Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1319: Gặp Lại Cố Nhiễm Sương

Vương Triệt nói:
"Đây là hai bộ đạo hồn đồ gia dụng mà Cúp Vương Giả ban thưởng. Đan dược đã được chuẩn bị xong vậy ngày mai bọn mi liền có thể bắt đầu tiến vào trạng thái bế quan khổ tu. Ta sẽ không quấy rầy bọn mi và Tiểu Mao Trùng với Từ Lực Kiếm sẽ thả hai bộ đạo hồn đồ gia dụng này vào bên trong Không gian Hồn Vực của bọn mi trước."
"Bọn mi bố trí sao cho mình cảm thấy dễ chịu là được, vì đến lúc đó Không gian Hồn Vực chính là địa phương mà bọn mi bế quan khổ tu trong vòng hai, ba năm."
Tiểu Mao Trùng không quá ưa thích phong cách của những kiện đạo hồn đồ gia dụng này.
Nhưng mà so với việc Không gian Hồn Vực trống rỗng thì cũng tốt hơn nên nó liền vui vẻ tiếp nhận chúng.
Từ Lực Kiếm thì rất ưa thích, vì chúng đều là mấy thứ đồ vật bằng sắt thép kêu lách cách.
Hùng Bảo cũng vậy, nó rất thích đạo hồn đồ gia dụng bởi vì chúng đều cực kỳ rắn chắc!
Nhưng mà chỉ có hai bộ cho nên nó sẽ không có.
Vả lại trước mắt Hùng Bảo còn không có Không gian Hồn Vực, cho dù có thì nó cũng phải chờ đến vạn năm tu vi hồn lực thì mới dùng được.
Tiểu Mao Trùng và Từ Lực Kiếm đếu có Không gian Hồn Vực đủ lớn, cho nên việc bố trí đạo hồn đồ gia dụng sẽ tương đối đúng dễ dàng.
"Ngao ngao ngao!"
Hùng Bảo có chút lo lắng hỏi: Vậy tôi thì sao?
Vương Triệt khẽ mỉm cười nói: "Ta giúp mi tìm tới một chỗ để mi tu luyện đến vạn năm tu vi hồn lực trước."
Đợi đến khi Tiểu Mao Trùng và Từ Lực Kiếm bố trí tốt về sau, Vương Triệt liền mang theo Hùng Bảo và Huỳnh Mộng Linh tiến về Lôi Minh Hồn Thổ.
Nhưng Huỳnh Mộng Linh không thích chờ đợi tại bên trong Hồn Hoàn. Vì nó đều cảm thấy hứng thú đối với mỗi một vật trên thế giới này, cho nên nó chỉ muốn ở bên ngoài.
Đồng thời tu vi hồn lực của nó tăng lên rất nhanh, mỗi ngày nó đều tăng từ 10 đến 20 năm tu vi hồn lực.
Tại giai đoạn này, lúc trước Tiểu Mao Trùng sử dụng Thú Nguyên Công và món chính mà một ngày nó nhiều lắm chỉ tăng được 3 năm tu vi hồn lực.
Vậy nửa tháng sau Huỳnh Mộng Linh sẽ có được 200 năm tu vi hồn lực.
Thức ăn của Huỳnh Mộng Linh là các loại hồn thực ẩn chứa năng lượng linh hồn có trồng trọt trong linh điền, vì thế nó sẽ không hề thiếu đồ ăn.
Trừ các tài liệu dùng để luyện chế Linh Diệu Đan và Linh Tủy Bảo Đan thì vẫn còn thừa lại không ít. Tăng thêm linh điền bây giờ vẫn có thể nuôi nổi chúng nó.
Từ lần đầu tiên Huỳnh Mộng Linh ăn Linh Diệu Đan của Tiểu Mao Trùng thì Huỳnh Mộng Linh đã rất tán thành về tạo nghệ của Tiểu Mao Trùng.
Mỗi ngày nó đều chờ đợi Tiểu Mao Trùng luyện đan cho nó ăn.
Ngày đầu tiên Huỳnh Mộng Linh vẫn còn tương đối lạ lẫm, nhưng trải qua nửa tháng ở chung thì nó đã thành công trở thành đội viên của đám nhóc này.
Và việc luyện đan cho Tiểu Huỳnh ăn đã trở thành niềm vui thú mỗi ngày của Tiểu Mao Trùng.
Đại khái Tiểu Mao Trùng suy nghĩ muốn thể nghiệm một chút cảm giác nuôi nấng của Vương Triệt lúc trước khi nuôi nấng nó.
Vương Triệt cười híp mắt nói:
"Hùng Bảo, mi bế quan khổ tu sẽ chia làm hai giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất ở ngay tại Lôi Minh Hồn Thổ."
"Nơi đó có một vị tiền bối của mi, và hắn cũng là một vị tiền bối rất lợi hại. Ta sẽ đem huy chương của Tiểu Mao Trùng cho mi, và bên trong đã có đầy đủ đan dược cần thiết cho mi tu luyện lần này. Chờ đến khi mi tu luyện tới tiếp cận vạn năm tu vi hồn lực thì ta sẽ lại truyền thụ cho mi công pháp mới."
"Trước đó khi mi học được chiêu ‘chân thân Thái Thản’ thì ta vốn đã muốn mang mi tới Lôi Minh Hồn Thổ, nhưng mà lúc đó vị tiền bối này của mi cũng đang bế quan tu luyện và gần nhất mới mở ra."
"Ngao ngao ngao!"
Hùng Bảo giật mình kêu lên.
Tôi đã hiểu! Tôi biết đó là ai rồi!
Chính là Thái Thản Cự Thú!
Thời gian qua đi một năm, Vương Triệt lại lần nữa đi tới tầng thứ năm của Lôi Minh Hồn Thổ.
Bộ xương rồng to lớn quen thuộc kia vẫn bị lấy làm giường nằm.
Khi Vương Triệt tới đây thì anh phát hiện Thái Thản Cự Thú tựa như đang phát sinh chiến đấu cùng với mấy đạo thân ảnh.
"Luận bàn sao?"
Vương Triệt đứng tại lối vào xa xa nhìn xem.
Muốn đi lên tầng thứ năm của Lôi Minh Hồn Thổ sẽ có độ khó cực kỳ cao.
Vả lại nơi này cũng không mở ra cho người ngoài vào, mà chỉ có một ít thời điểm thi đua thì mới có cơ hội đi lên.
Bình thường mà nói, trừ khi có những thiên kiêu của các học viện đỉnh cấp tham gia thì mới mở tra, chứ nếu không mà muốn gặp được Thái Thản Cự Thú thì trên cơ bản là không có khả năng.
Hoặc là phải có Thiên Vương mang theo đến đây thì mới có thể nhìn thấy hắn.
Tuy nhiên Thái Thản Cự Thú cũng rất thích tiếp khách. Vì ai có thể đơn độc đi vào tầng thứ năm thì đều là nhân vật có bản sự.
Vương Triệt hơi quan sát vài lần và lúc này anh mới phát hiện đó là mấy đạo thân ảnh quen thuộc.
Vương Triệt híp mắt nói: "Thần Minh Điểu, Phệ Không Nguyên Tinh Điệp, còn có Thời Luân Nghi nữa! Là vị tuyển thủ Cố Nhiễm Sương kia sao?"
Như thế cũng không ngoài ý muốn.
Vì cô gái này rất có vài phần thần bí.
Tại Cup Vương Giả, con Thần Minh Điểu có thể sử dụng một chiêu tuyệt kỹ của Không Thần Long là Không Gian Tinh Vẫn thì đã nói rõ, Cố Nhiễm Sương và đám Cổ Hồn thú bên trong hồn thổ khẳng định sẽ có mấy phần quan hệ.
Chỉ là Vương Triệt không nghĩ tới sẽ lại gặp nhau ở chỗ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận