Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 598: Chín Chim Kéo Nhất Trùng!

Trong đại học quả thật hội tụ quá nhiều nhân tài.
Nhất là theo thời gian dần trôi qua, rất nhiều bạn học lúc ở cấp ba chưa từng thể hiện ra bản thân, nhưng lên đại học cũng đã bắt đầu hiển lộ tài năng của mình.
Một mặt là khai phát cách vận dụng Võ Hồn, và một mặt khác là hồn sủng thứ hai.
Điều này đã cho thấy thiên phú rất cao của bọn họ ở nhiều phương diện.
Các đại học viện đỉnh tiêm đều có nhân tài xuất hiện liên tục.
Bạch U U nói: "Còn có vài vị học trưởng và học tỷ năm thứ hai với năm thứ ba càng thêm kinh khủng không giống như người thường. Nghe nói trong chuyện ngành Thuật Hồn của bọn tôi, đã có một vị học trưởng năm thứ hai đại học đều đã thông qua khảo hạch chuyên nghiệp cả rồi. Mà anh ta chỉ là top 16 của Nộ Giang Cup năm trước ở châu Bắc Giang, nhưng sau đó lên đại học đã rất cố gắng mà một ngựa dẫn đầu, trong thời gian một năm liền đã bỏ xa tất cả các bạn học đồng lứa."
Trần Phi suy nghĩ nói: "Chuyên ngành Dục Thú của tôi cũng có một người! Chỉ một năm anh ta liền đem tu vi hồn lực của hồn sủng mình tăng lên tới 1500 năm, và còn nâng cấp thành công một loại Hồn kỹ lên cấp ngàn năm! Con hồn sủng thứ 2 của anh ta đều sắp đạt 1000 năm tu vi hồn lực rồi. Mà anh ta cũng chỉ là top 100 của Minh Nguyệt Cup năm ngoái tại châu Loạn Hải mà thôi. Trong các học viên đỉnh cấp thì sinh viên có thiên phú xuất chúng thực sự nhiều lắm. Còn chưa nói đến mấy anh chị năm thứ tư đại học nữa đấy."
Giai đoạn đại học có sự chênh lệch của mỗi một năm là rất lớn.
Trần Phi nói thầm vài tiếng: "Cũng không biết Vương Triệt trong hai tháng làm ruộng này có tiến triển gì không? Tôi hi vọng con Lục Mao Trùng kia có thể trở nên càng mạnh!"
Bạch U U: "Tại sao anh bạn cứ hay nhớ thương con Lục Mao Trùng của người ta như thế?"
Bạn học cùng lớp đại học bỗng hô lên một tiếng: "Trần Phi, mọi người mau tranh thủ thời gian đuổi theo đi! Phía trước có một người rất ghê gớm đang đuổi theo phía sau đám Lôi Điểu đấy! Chúng ta cũng mau mau đi theo nhìn xem!"
Trần Phi: "Đến đây đến đây!"
Trần Phi liếc mắt nhìn mấy người khác đã đi nên anh ta cũng đi theo.

Vương Triệt bay theo sau lưng đám Lôi Điểu cả một đoạn đường dài.
Có mấy con Lôi Điểu đã phát hiện ra Vương Triệt và muốn tới tấn công.
Nhưng Vương Triệt suy nghĩ đây chính là chuyện tốt.
Anh không nói hai lời mà trực tiếp để cho Lục Mao Trùng phun ra sợi tơ đặc biệt, trông giống như là dây thép để quấn lấy chín con Lôi Điểu.
Sau đó Lục Mao Trùng ngay tại đằng sau 9 con Lôi Điểu này mà há miệng cắn chặt vào sợi tơ.
Được chín con Lôi Điểu này lôi kéo ở giữa không trung và bay lượn rất vui vẻ.
Chín chim kéo nhất trùng!
Chiêu phun tơ tạo thành hình vòng cung để trói chặt cổ của chín con Lôi Điểu.
Lục Mao Trùng khẽ cắn và ngay lập tức bọn Lôi Điểu cảm thấy đau nhức vô cùng, ngay cả Hồn kỹ cũng không dám sử dụng. Vì dục vọng cầu sinh mạnh mẽ đã để cho 9 con Lôi Điểu này nhanh chóng tăng tốc mà bay về phía trước.
Mặc dù bây giờ mình không thể ngự kiếm phi hành, nhưng trước tiên mình có thể ngự chim phi hành cho đỡ ghiền!
Mình ngự một lần là 9 con lận nha!
Cho nên đã được nhìn thấy một con Lục Mao Trùng cưỡi trên lưng một con Lôi Điểu, miệng lôi kéo dây cương làm từ tơ trùng để khống chế chín con Lôi Điểu bay đi...
Lục Mao Trùng cực kỳ hưng phấn, nó thậm chí còn cảm thấy mình có thể dùng loại phương thức này để thuần phục một con Lôi Điểu trong đám mà làm tọa kỵ cho mình bay lượn.
Lục Mao Trùng cũng muốn ngự thú!
Vương Triệt đi theo đằng sau Lục Mao Trùng, sau khi biết ý nghĩ của nó anh đã có chút buồn cười mà nói ra: "Đáng tiếc nơi này không thể chụp ảnh, bằng không thì ta sẽ có thể chụp lại cảnh này."
Không bao lâu sau.
"Gréc! ! !"
Chỉ nghe phía trước có một tiếng huýt dài bén nhọn như xé rách trời xanh.
Bầy Lôi Điểu bỗng nhiên bắt đầu hạ xuống.
"Ừm? Kia là..."
Một tiếng kêu to liền có thể để cho đám Lôi Điểu bị cuồng hóa này nghe lời như thế, chắc chắc đó chính là một con Hồn thú tuyệt phẩm bên trong bầy Lôi Điểu này, Kim Sí Lôi Điểu.
Vương Triệt theo tiếng kêu nhìn lại, quả nhiên tại phía trước cách đây không xa, trên một gốc cây lớn lóe lên ánh sét, anh đã gặp được một con Lôi Điểu mang thần thái uy phong, khí thế đặc biệt cường hãn.
Cánh của con Lôi Điểu này đều là màu vàng, kich thước cơ thể to gần gấp đôi so với mấy con Lôi Điểu khác.
Hồn sủng cấp bậc tuyệt phẩm, Kim Sí Lôi Điểu.
Tốc độ của nó có thể so với tia chớp, có thể di chuyển với tốc độ siêu nhanh tựa như dịch chuyển tức thời. Bên trong cánh của nó dự trữ dòng điện màu vàng kim vô cùng cường đại, có thể phóng ra luồng điện có sức mạnh ngang với sấm sét bình thường.
Trên cái trán của con Lôi Điểu này còn có một cái ký hiệu hình tia chớp màu vàng.
Vương Triệt dùng thần thức cảm ứng để cho Từ Lực Kiếm ngừng lại nhằm quan sát con Kim Sí Lôi Điểu kia.
Vương Triệt trầm tư nói: "Con Kim Sí Lôi Điểu này có thể ra lệnh cho những con Lôi Điểu kia, nhưng khi Lôi Điểu lâm vào trạng thái cuồng hóa thì theo lý thuyết mà nói thì chúng đã mất đi ý thức, vậy chúng sẽ không chịu sự khống chế của Kim Sí Lôi Điểu mới đúng chứ! Chẳng lẽ đây là một loại bản năng của Hồn Thú? Những con Lôi Điểu này muốn làm cái gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận