Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 651: Tổng Kết Lại

Thái Thản Cự Thú ấn lên cái nút sáng trên ngực mình.
Sau một giây, kích thước cơ thể nó bỗng nhiên biến lớn và khí tức cũng tăng vọt theo.
Thái Thản Cự Thú cười lớn một tiếng nói: "Nhìn xem này, tôi bây giờ có thể tự do điều khiển phong ấn rồi đó."
Con ngươi Vô Phong Thiên Vương hơi co lại.
Nếu không phải là tự mình đến tầng thứ năm nhìn xem tình hình một chút, vậy có khả năng ông ta sẽ không biết chuyện này.
Nhìn Thái Thản Cự Thú trước mắt đang tự do biến hóa mà Vô Phong Thiên Vương cảm thấy kinh hãi trong lòng.
Vô Phong Thiên Vương nhỏ giọng hỏi: "Cậu ta làm sao có thể làm được?"
Thái Thản Cự Thú lắc đầu nói: "Tôi cũng không biết, dù sao thì cậu ta đã vẽ vẽ trên người tôi một hồi, nhưng cũng không lâu lắm là đã làm xong. Tôi cũng rất tò mò tại sao trình độ của nhân loại các ông bỗng nhiên nhảy vọt một đoạn lớn như thế? Trước đây các ông đều phải tốn công tốn sức chuẩn bị cả nửa ngày trời mới làm xong, và chưa kể còn không quá ổn định."
Vô Phong Thiên Vương: "..."
Ông ta nhìn về phía lồng ngực của Thái Thản Cự Thú, quả nhiên thấy một cái nút sáng đang kết nối mười cái phong ấn trên người của nó lại, nhìn qua vô cùng phức tạp và tràn ngập sự thần bí.
Vô Phong Thiên Vương nhìn một chút và cảm thấy mình cũng không hiểu gì nhiều...
Thái Thản Cự Thú nói: "Vị thiếu niên này thật sự không đơn giản. Cậu ta còn có quan hệ cùng với Không Thần Long nữa đấy."
Vô Phong Thiên Vương trầm mặc chốc lát rồi nói: "Cậu ấy đã cứu Không Thần Long nên tất nhiên là có quan hệ với nó rồi, chỉ là chúng tôi cũng không biết cậu ta đã cứu nó như thế nào thôi. Không Thần Long ngay lúc đó đã hoàn toàn mất đi ý thức và chúng tôi cũng không còn bất cứ biện pháp nào khác. Về sau lúc chúng tôi đã trợ giúp phong ấn cho Không Thần Long nhưng cũng không hỏi ra được nguyên do gì."
Thái Thản Cự Thú như có điều suy nghĩ rồi nói: "Được rồi, vậy ông cũng đừng hỏi nhiều nữa. Tình huống của tôi đã tốt rồi, về sau có rảnh thì hãy dùng chân thân đến đây cùng tôi chiến đấu một chút, cũng vừa tiện để tôi thử dùng chiêu mới này luôn."
Nó đại khái đã hiểu trên người Vương Triệt đang có bí mật rất lớn.
Và Không Thần Long đang muốn giữ bí mật giúp cho anh.
Vô Phong Thiên Vương gật đầu và không có hỏi thăm gì quá nhiều, ông ta chỉ mang theo nỗi khiếp sợ trong lòng mà quay trở về căn cứ quân sự.
Vô Phong Thiên Vương nói: " Tình huống của nó cực kỳ tốt, có thể liên hệ với Phi Đồ để cho ông ta cũng không cần đến đây nữa."
Vân trưởng quan hơi sững sờ và có chút chần chờ nhưng cũng phải gật đầu.
Lúc này, Vô Phong Thiên Vương nhìn về phía hiệu trưởng Cố và vừa cười vừa nói:
"Thầy Cố, qua ít ngày mà em có rảnh thì em có thể đến đại học Lâm Hải của thầy để diễn thuyết được không?"
Hiệu trưởng Cố: "?"
Hiệu trưởng Nam: "?"
Hiệu trưởng Cố tức giận nói: "Mục đích cuối cùng của cậu cũng không phải là để diễn thuyết phải không? Tôi nghe tiểu Nam nói là gần đây cậu đều bảo rằng không rảnh, có phải ý định của cậu là đến tìm Vương Triệt không?"
Vô Phong Thiên Vương thừa nhận mà cười nói:
"Em có ý như thế! Em cảm thấy rất hứng thú với cậu ấy do cậu ấy cũng rất tinh thông về kiếm đạo, cho nên em cũng muốn gặp mặt cậu ấy một lần."
"Và thuận tiện em cũng hơi nhớ mấy món ăn của đại học Lâm Hải vì cũng vừa đến tiết Đông Nông."
"Học viện của thầy chắc cũng sẽ chuẩn bị rất nhiều món ăn ngon phải không?"
Hiệu trưởng Cố cười lên ha hả nói: "Được thôi, vậy thì cậu dành thời gian đến chỗ tôi một chuyến đi. Nếu là Thiên Vương đến diễn thuyết thì học viện của chúng tôi cũng rất trông chờ đấy."

Tại học viện Lâm Hải, bên trong gian nhà gỗ nhỏ.
Vương Triệt trước khi rời đi Lôi Minh Hồn Thổ thì đầu tiên anh đã đem những con Lôi Quan Căn Vương kia thả ra ở tầng lôi điện giao giới, sau đó tạm biệt bọn chúng.
Rồi anh ngay lập tức trở về học viện Lâm Hải.
Chuyện thứ nhất tất nhiên là tổng kết lại toàn bộ các phương diện cho hai tên nhóc kia sau chuyến đi lần này rồi.
Từ các phương diện chiến đấu cho đến sử dụng Hồn kỹ, và cả hai cùng nhau phối hợp, vân vân…
Tất cả đều tiến hành tổng kết lại một loạt.
"Trước tiên là về Lục Mao Trùng."
Rời đi hơn một ngày nên cây trồng nơi đây đã mọc hơi chậm lại một chút.
Lục Mao Trùng vừa về đến nhưng nó cũng không có cảm giác mệt mỏi rã rời.
Trở về sau chuyến đi này thì nó không chỉ không có bất cứ mệt mỏi gì, mà ngược lại còn mạnh lên nhiều lắm.
Tinh thần rất sáng láng.
Cho nên sau khi quay về nó ngay lập tức chạy ra ngoài ruộng để tưới nước bón phân.
Sau đó lại trở vào trong gian nhà gỗ nhỏ giống như là một học sinh ngoan ngoãn để nghe Vương Triệt tổng kết lại cho mình.
Vương Triệt lấy ra mấy mảnh lá cây đồ ăn vặt và vừa đút cho Lục Mao Trùng vừa nói:
"Phun Tơ kết hợp Ngự Vật Thuật đối với mi mà nói đã làm được đến mức tùy tâm sở dục."
"Điểm ấy là cực kỳ tốt!"
Lục Mao Trùng: " (o^ω^o) !"
Đạt được sự khích lệ nên đã làm cho Lục Mao Trùng cực kỳ hưởng thụ.
"Nhưng mà!"
Lục Mao Trùng vừa nghe xong câu này thì trong bụng liền có chút khẩn trương.
Vương Triệt nói: "Mi quá thích làm người khác lo lắng, nhất là trong lúc chiến đấu với Thái Thản Cự Thú thì mi đã dùng nhiều thời gian như vậy. Mi lãng phí hơn phân nửa hồn lực của ta rồi đấy! Tuy vậy mi có thể tự sáng tạo ra loại Hồn kỹ kia là cũng rất lợi hại, đáng giá để cổ vũ."
Ừm, vậy mới đúng chứ, cổ vũ tôi nhiều một chút nha!
Lục Mao Trùng gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận