Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1330: Hồn Kỹ Mười Vạn Năm

Vào lúc này, Thần Quang Kình phía đối diện cũng không kém cỏi chút nào.
Lĩnh vực biển sâu của hắn như một tầng màn sáng màu lam nhạt rộng vô biên vô hạn đang hướng ra bốn phía mà lao đi.
Những nơi nó đi qua đều hóa đất thành biển!
Mà loại nước kia cũng không phải là nước bình thường, và đó cũng không phải là Nguyên Thủy chi lực.
"Đây là một loại bá chủ chi lực khác của Thần Quang Kình, Trọng Thủy chi lực! Nó và Nguyên Thủy chi lực tương phản. Nguyên Thủy chi lực chính là tinh hoa của nước, đồng dạng với Tức Thổ chi lực và thiên hướng về phụ trợ, chữa trị."
"Còn Trọng Thủy chi lực thì chỉ cần một giọt là đã nặng như đại sơn, so với Hạn Thổ chi lực không kém chút nào và sẽ dùng để tấn công. Thứ này và ‘tiên thiên trọng thủy’ tại Tu Tiên Giới giống nhau đến mấy phần."
Thần Dụ Thiên Vương lập tức mang theo Vương Triệt bay lên, để tránh cho bị cái thiên hà cuồn cuộn này bao phủ lại.
Cô ấy chỉ hơi cảm thụ thì liền có thể cảm giác được cái đồ chơi này cực kỳ nguy hiểm.
Lĩnh vực va chạm vào nhau đã trực tiếp để cho viên dị tinh cầu này bắt đầu sinh ra sự chấn động mãnh liệt!
Đại lão chiến đấu đã được khai hỏa, và hai con tiểu đệ đã sớm bỏ chạy rồi ở một bên yên tĩnh quan chiến.
Dư chấn sau vụ va chạm kéo dài đến mấy ngàn dặm.
Khi một giọt trọng thủy chi lực tựa như một đầu Thủy Long nhỏ xuống hoang thổ thì trong nháy mắt nó đã dung nhập vào trong hoang thổ, sau đó nó lan tràn ra và làm tan rã một mảng lớn hoang thổ.
Toàn thân Thần Quang Kình lúc này đang bị một màu xanh đậm bao trùm, và thân thể nó cũng mọc ra một đám đồ vật, đó là những chiếc vây cá dài hơn ngàn mét trông như quả chuối tây, trên đó có vô số đường vân cổ lão lít nha lít nhít, giống như là sinh mệnh đang lưu động.
Thần Dụ Thiên Vương mang theo Vương Triệt bay ra xa hơn một chút nữa và càng xem càng cảm thấy kinh hãi.
Hai đại lĩnh vực mang theo vô tận năng lượng mà va chạm vào nhau.
Ma Cổ Mông giẫm mạnh vào mặt đất, vô số thổ nhưỡng đen nhánh đột ngột mọc lên từ mặt đất và trực tiếp hình thành một thanh cự kiếm cao mấy ngàn mét, và hướng về phía Thần Quang Kình lơ lửng giữa không trung mà đánh tới.
Thanh cự kiếm này từ lòng đất ngưng tụ thành, và phía trên thân nó còn kèm theo không ít quặng hiếm và ẩn chứa lực phá hoại chí cường!
Vương Triệt dự đoán với uy lực của cái đồ chơi này mà rơi vào thành thị của nhân loại thì sẽ tương đương với một vụ nổ hạt nhân.
Thành thị nào hơi nhỏ một chút thì sẽ trực tiếp bị nổ cho tan tành.
Thần Dụ Thiên Vương nhìn thấy mà sắc mặt liền biến hóa không ngừng, nói: "Hai vị Hồn thú bá chủ này có cừu hận lớn như thế sao? Chỉ vừa mới đến mà bọn hắn liền thả loại loại đại chiêu Hồn kỹ mười vạn năm này rồi ư?"
Thần Dụ Thiên Vương mang theo Vương Triệt một bên nhìn và một bên bay xa khỏi khu vực chiến đấu hạch tâm.
Vương Triệt liền nhắc nhở: "Đây mà là đại chiêu sao? Đây chỉ là tiểu chiêu mà thôi! Vì Hồn kỹ mười vạn năm đối với bọn hắn mà nói chỉ là tiểu chiêu!"
"..."
Thần Dụ Thiên Vương đều có chút không kịp phản ứng.
Rốt cuộc cô ấy cũng chỉ có năm con hồn sủng vượt qua mười vạn năm. Nhưng trong năm con này chỉ có bốn con có được Hồn kỹ mười vạn năm. Đồng thời con hồn sủng có tu vi hồn lực cao nhất cũng không cao hơn 40 vạn năm.
Hồn kỹ mười vạn năm tất nhiên cũng thuộc về phạm vi đại chiêu. Nhưng đối với Hồn thú cấp bậc gần trăm vạn năm tu vi hồn lực thì Hồn kỹ mười vạn năm cũng chỉ là tiểu chiêu.
Thần Dụ Thiên Vương lắc đầu, nói:
"Tôi hồ đồ rồi! Tuy chiến khu Đông Hoa chúng ta cũng có hai con hồn sủng trăm vạn năm tu vi hồn lực, nhưng tôi cảm giác khí thế của chúng so với hai vị này còn có một chút cách biệt."
"Tuổi tác cộng thêm tu vi hồn lực siêu cao cho nên nội tình của bọn hắn quá thâm hậu. Hồn sủng mà chúng ta bồi dưỡng đến trăm vạn năm tu vi hồn lực mà đứng trước mặt bọn hắn thì còn quá trẻ tuổi."
Vương Triệt khẽ gật đầu nói:
"Tuy nhiên hồn sủng chỉ cần mấy trăm năm để đạt tới trăm vạn năm tu vi hồn lực thì sẽ có tiềm lực cực kỳ cao, và còn có rất nhiều năm tuổi thọ. Trong tương lai chúng sẽ có thể siêu cường hơn thì đều có khả năng. Dù cho chúng có nội tình không đủ nhưng mà tương lai rất tươi sáng."
"Tại thời viễn cổ, mỗi cái giai đoạn đều động một tí đều là mấy chục vạn năm. Cho nên bọn hắn hoàn toàn không thể so với Hồn sủng mà nhân loại bồi dưỡng ra và Hồn thú thời cổ đại. Vì đều chỉ là mấy ngàn năm lịch trình mà thôi."
"Tuổi thọ của bọn hắn đã còn thừa không nhiều, cho nên trận chiến định mệnh tự nhiên sẽ cần kết thúc sớm hơn một chút thì mới tốt."
Đối mặt với thanh cự kiếm đánh tới mà Thần Quang Kình không hề sợ hãi chút nào. Vây cá của hắn nhẹ nhàng chuyển động một cái, mênh mông biển cả tạo thành từ trọng thủy chi lực đã trực tiếp nhấc lên thác nước cao vạn mét, và kéo dài vô tận che khuất cả bầu trời!
Khi thanh cự kiếm kia rơi vào thác nước thì giống như cá nhỏ rơi vào hồ vậy, cũng chỉ tạo ra một chút bọt nước mà thôi.
Sau đó thác nước khổng lồ hướng phía Ma Cổ Mông mà lao tới.
Nếu thác nước khổng lồ này mà đập xuống thì Vương Triệt đoán chừng cả viên dị tinh cầu này sẽ bị chấn động muốn nứt.
Nếu như cả hai tên này thật sự mở ra đại chiêu thì Vương Triệt cảm thấy viên dị tinh cầu này liền sẽ không còn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận