Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 883: Mật Hỏa Chồn

Tại lộ trình mấy chục dặm, Vương Triệt luôn luôn tăng lên tốc độ, và trên đường đi anh đều đang huấn luyện Hùng Bảo.
Khoảng cách với khu vực thi đua đã càng ngày càng gần, và nhiệt độ cũng càng ngày càng cao, cũng may Hùng Bảo vẫn có thể gắng gượng vượt qua.
Nếu như ngay cả đoạn đường này cũng đều đi không được, vậy muốn khi tiến vào khu vực thi đua chỉ sợ là nó chỉ có thể ở tại bên trong không gian Hồn Vực thôi.
Vương Triệt không thể lãng phí một cách vô ích một cái thời cơ huấn luyện tốt như vậy được.
Vương Triệt kết nối ddienj thoại để nhìn xem vị trí biên giới của các khu thi đua, đại khái chỉ có mấy dặm đường.
Xa xa là dãy núi Hoành Nhạc như đã gần ngay trước mắt, điều này càng phát ra màu xích hồng của dãy núi nhìn qua có chút làm người ta sợ hãi.
Vương Triệt nhìn lướt qua bốn phía và nói: "Càng đi tới gần dãy núi thì số tuyển thủ đã càng ít một chút."
Bên trên hoang thổ mênh mông vô bờ này, nếu lẻ loi trơ trọi một mình thì đúng là rất tịch mịch.
Bên trong hoang thổ thường xuyên sẽ hiện ra một con Mật Hỏa Chồn hoang dã đến quấy rầy đám tuyển thủ tiến lên phía trước.
Loại hồn thú như vậy chỉ xuất hiện ở địa khu sa mạc, vì thân thể chúng giỏi chịu đựng nhiệt độ cao và thực lực cũng không tầm thường.
Hoang thổ có nhiệt độ cao thì đối với loại hồn sủng khác mà nói căn bản không phải là địa phương để chờ đợi.
Nhưng đối với Mật Hỏa Chồn mà nói thì đó chính là bảo địa để chúng tới lui tự nhiên.
"Hú hú!"
Hai con Mật Hỏa Chồn từ bên trong hoang thổ xông ra và đi theo phía sau cái mông của Hùng Bảo.
Nhìn xem dáng vẻ của Hùng Bảo đang gian nan tiến lên mà bọn chúng lập tức phát ra âm thanh chế giễu!
Tính cách của Mật Hỏa Chồn rất lanh lợi, bọn chúng là cũng là dạng hồn thú tương đối mạnh mẽ và hung hãn, đồng thời bọn chúng rất ưa thích phiêu bạt khắp nơi, rất có tinh thần mạo hiểm.
Đây là một loại Hồn thú rất khó dây vào.
Thân thể của bọn chúng hẹp dài, có một bộ lông màu đỏ, da dày thịt khô, hình thể so với Hùng Bảo nhỏ hơn rất nhiều, lại có móng vuốt cực kỳ sắc bén có thể đào hang, và càng có thể dễ như trở bàn tay đập vỡ khoáng thạch, bọn chúng quả là một cao thủ đào hang.
Hai con Mật Hỏa Chồn này chỉ có 1000 năm tu vi hồn lực, ở bên trong vùng hoang dã cũng không cao lắm.
Mật Hỏa Chồn một đường đi theo phía sau mông Hùng Bảo và đi theo tận mấy trăm mét.
"Grao grao!"
Hùng Bảo vốn là bởi vì nhiệt độ khốc liệt nà tâm tình đã rất bực bội.
Hiện tại nó đã trực tiếp tức giận khi bị hai con Mật Hỏa Chồn này lẽo đẽo theo sau chế giễu, cho nên Hùng Bảo liền muốn dùng một bàn tay để đánh bay hai tên chế giễu khiêu khích này.
Đó là điều mà gấu đều nhịn không được!
Hùng Bảo đang muốn động thủ thì hai con Mật Hỏa Chồn sau khi đã cười nhạo liền biết Hùng Bảo đại khái không dễ chọc, nên bọn chúng cười hô hô vài tiếng rồi trực tiếp đào hang chui vào.
Hùng Bảo tức giận nên Cửu Dương Vô Cực Công cũng bị nhiễu loạn.
Tiểu Mao Trùng thấy thế vốn dự định đuổi theo vì bọn chúng dám cười nhạo tiểu đệ của mình, nó làm lão đại thì đương nhiên phải ra mặt.
Nó nhất định phải giáo huấn hai con Mật Hỏa Chồn ngoài 1000 năm tu vi hồn lực kia một chút.
Tiểu Mao Trùng cũng trực tiếp chui vào cái cửa hang kia, mà cửa hang tương đối nhỏ nên Hùng Bảo khẳng định sẽ chui không lọt.
Cũng chỉ có Tiểu Mao Trùng mới có thể chui vào.
Nhưng chẳng được bao lâu thì nó liền chui ra, mà nó chỉ đi ra một mình.
"Tư? ! !"
Từ Lực Kiếm bay tới nhìn xem Tiểu Mao Trùng.
"Grao? ! !"
Hùng Bảo mang vẻ mặt mong đợi mà nhìn xem Tiểu Mao Trùng.
"Ti ngô..."
Tiểu Mao Trùng lúng túng dùng cái đuôi gãi gãi đầu và kêu lên một tiếng.
Ý nó là cái hang phía dưới có quá nhiều tuyến đường, giống như là một mê cung nên nó căn bản không thể nhìn thấy cái bóng của hai con Mật Hỏa Chồn kia.
Tiểu Mao Trùng sợ mình đi xa quá bị lạc nên liền lui ra ngoài.
Hiển nhiên là đám Mật Hỏa Chồn đã đào ra rất nhiều tuyến đường ở phía dưới lòng đất.
Vương Triệt nói: "Đừng quan tâm đến bọn chúng, còn có mấy dặm đường nữa là đến nơi rồi."
Hùng Bảo liền gật đầu và bình phục lại tâm tình, sau đó một lần nữa vận chuyển Cửu Dương Vô Cực Công để tiếp tục tiến lên.
Nhưng đi không được bao lâu, hai con Mật Hỏa Chồn kia lại xông ra từ bên trong hoang thổ, bọn chúng lại kêu vài tiếng đối với Hùng Bảo.
"Grao!"
Hùng Bảo liếc qua kêu lên chứ không hề bị lay động.
Đặc điểm lớn nhất của Hùng Bảo chính là năng lực học tập cực mạnh, nó không cần Vương Triệt đốc thúc mà đã có thể nhanh chóng thích ứng với hoàn cảnh.
Mật Hỏa Chồn lần thứ nhất chế giễu thì còn có thể để cho Hùng Bảo tức giận.
Nhưng lần thứ hai thì Hùng Bảo đã không quan tâm đến bọn chúng nữa.
Hùng Bảo tùy tâm vận chuyển Cửu Dương Vô Cực Công để chậm rãi thích ứng với nhiệt độ nơi đây, và nó cũng không tiếp tục để ý đến hai con Mật Hỏa Chồn kia nữa.
Hai con Mật Hỏa Chồn tựa như cảm thấy chuyện này đã không còn ý nghĩa, nên bọn chúng lại chui vào bên trong hoang thổ.
Thấy vậy mà Vương Triệt gật đầu nói: "Làm tốt lắm, mi đang vận chuyển Cửu Dương Vô Cực Công thì không nên tùy tiện động tâm vì ngoại vật. Làm được tùy tâm vận chuyển thì khoảng cách đạt đến cảnh giới viên mãn cũng đã không xa."
Mật Hỏa Chồn xuất hiện mang đến cho không ít tuyển thủ sự quấy rầy cực lớn.
Ở bên trong mảnh hoang thổ này tựa như có không ít Mật Hỏa Chồn.
Bọn chúng có không ít mạng lưới ở trong lòng đất, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện để nhiễu loạn các tuyển thủ và hồn sủng của bọn họ.
Hết lần này tới lần khác không ai làm gì được bọn chúng, vì vừa có nguy hiểm thì bọn chúng ngay lập tức chui vào lòng đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận