị kéo xuống!"
"Ô a!"
Huỳnh Mộng Linh mở to mắt kêu lên đồng ý.
Nó đã có được 3000 năm tu vi hồn lực nên sẽ nhẹ nhõm lĩnh ngộ ra mấy chiêu Hồn kỹ trăm năm và Hồn kỹ ngàn năm.
Niệm động lực, xuyên qua không gian, vầng sáng tinh thần, rèn luyện tiến lên.
Bốn chiêu này chỉ có chiêu niệm động lực là có tính công kích.
Chiêu niệm động lực sẽ sử dụng tinh thần lực cường đại để khống chế vật thể di động.
Chiêu xuyên qua không gian, tinh thần vầng sáng và rèn luyện tiến lên đều là Hồn kỹ phụ trợ.
Huỳnh Mộng Linh ung dung lắc lư bay đến trên đầu Vương Triệt.
Nó nhìn xem các loại đá rơi xuống như mưa kia và bắt đầu thi triển Hồn kỹ.
Thân ảnh Huỳnh Mộng Linh không ngừng lấp lóe tại các nơi trong đại trận.
Đá rơi như mưa giống như gặp phải một chiếc ô lớn vô hình mà mới đầu còn có thể có mấy khối rơi vào bên trong đại trận, nhưng sau khi độ thuần thục Hồn kỹ của Huỳnh Mộng Linh thẳng tắp lên cao và tu vi hồn lực của nó càng thêm gia tăng, như vậy nó đã có thể cản lại tất cả dư chấn.
Trong này có một chiêu thức rất có ý tứ đó là ‘rèn luyện tiến lên’: Khi Huỳnh Mộng Linh có được sự trợ giúp từ hồn sủng khác để vượt qua khó khăn, ma luyện năng lực, nó có thể để bản thân và đồng đội không nhận ảnh hướng trái chiều tại bên trong chiến đấu. Đó là khi không ở trong trạng thái chiến đấu thì năng lực học tập sẽ tang gấp bội, và có tỉ lệ lĩnh ngộ ra Hồn kỹ mới.
Đây là một loại Hồn kỹ rất đặc thù.
Còn chiêu ‘vầng sáng tinh thần’ thì không cần nói nhiều, phần lớn hồn sủng hệ Tinh Thần đều có chiêu thêm trạng thái này.
Chiêu ‘rèn luyện tiến lên’ này sẽ có thể giúp cho Huỳnh Mộng Linh có thể học tập các loại năng lực khác.
Nhìn xem cự thạch không ngừng bị năgn cản, Vương Triệt yên tĩnh tâm thần để tu luyện Nguyên Thủy Thiên Công.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, sinh mệnh hồn ước bỗng nhiên run lên một hồi.
"Bị chiến đấu kích động, Huỳnh Mộng Linh đã lĩnh ngộ ra Hồn kỹ vạn năm: Địa Liệt Thiên Uyên."
"Bị chiến đấu kích động, Huỳnh Mộng Linh đã lĩnh ngộ ra Hồn kỹ vạn năm: Thần Quang Thủy Khiếu."
"Bị chiến đấu kích động, Huỳnh Mộng Linh đã lĩnh ngộ ra Hồn kỹ mười vạn năm: Đại Địa Hồi Xuân."
"Bị chiến đấu kích động, Huỳnh Mộng Linh đã lĩnh ngộ ra Hồn kỹ mười vạn năm: Muôn Sông Nghìn Núi."
Vương Triệt: "..."
Vương Triệt liền trừng to con mắt và đánh giá thời gian một chút rồi nhìn về phía mặt đất ở xa xa.
Ánh mắt anh có chút dừng lại vì cảnh tượng trước mặt là sự hoàng tàn khắp nơi.
Tình huống Mặc Ngọc Tinh bị hủy diệt phảng phất như đã gần trong gang tấc.
Quả thật bọn hắn đã đánh cho thiên băng địa liệt.
Viên dị tinh cầu này cũng không có bất kỳ sự bảo hộ nào, cho nên dưới loại xung kích cường độ cao này thì nó đã tiến vào biên giới của sự sụp đổ.
Vương Triệt thu hồi Võ Hồn Nguyên Thần vì anh cảm giác nó đã trở nên vững chắc hơn rất nhiều.
Bước kế tiếp sẽ là tích lũy tài nguyên và chậm rãi tu luyện ra Nguyên Thủy chi lực.
Về phần Huỳnh Mộng Linh thì nó đã tăng lên càng nhiều tu vi hồn lực hơn, đã tiếp cận 7000 năm, và nó thế mà còn có thể học được đủ loại Hồn kỹ.
Huỳnh Mộng Linh đã đầy đủ tu vi hồn lực và hiện tại chỉ còn kém công pháp. Vì vậy nó tạm thời không vội tăng thêm tu vi hồn lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận