Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 831: Biến Mục Nát Thành Thần Kỳ

Lâm Hi trầm mặc một hồi rồi cảm khái nói: "Đây chính là sức mạnh chuyên ngành nông nghiệp của Học viện Lâm Hải sao?"
Việc trồng trọt thì thực sự sẽ không bị thiếu tài nguyên.
Cho nên Học viện Lâm Hải đúng là có rất nhiều tài nguyên.
Đừng nói là Hồn sủng thứ ba, nếu lấy thiên phú của Vương Triệt thì cho dù anh có muốn bồi dưỡng Hồn sủng thứ tư nhưng cũng chỉ cần tinh thần lực của anh đủ mạnh là được, và khi ấy Học viện Lâm Hải tuyệt đối sẽ không bạc đãi anh.
Lâm Hi cũng nghĩ như vậy.
"Grao? ! !"
Hùng Bảo đưa mắt nhìn ra bốn phía, nó bỗng nhiên phát hiện có một bàn tay đang vuốt ve người mình.
Hứa Hải Phong cười he he và sờ lấy cánh tay của Hùng Bảo, nói: "Nào nào, cho ta sờ mi một chút! Khá lắm, cơ bắp của mi thật rắn chắc! Căn cứ theo kiến thức mà các giáo viên chuyên nghiệp đã truyền thụ lại cho ta, nên ta có thế biết Hồn sủng mạnh hay không mạnh chỉ qua việc sờ nó một cái là cảm giác ra được."
Chát! ! !
Hùng Bảo khẩy tay hất văng bàn tay của Hứa Hải Phong ra, sau đó nó kêu ngao ngao hai tiếng.
Thân thể của tôi thì mỗi một tấc đều chỉ dùng để chiến đấu! Chứ không phải dùng để sờ!
Hứa Hải Phong chép miệng một cái rồi nói: "Tên nhóc nhà mi có thể chiến đấu được sao? Nhìn ni như một mầm non hung dữ, không giống như là một mầm chiến đấu tài năng gì hết!"
Nghe xong lời này mà Hùng Bảo liền trầm mặc lại.
Đúng vậy, trình độ chiến đấu của mình thật là quá tệ!
Mỗi một người trong đại ca và nhị ca cũng đều có thể tùy tiện đánh mình!
Con cá mập trắng khổng lồ kia thì càng có thể tùy ý chà đạp mình!
Mà những hồn sủng bên ngoài sao có thể yếu hơn đại ca với nhị ca được chứ?
Tiểu Hùng Bảo không có quan niệm rõ ràng lắm với lực chiến ở thế giới bên ngoài.
Sau khi nó bị cá mập trắng khổng lồ dạy bảo và bị Từ Lực Kiếm kết hợp Tiểu Mao Trùng cùng nhau đánh mình, thì trong nội tâm của nó đại khái đều cho rằng các Hồn sủng bên ngoài sẽ còn mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Vương Triệt nói: "Quả thật nó có chút yếu! Chỉ có điều tu vi hồn lực của nó rất cao, và cũng ngang ngửa với Liệt Diễm Chi Dực! Nếu đấu một trận thì vẫn có thể!"
Lâm Hi khẽ nhíu mày mà nhìn Hùng Bảo một chút.
Ừm, đây đúng là một con Hồn sủng đáng yêu!
Có điều cô ấy đã trải qua nửa năm huấn luyện chiến đấu, cho nên trực giác đã nói với cô ấy rằng con gấu trúc này cũng không đơn giản.
Lâm Hi hỏi: "Cậu nuôi nó được bao lâu rồi?"
Vương Triệt đáp: "Chắc là hơn hai tháng!"
Lâm Hi nghe vậy liền thở phào trong long và đã buông lỏng mấy phần.
Vậy thì vẫn còn tốt! Chỉ mới tầm hai tháng mà thôi!
Hơn nữa con gấu trúc này vẫn còn chưa tiến hóa.
Liệt Diễm Chi Dực đã được Lâm Hi bồi dưỡng nửa năm rồi.
Trước mắt nó đang có cấp bậc tuyệt phẩm, và các phương diện khác cũng được bồi dưỡng rất tốt, mà trình độ sinh mệnh hồn ước lại cực kì cao.
Thậm chí cũng đã đạt đến trình độ cảm ứng tâm linh rồi.
Lâm Hi gật đầu nói: "Vậy chúng ta đối chiến thử một chút nhé!"
Tranh tài giải trí một chút thì cũng được, vừa vặn để Lâm Hi có thể nhìn xem nửa năm này trình độ của Vương Triệt ở Học viện Lâm Hải có bị hạ xuống hay không?
"Từ xa mà tôi đã nghe được tiếng trao đổi của các bạn rồi! Có tranh tài sao? Vậy hãy để cho tôi làm trọng tài được chứ?"
Tại phía xa xa, giáo sư Ngạn đang mặc đồng phục nghiên cứu màu trắng đi tới và cười lên một tiếng sảng khoái.
Lâm Hi mỉm cười nói: "Giáo sư Ngạn, nếu được như vậy thì còn gì bằng."
Giáo sư Ngạn đi tới và nhìn Hùng Bảo đứng bên cạnh Vương Triệt một chút rồi khẽ nhíu mày, nhưng ông ấy cũng lập tức giãn ra và nói: "Được rồi, các em đi chuẩn bị một chút đi! Báo cơ bản về tu vi hồn lực nào!"
Lâm Hi nói: "1600 năm ạ!"
Tu vi hồn lực của Liệt Diễm Chi Dực còn cao hơn so với suy nghĩ của các bạn học.
Vương Triệt nói: "Của em là 1750 năm."
Hùng Bảo cao hơn Liệt Diễm Chi Dực bên Lâm Hi 100 năm.
Vẫn là có một chút chênh lệch.
Chẳng qua nếu như nói đến phẩm cấp thì cũng chênh lệch không quá xa.
Vì Hùng Bảo chỉ dừng ở mức hiếm có, hơn nữa thời gian nó được Vương Triệt bồi dưỡng cũng không quá dài.
Với cả Hùng Bảo chỉ là Hồn sủng hệ phổ thông, nếu đấu với một con Liệt Diễm Chi Dực biết bay thì các bạn học đều có thể nhìn ra ai cao ai thấp, ai hơn ai kém rồi.
Chỉ là đối với những người hiểu rõ Vương Triệt thì ưu điểm và khuyết điểm thật đúng là khó mà nói trước được.
Lúc trước Trùng Thiên Đế cũng không biết bay, nhưng nó lại có thể đánh bại được một đống Hồn sủng hệ Thiên Không.
Vậy ai biết được con gấu trúc này sẽ mạnh như thế nào chứ?
Giáo sư Ngạn gật đầu, nói: "Vậy thì các em bắt đầu thôi! Dù là tranh tài giải trí nhưng cũng cần phải đánh thật nghiêm túc! Hai người các em có lẽ cũng sẽ không nương tay nhau, vì đó là một sự tôn trọng với đối phương."
Vương Triệt lập tức cùng Lâm Hi đi xuống sàn đối chiến.
Căn cứ nghiên cứu Hồn sủng có sàn đối chiến cũng không tính là lớn.
Chứa đựng 300 người và lực lượng ra tay của Hồn thú tầm 1000 năm thì vẫn đủ dùng.
Giáo sư Ngạn nhìn hai người một chút, trong chốc lát trầm mặc không thôi.
Hứa Hải Phong hỏi: "Giáo sư Ngạn, con gấu trúc này của Vương Triệt có gì kì lạ sao? Nhìn ngài vừa rồi giống như đang chăm chú nhìn them thì phải?"
Giáo sư Ngạn vừa cười vừa nói: "Không có gì! Có lẽ là nó cường tráng hơn những con gấu trúc khác thôi!"
Hứa Hải Phong gãi gãi đầu nói: "Có sao? Sao em lại không nhìn ra nhỉ?"
Giáo sư Ngạn hỏi: "Không phải trình độ dục thú của cậu đã tăng lên rất nhiều rồi sao?"
"..."
Nhưng mà giáo sư Ngạn lại thầm nói trong lòng:
Chuyện gì xảy ra với Vương Triệt vậy ta? Tại sao Hồn sủng của em ấy lại có vấn đề được chứ?
Khụ khụ, mà bỏ qua Từ Lực Kiếm đi!
Chẳng phải con gấu trúc này cũng không thể tiến hóa sao? Thế mà nó lại có thể chạy đến bên cạnh Vương Triệt?
Chẳng lẽ cậu nhóc này thật sự có khả năng biến mục nát thành thần kỳ ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận