Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 130: Đạo Hồn Khí Kỳ Lạ

Tin nhắn riêng thứ hai là của Bạch U U gửi tới.
"Hey! Ai bảo anh không chịu đi cùng với tôi làm chi! Nếu như ba chúng ta ở cùng một chỗ để thám hiểm nơi này, tôi không dám nói sẽ giúp cho anh đầy bồn đầy bát, nhưng cũng sẽ không để cho anh tay không mà về đâu!"
Cô nàng này cực kỳ giỏi về phần chia sẻ, thường thường cô ta sẽ khoe khoang mình đã đạt được đồ tốt gì tại bên trong băng tần công cộng.
Nhưng cô ta cũng không ngốc nên không hề để lộ ra vị trí nơi đó.
Tin nhắn riêng còn lại là của Trình Chanh.
"Có thể an toàn đi ra là tốt rồi! Anh phải chú ý an toàn đó! Trên đường đi tôi đã gặp được mấy vị tuyển thủ rút lui, và phát hiện trên người bọn họ còn nhận lấy tổn thương, nhưng không giống như là do Hồn thú ở nơi này công kích, mà càng giống như là do con người gây ra."
Đối với tin nhắn này, Vương Triệt ngược lại là cảm thấy mấy phần thú vị.
Vương Triệt suy nghĩ một chút: "Theo như câu trả lời của những người này..."
Đại khái Vương Triệt cảm thấy lời nói của bọn họ trong băng tần công cộng đều là thật.
Khả năng bọn họ thật sự không có thu hoạch gì.
Vương Triệt suy tư một chút rồi trả lời: “Đa tạ các bạn đã quan tâm.”
Sau đó anh tắt đi băng tần công cộng.
Vương Triệt tính toán nói:
"Chỉ còn có mấy giờ nữa là kết thúc cuộc thám hiểm, nên ta cũng không cần đi đến mảnh đất lơ lửng khác. Cứ trực tiếp luyện chế trước một chút đồ vật mà ta đã đạt được. Ta sẽ lấy An Hồn Quả và Kỳ Dị Thảo làm dược liệu chính, còn lại ta sẽ lựa chọn ra để làm dược liệu phụ trợ. Chuyến này chắc hẳn đã đủ để luyện chế ra hai phần tẩy tủy cao rồi."
"Về phần viên An Hồn Quả còn lại ta sẽ trực tiếp sử dụng để tu luyện, như vậy ta liền có thể bắt đầu tiến vào tầng thứ nhất của pháp quyết Thái Thượng Dưỡng Hồn Thiên."
"Còn viên linh thạch có kích cỡ tương đương quả trứng cút này, mặc dù nó rất nhỏ, nhưng cũng đã đầy đủ để Cơ Giới Vũ Trang sử dụng về sau. Thậm chí còn lâu dài hơn."
"Ta còn có hai khối đá đều được đào ra từ mảnh đất lơ lửng kia. Một khối có nhiệt độ cao hừng hực, ẩn chưa nồng đậm năng lượng sinh mệnh hệ Hỏa; một khối có bề ngoài như là kim cương, vô cùng cứng rắn, ẩn chứa nồng đậm năng lượng sinh mệnh hệ Thổ. Chúng đều là loại đá kết tinh từ năng lượng sinh mệnh ở niên đại rất xa xưa. Trên thị trường chúng có giá trị cực kỳ đắt đỏ, và tác dụng cũng rất rộng."
"Như là bào chế dược phẩm, bồi dưỡng hồn sủng, dùng để tu luyện, cường hóa sinh mệnh, vân vân… Đồng thời chúng còn là một trong những tài liệu để một số hồn sủng hiếm có tiến hóa. Coi như tùy tiện bán đi, thì đều có thể kiếm được không ít tiền."
“Có một chút lộ tuyến tiến hóa của hồn sủng sẽ liên quan với Võ Hồn của Khế Hồn Sư.”
“Vả lại, những hồn sủng này cũng cần loại tài liệu nhất định thì mới có thể tiến hóa.”
“Loại đá kết tinh từ năng lượng sinh mệnh này được xem như một trong các tài liệu đó.”
"Cuối cùng là cái Đạo Hồn Khí kia. Xem ra, nó đã có lịch sử rất lâu đời. Xác thực tại hai ngàn năm trước đã có Đạo Hồn Khí, nhưng bởi vì khi đó văn minh vừa bị tàn phá, nên sau khi nhân loại xây dựng lại văn minh, thì mới bỏ ra mấy ngàn năm để một lần nữa bắt đầu lại. Cho đến hiện tại khi khoa học kỹ thuật đã tiến bộ hơn xa so với trước đó."
Món cuối cùng mà Vương Triệt đạt được là một cái Đạo Hồn Khí, bề ngoài của nó đã bị ăn mòn rất nhiều.
Nhìn qua trông nó giống như một cái gậy dài có ký hiệu hình tam giác.
Mặt ngoài của nó rất u ám và bộ dáng tựa như một chiếc chìa khóa. Bên trong cảm giác của Vương Triệt, anh cảm thấy cái đồ chơi này không hề có năng lượng.
Hình dáng của cái Đạo Hồn Khí này khá khó phân biệt.
"Ừm..."
Vương Triệt nhìn chăm chú vào cái Đạo Hồn Khí này, trông nó còn có chút giống như một dụng cụ biến thân của Siêu Nhân Điện Quang tại tiểu Lam Cầu kia.
Nhưng lấy kinh nghiệm của Vương Triệt đến xem, thứ này đương nhiên không thể nào là dụng cụ biến thân được.
Nó càng giống với một chiếc chìa khóa hơn.
Chẳng qua trước mắt nó đang ở trạng thái hư hỏng.
Cho nên cần phải xử lý nó qua một chút.
Vương Triệt lắc đầu nói: "Ta tạm thời mặc kệ vật này đi. Trước tiên ta sẽ luyện chế tẩy tủy cao."
Vương Triệt lấy ra lò nấu và làm ra một đống củi lửa để bắt đầu luyện chế.
Cùng lúc đó, tại bên ngoài rừng Phù Không.
Lý phó quan đứng nhìn về phía khu rừng Phù Không nơi xa đang tràn ngập sương mù. Thân hình ông ta cao lớn sừng sững như một pho tượng, chỉ lặng im không nói.
Rồi ông ta đột nhiên hỏi: "Còn lại bao nhiêu người?"
Vị quân sĩ đứng bên cạnh trả lời: "Ước chừng còn mười ba người."
Lý phó quan lại hỏi: "Còn bọn Quỷ Hồn Sư kia thì sao?"
Quân sĩ mở ra tài liệu trong tay rồi nói: "Trước mắt, chí ít có trên mười vị tuyển thủ bị thương và bị loại, và kẻ xuất thủ đều là Quỷ Hồn Sư trên cấp ba mươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận