Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1255: Khó Đoán

Ngọc Hà Thiên Vương nhìn lên các Lưu Ly Thiên Vương trên không trung một chút rồi thầm nghĩ: "Lúc trước cô đã đủ biến thái, thật không nghĩ tới cô bồi dưỡng ra đệ tử sẽ càng biến thái hơn..."
Ngọc Hà Thiên Vương chỉ nhìn thoáng qua rồi lập tức nhìn về phía sân bãi thi đấu.
Lúc này, cô ấy tự nhiên là đang chờ Vương Triệt nhận thua.
Đương nhiên, căn cứ vào quy tắc tranh tài thì Vương Triệt và hồn sủng của anh vẫn còn có thể tiếp tục đánh.
Chỉ là đã không cần thiết tiếp tục đánh nữa.
Vô số ánh mắt đều hội tụ tại trên thân Vương Triệt.
Vị sinh viên năm nhất đến từ học viện Lâm Hải này mà không gặp phải cô gái thần bí Cố Nhiễm Sương kia, vậy tuyệt đối sẽ là sinh viên truyền kỳ gần với Lưu Ly Thiên Vương nhất trong lịch sử.
Loại truyền kỳ này không chỉ hiện tại phương diện cá nhân mà càng là tại phương diện bồi dưỡng hồn sủng!
Một con Lục Mao Trùng có thể đánh đến bây giờ thì đối với bất luận Khế Hồn Sư nào mà nói cũng đều không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng bây giờ đoạn truyền kỳ này đã dừng bước tại trận chung kết!
Tại bên ngoài có vô số dân chúng đang nhìn xem Vương Triệt.
Tại hiện trường thì vó vô số tuyển thủ và khán giả đang nhìn xem Vương Triệt.
Mà phía đối diện, dưới chiếc mặt nạ là Cố Nhiễm Sương đang nhìn xem Vương Triệt.
Giữa không trung, các Thiên Vương cũng đang nhìn xem Vương Triệt.
Nhưng Vương Triệt không có mở miệng nhận thua, mà anh chỉ lẳng lặng chờ đợi.
Không! Là Vương Triệt đang nhìn chăm chú vào Tiểu Mao Trùng.
Thế là vô số ánh mắt và ống kính cũng liền rơi vào trên thân Tiểu Mao Trùng.
Đúng lúc này, một luồng ánh sáng bỗng nhiên sáng lên từ trên thân Tiểu Mao Trùng! !
"! ! !"
Ánh sáng loá mắt đến cực điểm!
Đó là ánh sáng sinh mệnh và nó xông thẳng lên trời!
Giờ phút này, dưới vô số ánh mắt đang quan sát, Tiểu Mao Trùng đã ngã xuống bỗng nhiên phát ra ánh sáng cầu vồng, sau đó nó mở mắt ra!
Tràn trề sinh mệnh chi lực thình lình bộc phát ra tứ phía!
Vô số ánh mắt từ vẻ bình tĩnh đã chuyển thành vẻ kinh ngạc!
Nó vậy mà vẫn chưa hoàn toàn mất đi sức chiến đấu ư?
Nó còn có thể đánh nữa sao?
Không có khả năng!
Bị thương đến loại trình độ này thì làm sao nó còn có thể đánh được chứ?
Vô số khán giả đều lộn xộn một trận!
Một đôi mắt dưới chiếc mặt nạ cũng nhiều hơn mấy phần kinh dị.
Ngay cả các vị Thiên Vương cũng thi nhau sững sờ.
Hiển nhiên bọn họ cũng không ngờ tới sẽ xuất hiện một màn này!
"Gréc! ! !"
"Gré! ! !"
Tại nơi xa, hai con hồn sủng bị triệu hồi kia liền phát ra từng tiếng kêu kinh hãi!
Cũng không ai biết đến cùng là hai con hồn sủng này đang bị Bánh Xe Thời Gian khống chế kêu lên, hay là chính chúng nó đang kêu lên.
Tiểu Mao Trùng bỗng nhiên biến mất tại nguyên chỗ và biến thành một vệt ánh sáng lao về phía hai con hồn sủng kia!
Giống như thời gian bị đình chỉ mà đôi mắt trung tâm của Bánh Xe Thời Gian đều trừng mắt nhìn.
Vì vệt ánh sáng này có tốc độ nhanh đến mức cực hạn!
Gần như là trong nháy mắt, ngay cả Bánh Xe Thời Gian cũng chưa kịp phản ứng mà Tiểu Mao Trùng đã bay xuyên qua Thần Minh Điểu và Nguyên Tinh Điệp!
Sau khi nó bay xuyên qua thì không gian giống như là một bức họa bị phá vỡ mà hai con hồn sủng liền phát ra âm thanh thê lương. Rồi thân thể chúng lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được để biến mất!
Cuối cùng Tiểu Mao Trùng đã đánh tới trên thân Bánh Xe Thời Gian!
Ầm! ! !
Không gian phá toái, sân bãi thi đấu chung quanh đang hoàn hảo không chút tổn hại thì trong khoảnh khắc đã vỡ tan!
Giống như là Tiểu Mao Trùng đã đụng nát cái gì đó.
Bánh Xe Thời Gian vặn vẹo thân thể vì bị đụng cho sai lệch, và trong nháy mắt nó liền bay rớt ra ngoài!
Giờ phút này Tiểu Mao Trùng được ánh sáng bao phủ toàn thân, nó giống như tiềm lực bộc phát mà bắn ra lực lượng kinh người!
Nó giống như có lực lượng vô tận mà công kích tới Bánh Xe Thời Gian không biết mệt mỏi!
Trọn vẹn nửa phút đồng hồ, Tiểu Mao Trùng bay lên giữa không trung, ánh sáng từng bước tỏa ra và bọc quanh Tiểu Mao Trùng thành một cái quang kén rồi rơi vào nơi xa.
Mà đổi thành Bánh Xe Thời Gian ở một bên thì đang lắc lư phiêu phù giữa không trung, sau mấy giây nó liền chậm rãi rơi xuống mặt đất.
Vào lúc này, trong mắt của Bánh Xe Thời Gian tràn đầy sự rã rời mà nhìn về phía cái quang kén kia.
Thấy cảnh này mà vô số khán giả lập tức hóa đá!
Thế cục lại nghịch chuyển rồi sao?
Lật bàn vào lúc tuyệt địa ư?
Cuối cùng lại còn có thể thành dạng này à?
Rõ ràng nó đã ngã trên mặt đất mà vẫn còn có thể đứng lên và trong nháy mắt đã xử lý đối phương rồi ư?
Đây là cái Hồn kỹ gì?
Chiến đấu chỉ trong mấy giây ngắn ngủi mà đã phát sinh sự cải biến long trời lở đất!
Sự cải biến cực lớn này đã làm cho tất cả mọi người đều không thể lấy lại tinh thần.
Trong đầu bọn họ chỉ có hình ảnh một con tiểu côn trùng hóa thành một vệt ánh sáng và lao đi!
Ngọc Hà Thiên Vương híp mắt và nuốt nước miếng, nói: "Hồn kỹ truyền thừa đã phóng ra cực hạn đúng chuẩn như vậy! Nhưng mà..."
Đã đánh tới hiện tại nên có thể nói mỗi một lần thế cục biến hóa thì đều không thể đoán trước được.
Vô luận là hồn sủng hệ thời gian của Cố Nhiễm Sương hay là Tiểu Mao Trùng nghịch thiên của Vương Triệt.
Hiện tại đám khán giả chỉ có thể trầm mặc, ngay cả nghị luận cũng đều không có.
Bởi vì bọn họ không còn dám có bất kỳ nghị luận gì nữa.
Vì trận đấu này muốn phân thắng bại tựa như rất khó khăn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận