Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 401: Điểm Sáng Kỳ Lạ

Lúc trước khi Vương Triệt sử dụng Lục Mao Trùng để luyện chế đan dược, anh cũng cần phải có cơ sở thì mới có thể làm được.
Có được cơ sở rồi thì Vương Triệt liền nhờ vào Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung để vận chuyển hồn lực trong cơ thể, từ đó anh mới có thể thi triển ra một vài võ kỹ có uy lực vừa đủ.
Bình thường Vương Triệt cũng không luyện tập những võ kỹ này, vì chúng thật sự đã khắc sâu vào trong linh hồn anh.
Nếu Vương Triệt muốn sử dụng thì anh chỉ cần thỏa mãn điều kiện cần là đã có thể hạ bút thành văn, bất kỳ lúc nào cũng có thể thi triển ra.
Chỉ là uy lực chắc chắn sẽ không lớn.
Giống như võ kỹ Chân Vũ Lôi Kình này, Vương Triệt cần phải tu luyện thêm một số thuật pháp thuộc tính sấm sét để ngưng luyện ra sức mạnh sấm sét, như vậy anh mới có thể tu luyện nó.
Sau khi thi triển ra Chân Vũ Lôi Kình để đối chiến với kẻ địch, mỗi một chiêu một thức mà Vương Triệt đánh ra đều ẩn chứa lôi kình mạnh mẽ, có thể xuyên qua cơ thể của kẻ địch.
Sau khi cơ thể của kẻ địch bị đánh vào 81 luồng lôi kình thì lôi kình sẽ bùng nổ.
Những lôi kình kinh khủng này sẽ phá hủy mỗi một tấc da thịt trên cơ thể của kẻ địch. Bị đánh vào người càng nhiều lôi kình thì tổn thương sẽ càng lớn.
Mà tất nhiên Vương Triệt không có sức mạnh của sấm sét, nhưng Từ Lực Kiếm thì lại có.
Vương Triệt sẽ nhờ vào sấm sét của Từ Lực Kiếm để trong khoảng thời gian ngắn anh có thể miễn cưỡng đánh ra hoàn chỉnh chiêu thức này.
Nhưng có một điều đáng tiếc là sức mạnh của chiêu thức này tương đối yếu ớt. Vừa rồi nhìn qua vô cùng lợi hại, nhưng trên thực tế không gây nên tổn thương trí mạng nào cho con Hắc Di Kim Cương kia.
Khi lôi kình trong cơ thể nó bộc phát cũng chỉ khiến cho nó lâm vào trạng thái cứng ngắc bất động trong thời gian dài mà thôi.
Hiệu ứng đặc biệt kèm theo chính là rất đẹp trai, nhưng tổn thương thì không cao.
Hồn thú vương giả gần 900 năm tu vi hồn lực không phải dạng vừa đâu, chúng sống dai vô cùng.
Vương Triệt cũng chỉ muốn xem thử khi anh không tự mình chiến đấu lâu như vậy rồi, thế thì khả năng chiến đấu của anh sẽ còn lại mấy phần.
Kiếp trước Vương Triệt là một người tinh tu nhiều thuật pháp, nên trên con đường võ tu anh cũng từng đi rồi.
Bất luận là đấu pháp thần thông hay là võ đạo áo nghĩa, Vương Triệt đều có thế mạnh của riêng mình.
Vừa hay Hắc Di Kim Cương lại là hồn sủng hệ Chiến Đấu, nên việc chiến đấu cận thân chính là thế mạnh của nó, vì vậy Vương Triệt đã có cơ hội thử nghiệm một phen.
Bây giờ xem ra Vương Triệt chỉ có thể nói là tạm được mà thôi.
Khả năng chiến đấu của con Hắc Di Kim Cương này rất mạnh, trong tình huống thực lực của hai bên chênh lệch cực lớn, nên đã có đến vài lần Vương Triệt suýt bị nó đánh trúng.
Nếu như Hắc Di Kim Cương có tu vi hồn lực trên ngàn năm, như vậy Vương Triệt đoán chừng anh thế nào cũng sẽ trúng một hai chiêu của nó mà ăn chút đau khổ.
"Ta dùng Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung để thi triển ra võ kỹ cũng sẽ có hiệu quả giống như bình thường. Từ góc độ của Võ Hồn mà nói, Khí Võ Hồn loại hình kiến trúc sẽ có tính ứng dụng lớn hơn là tính chiến đấu."
Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung có sức mạnh cường đại về mặt phụ trợ, cùng với các công năng khác của Võ Hồn loại hình kiến trúc.
Vương Triệt suy tư, nói:
"Bách Luyện Hồn Lực của ta vẫn chưa đủ! Ta chỉ tùy tiện thi triển võ kỹ một chút mà đã trống rỗng đến mức không thể trống rỗng nữa. Vừa rồi suýt chút nữa còn chống đỡ không nổi."
"Thỉnh thoảng ta thử nghiệm một chút thì vẫn được, nhằm khích lệ Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm một cách thích hợp. Trong giai đoạn đầu mà ta có thể không ra tay thì sẽ không cần ra tay. Dựa vào hai đứa nhóc này là được rồi."
Lúc này, Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm đã giải quyết xong Hắc Di Kim Cương.
Trong ánh mắt bọn chúng đều là vẻ sùng bái.
Lục Mao Trùng cho rằng quả nhiên những thứ nó cần phải học tập vẫn còn rất nhiều…
Hắc Di Kim Cương đã biến mất, vào lúc Vương Triệt cho rằng con huyễn tượng vệ thú kia sẽ xuất hiện.
Nhưng nó lại không hề xuất hiện.
Tại vị trí mà Hắc Di Kim Cương biến mất lại xuất hiện một điểm sáng.
Vương Triệt hơi sững sờ, nói: "Ồ, chẳng lẽ là rơi bảo vật à? Vừa nãy cũng không rơi mà sao lần này lại rơi nhỉ? Đánh bại những con Cổ Hồn Thú do huyễn tượng vệ thú huyễn hoá ra là có xác suất rơi ra bảo vật sao?"
Nguyên tắc đánh quái rơi bảo vật đều thích hợp với bất kỳ thế giới văn minh nào.
"Ta đi xem thử!"
Vương Triệt vừa đi tới thì điểm sáng kia liền bay về phía anh, cuối cùng nó lại bay vào cái Đạo Hồn Khí cổ lão chứa các bức đồ giám của hồn thú thời cổ đại đang đeo trên tay Vương Triệt.
Vương Triệt từng nhờ vào mấy khối Sinh Mệnh Nguyên Thạch để mở cái Đạo Hồn Khí cổ lão này ra một lần khi vào rừng Phù Không lần trước.
Lục Mao Trùng cũng đi vào bên trong và học được hồn kỹ truyền thừa Tử Địa Hậu Sinh từ bức đồ giám của Thiên Mẫu Địa Trùng. Sau đó nó cũng không được mở ra lần nữa.
Không có cách nào khác, năng lượng cần thiết để mở cái Đạo Hồn Khí cổ lão này quá to lớn, điều kiện để mở ra quá hà khắc.
Sau này nó đẫ biến thành một cái vòng tay và vẫn luôn ở trên cổ tay của Vương Triệt.
Chỉ là tiêu ký năng lượng hình tam giác ở chính giữa vòng tay có chút kỳ lạ.
Nhìn nó có vẻ hơi giống dụng cụ để biến thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận