Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 975: Vị Trí Đại Ca Bị Uy Hiếp

Thần Dụ Thiên Vương cưỡi trên lưng Mặc Vũ Thương Linh bay lên cao để quan sát phía dưới và sau đó liền hít một hơi khí lạnh.
Thiên Nhạc Sơn to như vậy đúng là đang xuất hiện từng tầng mây mù thần bí, chúng bao trọn cả tòa Thiên Nhạc Sơn và các vùng phụ cận vào bên trong.
Một khi rót tinh thần lực đi vào thì sẽ lập tức sẽ giống như trâu đất xuống biển, không thể cảm ứng được bất cứ thứ gì.
"Không ổn rồi! Sao lại mất đi liên lạc được chứ! Liệu rằng cậu nhóc kia có xảy ra chuyện gì không đây? Tiểu Vũ, mi ở bên ngoài trông coi và giúp ta liên lạc với những người khác! Ta phải vào xem trước đã!"
Thần Dụ Thiên Vương vỗ vỗ lên lưng của Mặc Vũ Thương Linh sau đó lập tức tung người nhảy lên và biến mất vào trong mây mù mênh mông.

"Nơi này thế mà lại cổ quái như vậy ư?"
Vương Triệt đi vào bên trong rừng cổ, bốn phía đều là tàn cây, đá sỏi vương vãi dọc theo con đường dốc đứng làm anh khẽ nhíu mày.
Ba ngày rồi, Vương Triệt đã tiến vào Thiên Nhạc Sơn đã được ba ngày.
Mặc Vũ Thương Linh bên kia đã lục tục ngo ngoe phát tới hơn mười vị trí có tinh thần lực chấn động. Nhưng anh vẫn chưa tìm được con Mộng Dụ Huyễn Linh kia.
Vương Triệt chỉ tìm được một vài dấu vết do hồn sủng lưu lại hoặc là một ít đồ vật lộn xộn khác.
Một số là phân và nước tiểu, một số là thi thể, còn có một số là hồn thực đặc biệt, vân vân…
Hồn thú cường đại thì cũng gặp được mấy con nên Vương Triệt đã thả ra Hùng bảo để nó rèn luyện thực lực một chút, sau đó nó cũng nhẹ nhàng chiến thắng.
Cho dù là Hồn thú vạn năm tu vi hồn lực đi nữa, nhưng sau khi Hùng Bảo mở ra chiêu Chân Thân Thái Thản thì trên cơ bản là tiện tay nghiền ép.
Cho dù không sử dụng chiêu Chân Thân Thái Thản và chỉ dựa vào hai chiêu Thần Uy Lực và Bá Vương Lực thì Hùng Bảo cũng gần như là đứng ở thế bất bại.
Sau khi trải qua sự tiến hóa bằng Hồn Cốt thì tu vi hồn lưc của Hùng Bảo đã có chút tăng lên.
Tiếp nhận tẩy lễ từ năng lượng sinh mệnh của sáu khối Hồn Cốt nên cường độ thân thể và các phương diện khác của Hùng Bảo đều được tăng cường rất nhiều.
Tu vi hồn lực của nó đã trực tiếp tăng lên 500 năm, từ 3300 năm nay đã đạt tới 3800 năm.
Hùng Bảo đã có thể sánh ngang với Từ Lực Kiếm!
Có thể nói tiến hóa là quá trình trực tiếp nhất để hồn sủng tăng nhanh tu vi hồn lực.
Vương Triệt ngẩng đầu quan sát bầu trời và thấy các ngôi sao lấp lóe dày đặc.
Nhìn thời gian trên máy truyền tin thì vẫn dừng lại ở vị trí mười hai giờ.
Vương Triệt tính toán nói: "Nếu như ta tính toán không sai thì bây giờ là khoảng 10 giờ sáng của ngày thứ ba. Thời gian trên máy truyền tin đã không thay đổi từ tối hôm qua. Hơn nữa, Mặc Vũ Thương Linh cũng không có gửi tin tức đến nữa, chún tỏ máy truyền tin đã mất đi hiệu lực. Mà mấy ngày trước cũng chưa xuất hiện chuyện gì cổ quái."
Vương Triệt để cho đám Tiểu Mao Trùng đi ra sinh hoạt và nghỉ ngơi tại chỗ một hồi.
Một người và ba hồn sủng vây xung quanh một đống lửa.
Vương Triệt phải cho Tiểu Mao Trùng và Từ Lực Kiếm một thời gian ngắn để thích ứng với sự tiến hóa của Hùng Bảo.
Nhất là Tiểu Mao Trùng, nó cảm giác giống như không thể bắt nạt Hùng Bảo như trước kia nữa.
Lúc mới tiến vào nơi này, Vương Triệt đã lập tức thả ba tên nhóc này ra, một đường đi coi như là rất vui vẻ.
Lúc nghỉ ngơi Tiểu Mao Trùng liền muốn chỉ dạy huấn luyện một chút cho Hùng Bảo như bình thường.
Đó chính là ngày mà Hùng Bảo tiến hóa rồi nghỉ ngơi trong không gian Hồn Vực nửa ngày, kết quả vừa huấn luyện thì Tiểu Mao Trùng liền phát hiện Hùng Bảo đã hoàn toàn thay đổi.
Ba ngày qua, Tiểu Mao Trùng luôn luôn cảm thấy rất áp lực.
Nhất là hiệu quả của Hồn kỹ hệ thuộc tính đã giảm xuống thẳng tắp đối với Hùng Bảo.
Hệ Hỏa vẫn có hiệu quả mạnh nhất vì sự đặc thù của hỏa diễm là có thể tạo thành thương tổn rất lớn.
Còn lại nếu Tiểu Mao Trùng không ở trong hình thái Chân Long thì nó cảm giác như đang gãi ngứa cho Hùng Bảo vậy.
Cũng chỉ có Hồn kỹ hẹ không gian là còn có hiệu quả to lớn.
Đặc biệt là chiêu ‘gia tang trọng lực’.
Tiểu Mao Trùng cảm thấy địa vị đại ca của mình đang bị đe dọa, thế nên mỗi ngày nó đều tăng cường huấn luyện.
Rốt cuộc nó cũng đã học được chiêu ‘cắt chém không gian’ vào một ngày trước.
Ngay lúc này, ba tên nhóc đang vây xung quanh Vương Triệt để nghe anh kể chuyện xưa.
Để cuộc thám hiểm có thể duy trì thì việc nghỉ ngơi thường ngày là chuyện không thể thiếu.
Tiểu Mao Trùng sau khi nghe xong vẫn còn cảm thấy đầy tư vị mà nhìn lên trời. Nó nhìn chằm chằm vào những vì sao lấp lóe dày đặc kia và kêu hai tiếng với Vương Triệt.
"Ti ngô!"
Ý nó nói là: Trời còn chưa sáng vậy chứng tỏ vẫn đang là thời gian nghỉ ngơi. Tôi muốn đi ngủ một chút!
Nói xong nó liền chui vào bên trong không gian Hồn Vực để đi ngủ.
Vương Triệt nói: "Bây giờ đã là buổi sáng rồi! Nơi này đang xuất hiện một vài vấn đề làm cho thời gian và không gian bị rối loạn. Vì thế chúng ta phải hành động thôi."
Tiểu Mao Trùng cảm thấy Vương Triệt đang gạt nó.
Bầu trời kia rõ ràng không có sang mà.
Vương Triệt nhìn nó một chút rồi nói:"Không có việc gì thì mi đi nghỉ ngơi đi."
Tiểu Mao Trùng hơi kinh ngạc, vì nó không ngờ Vương Triệt thế mà lại đồng ý!
Hừm... Tiểu Mao Trùng đang nghĩ ngợi.
Lúc này nó lại nghe được Vương Triệt đang lầm bầm lầu bầu: "Ta sẽ đi xem Hùng Bảo tu luyện một chút! Ừm, bây giờ nó đã mạnh như vậy rồi, xem ra vị trí đại ca trong ba đứa nó sẽ phải chọn lại thôi."
Tiểu Mao Trùng nghe xong thì lập tức đi theo Vương Triệt, cái đuôi phía sau nhảy dựng lên và liên tục kêu vài tiếng.
"Ti ngô ti ngô! !"
Tôi có tinh thần rồi, không cần nghỉ ngơi nữa đâu!
Xuất phát thôi! Xông lên!
Vương Triệt quay người lại cười nói: "Mấy ngày nay mi đã ra sức rèn luyện rồi, hãy nghỉ ngơi thêm một chút nữa đi."
Tiểu Mao Trùng lắc đầu liên tục, nó dùng cái đuôi vỗ vỗ vào đầu của mình, ý nói là tinh thần của nó đang cực kì cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận