Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 543: Tiện Tay Mà Thôi

Vương Triệt nói một cách đơn giản.
Rất nhiều bạn học lập tức hưng phấn mà riêng phần mình phân phối nhiệm vụ, dự định thử một phen.
Một bộ phận bạn học đã lấy được viên độc bảo, một bộ phận bạn học dưới sự chỉ điểm của Vương Triệt cũng thông qua các loại luyện tập để lấy được viên độc bảo.
Bây giờ cả đám đang lo không có chuyện gì làm, nên lập tức bắt đầu ở hồ Bích Nguyệt tìm kiếm Độc Mạt Oa khắp nơi.
Vương Triệt dự định tìm một vài viên độc bảo trước, vì thứ này xác thực rất hữu dụng. Sau khi nó trải qua gia công sẽ trở thành phân hóa học của hồn thực, và vẫn là vật liệu hi hữu giúp không ít hồn sủng tiến hóa.
Đồng thời còn có thể chế dược phẩm, dược cao.
Vương Triệt trầm tư nói:
"Nếu thứ này trải qua sự luyện chế của ta và luyện chế thành đồ ăn vặt đặc biệt rồi cho Lục Mao Trùng phục dụng, vậy hẳn là có thể khống chế bổ sung độc tính nhất định trên chất nhầy của tơ trùng và trùng võng."
"Nhưng hiệu quả viên độc bảo của Qua Độc Oa tăng lên quá nhỏ, phải lâu ngày dài tháng mới có chút tác dụng, ngay cả Độc Mạt Oa cũng bình thường. Nếu như xen lẫn viên độc bảo của Cự Chiểu Độc Oa, vậy chỉ vẻn vẹn một viên là đã có hiệu quả rất lớn."
Cự Chiểu Độc Oa sẽ có cự chiểu viên độc bảo, đó chính là vật liệu chân chính phi thường hi hữu.
Viên độc bảo là phẩm chất tài liệu màu xanh lam, còn viên độc bảo là phẩm chất vật liệu có màu vàng kim.
Muốn lấy được loại tài liệu này thì độ khó rất lớn.
Chỉ là Cự Chiểu Độc Oa mà đã không tìm thấy rồi.
Thầy Nham Sơn có nói, hồ Bích Nguyệt đã nhiều năm không thấy qua Cự Chiểu Độc Oa.
Việc này rất bình thường, vì hồn sủng nơi hoang dã muốn hoàn thành giai đoạn tiến hóa thứ ba thì dù cho Độc Mạt Oa có sống thật lâu đi nữa nhưng cũng chưa hẳn có thể tiến hóa thành Cự Chiểu Độc Oa.
"Được rồi, ta sẽ lấy một vài viên độc bảo trở về luyện chế thử xem."
Vương Triệt suy nghĩ rồi thả ra Lục Mao Trùng.
Vương Triệt chỉ vào những con Qua Độc Oa trên lá sen và nói:
"Nhiệm vụ hôm nay vẫn là luyện tập Ngự Vật Thuật."
"Phun ra tơ trùng rồi sau đó sử dụng Ngự Vật Thuật để dùng tơ trùng lấy đi những viên độc bảo của Qua Độc Oa là được rồi. Bởi vì khoảng cách khá xa nên sẽ hơi khó khăn."
Lục Mao Trùng gật đầu, trải qua hai ngày luyện tập ở trong không gian mộng cảnh, nên nó đã có độ thuần thục của chiêu Ngự Vật Thuật rất cao.
Trước mắt vừa vặn để nó có thể luyện tay một chút.
Lục Mao Trùng phun ra một sợi tơ trùng dài nhỏ tầm 40 đến 50 mét, sau khi tơ trùng thoát khỏi miệng Lục Mao Trùng thì nó giống như sợi dây thừng Hỗn Thiên Lăng cấp tốc lay động giữa không trung.
Rồi tơ trùng chính xác quấn chặt lấy một viên độc bảo trên mảnh lá sen.
Lặng yên không một tiếng động mà từ sau lưng con Qua Độc Oa đang nghỉ ngơi kia lấy đi viên độc bảo.
Quá trình phi thường thuận lợi, cũng do bây giờ các bạn học đều không ở đây vì tất cả đều đi gây sự rồi.
Nếu không lúc này bọn họ nhất định sẽ kinh ngạc vô cùng.
Đoán chừng bọn họ sẽ hoài nghi Lục Mao Trùng là hồn sủng hệ Tinh Thần.
Vương Triệt nói.
"Làm rất tốt! Mi lại lấy nhiều thêm chút đi, tầm mấy chục viên viên độc bảo là được rồi, như vậy là đủ để luyện chế."
Lục Mao Trùng gật đầu, nó đang muốn trình diễn chiêu Ngự Vật Thuật của nó.
Thế là dưới sự khống chế càng thêm thuần thục của mình, viên độc bảo cạnh Lục Mao Trùng đã càng ngày càng nhiều.
Sắp chồng chất thành một tòa núi nhỏ.
Vương Triệt gật đầu nói: "Gần đủ rồi! Viên độc bảo bên cạnh Qua Độc Oa trong phạm vi này hẳn là đã được thu thập xong. Ừm, hy vọng sau khi nhóm Qua Độc Oa tỉnh lại thì chúng không nên quá đau lòng."
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng cảm thấy hơi ngượng ngùng mà nhìn về phía những con Qua Độc Oa còn đang nghỉ ngơi kia rồi cúi người tạ lỗi.
Thầy Nham Sơn: "Vương Triệt, vừa rồi em đã nói gì với những bạn học khác vậy? Các em ấy đã đi làm gì rồi… Hả? Sao lại nhiều viên độc bảo thế này?"
Lúc này, Thầy Nham Sơn đi tới và còn chưa nói xong thì đã thấy một đống viên độc bảo đang ở trước mặt Lục Mao Trùng.
Ông nhìn thấy vậy mà lập tức ngây ngẩn cả người.
Khá lắm, đây là chơi cả ổ Qua Độc Oa sao? Nhiều vậy à?
Nham Sơn không khỏi nhìn về phía Lục Mao Trùng hỏi: "Cái… cái này... Em làm sao có thể làm được?"
Vừa rồi ông cảm ứng được đám sinh viên Vân Phi Mặc đều đã phân tán đi lung tung khắp nơi, và ông cũng không biết bọn họ đang làm cái gì.
Hơi tò mò nên mới theo tới đây để nhìn xem.
Sau khi quan sát và mơ hồ biết được vài phần về mục đích của những tân sinh viên này, ông cũng không ngăn cản mà ngược lại còn cảm thấy hơi vui mừng.
Nhưng vừa nghĩ tới việc với sự non nớt của bọn người Vân Phi Mặc, vậy hẳn là sẽ không làm được loại chuyện này.
Ông biết là phía sau đã có người chỉ điểm, và người duy nhất có năng lực và kinh nghiệm này chỉ có Vương Triệt.
Nhưng Vương Triệt không ở trong nhóm đó nên ông đã trở về bên này để dự định đến hỏi xem.
Vương Triệt thản nhiên nói: "Chỉ là khai thác bình thường thôi thầy."
Thầy Nham Sơn chỉ vào một đống viên độc bảo kia, da đầu hơi run lên, nói: "Em dám nói với thầy đây là khai thác bình thường sao?"
Lúc này mới qua bao lâu mà đã thu thập được nhiều viên độc bảo như vậy. Đổi lại nếu là ông ấy tự làm và dưới tình huống không kinh động đến Qua Độc Oa, nhưng cũng chưa hẳn có thể làm được tốc độ nhanh như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận