Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 464: Lại Mở Ra Đồ Giám Hồn Thú Thời Cổ Đại

Phần lớn quan niệm của các học sinh trong chiến khu thì đại học tổng hợp Bắc Giang là đại diện cho toàn bộ trường đại học ở châu Bắc Giang rồi.
Từ góc độ châu lục đến xem, tất cả học sinh trong các trường đại học tại châu Bắc Giang đều là bạn học.
Cho nên không có ai để ý quá nhiều.
Mục Dao vẫy vẫy tay, mừng rỡ nói: "Vậy tôi hẹn gặp lại anh lúc vào trường đại học nhé!"
Vương Triệt cũng vẫy vẫy tay.
Vương Triệt sợ là lúc nhìn thấy đại học tổng hợp Bắc Giang và đại học Lâm Hải Bắc Giang thì sẽ hoàn toàn không nằm chung một cái thành phố...
Kết thúc cuộc huấn luyện, sau khi chia tay với mọi người, Vương Triệt dưới sự hướng dẫn của nhân viên công ty khoa học kỹ thuật Dino, anh về đến nhà mình tại thành Thiên Tâm và nói với cha mẹ một tiếng, sau đó lập tức đi tới trụ sở huấn luyện tư nhân.
Rồi Vương Triệt phân loại lại phần thưởng một hồi và thuận tiện nhớ lại một chút nội dung của đợt huấn luyện này.
Anh tổng kết lại cho Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm.
"Về huyễn tượng của cửa ải thứ nhất, sau này khi bọn mi đối mặt với Hồn kỹ hệ tinh thần tương tự như vậy thì phải chú ý làm sao để phá giải huyễn tượng."
"Cửa ải thứ hai làm cho bọn mi biết được rằng, hoàn cảnh quá thoải mái dễ chịu sẽ khiến cho mình mê mụi buông thả trong đó. Vậy bọn mi phải biết cách khống chế bản thân. Lục Mao Trùng, ngẩng đầu lên, bỏ cuốn truyện xuống! Vừa về đến nhà mà đã bắt đầu đọc truyện rồi à?"
Lục Mao Trùng liền bỏ cuốn truyện mà Vương Triệt vẽ xuống, sau đó ngoan ngoãn ngồi nghe anh giảng giải.
Đi huấn luyện tại linh hồn huyễn cảnh nên không ngủ gần như cả ngày.
Cho nên đã làm cho Lục Mao Trùng không được nghe Vương Triệt kể chuyện.
Vì vậy vừa về đến nhà thì nó liền không kịp chờ đợi mà lật ra cuốn truyện do Vương Triệt vẽ hình ảnh minh họa.
Vương Triệt lấy lại quyển truyện tranh và đem bỏ vào trong huy chương:
"Ta không thể để cho mi đọc cái này nữa. Chờ chừng nào mi có thể khống chế được chính mình thì ta mới cho mi đọc thêm. Mỗi ngày vẫn chỉ được đọc hai tiếng."
"Nhìn Từ Lực Kiếm người ta mà học hỏi kìa."
Lục Mao Trùng: "o (0
╭╮

0) o?"
Từ Lực Kiếm: " (? _?)!"
Sau đó Vương Triệt tổng kết lại nội dung của từng cửa ải thí luyện cho bọn chúng.
Nhất là trong trận chiến đấu.
Rồi anh lại xem xét tình trạng tinh thần hiện tại của Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm.
Rất tốt!
Trong tình huống không có huấn luyện, hai đứa nhóc này đã có thể kiên trì chịu đựng tinh thần uy áp của Vương Triệt được nửa giờ.
Đương nhiên, loại cường độ tinh thần uy áp này mạnh hơn so với cường độ lần trước.
Tuy không phải là cường độ tinh thần uy áp của Thái Thượng Dưỡng Hồn Thiên tầng thứ hai.
Nhưng cũng đã có thể nhìn ra được tinh thần lực của bọn chúng đã tăng lên gấp đôi!
Có thể thấy rõ hiệu quả của lần luyện tập này tốt đến mức nào!
Vả lại, Vương Triệt trong lần luyện tập này còn kiếm được khá nhiều dược liệu thực vật và tinh thạch quý hiếm ẩn chứa tinh thần lực tại cửa ải thứ ba.
Đến lúc đó anh sẽ luyện chế lại một chút rồi cho bọn nó ăn, nhờ đó sẽ còn có thể giúp tinh thần lực của bọn nó tăng lên thêm một bậc!
Vương Triệt nói: "Tốt! Tiểu Kiếm Kiếm, mi đi với ta tiến vào bên trong đồ giám Hồn thú thời cổ đại, để ta nhìn xem mi có thể học được loại Hồn kỹ truyền thừa cường đại nào hay không?"
Trải qua lần huấn luyện tại linh hồn huyễn cảnh sơ cấp khá thành công này, tinh thần lực của Từ Lực cũng được tăng cường lên không ít.
Vương Triệt mở ra đồ giám Hồn thú thời cổ đại và mang theo Từ Lực Kiếm với Lục Mao Trùng đi vào.
Bởi vì cái Đạo Hồn Khí này đã hấp thu luồng năng lượng khổng lồ nên nơi này cũng là một chỗ tốt để tu luyện.
Lần nữa vào trong đồ giám Hồn thú thời cổ đại, từng tôn hư ảnh Hồn thú cổ xưa kia nhìn qua cũng vẫn chân thật như thế.
Vương Triệt nói: "Lục Mao Trùng, mi đi đến chỗ Thiên Mẫu Địa Trùng nhìn xem, coi thử mi có thể học được hồn kỹ Lửa Địa Ngục hay không?"
Lúc đó Thiên Mẫu Địa Trùng có hai loại Hồn kỹ truyền thừa, một chiêu là Tử Địa Hậu Sinh và chiêu còn lại là Lửa Địa Ngục.
Vương Triệt đoán chừng chiêu Lửa Địa Ngục này khá khó học, nhưng vẫn cũng có thể thử một lần. Dù học không được cũng không quan trọng, xem như là một lần tu luyện mà thôi.
Lục Mao Trùng lần nữa hấp tấp đi tới trước mặt Thiên Mẫu Địa Trùng.
Hư ảnh của Thiên Mẫu Địa Trùng lần nữa hiển hiện ra ánh sáng nhàn nhạt.
Vương Triệt thì mang theo Từ Lực Kiếm đi tìm kiếm hư ảnh của Hồn thú khác.
Đồ giám Hồn thú thời cổ đại, mỗi một lần mở ra thì đều sẽ kích hoạt một loạt hư ảnh các Hồn thú thời cổ đại và làm chúng nó tỏa sáng.
Tỏa sáng có nghĩa là đang trong trạng thái truyền thừa.
Đây là lần thứ hai mở ra.
Vương Triệt không biết sẽ kích hoạt những Hồn thú thời cổ đại nào.
Đi cả nửa ngày rồi cuối cùng mới thấy được một con Hồn thú.
Đó là một loại Hồn thú loài gấu, có mang theo một thanh cổ kiếm lơ lửng sau lưng.
Con Hồn thú này rất đặc thù, nó cao cỡ nửa người, dài bằng thanh cổ kiếm lơ lửng sau lưng nó.
Trông rất thú vị.
Nó là một con gấu trắng toàn thân trắng như tuyết, nhưng đỉnh đầu lại trọc lóc.
Nó dang ngồi xếp bằng trong hư không, khoác lên người một bộ áo bào cổ xưa, nhìn qua rất có khí thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận