Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 271: Gặp Lại Người Quen

Hạt giống thiên tài tất nhiên là muốn phát hiện càng sớm càng tốt.
Khải Huyền Cúp chính là một cơ hội tốt nhất.
Thức tỉnh Võ Hồn, bồi dưỡng hồn sủng, thiên phú chiến đấu, vân vân... đều có thể được nhìn ra.
Sau khi lên đại học còn dính đến cá nhân Khế Hồn Sư thi đấu và đoàn đội thi đấu, sẽ thể hiện càng nhiều tố chất tổng hợp.
Loại thi đấu chuyên nghiệp nhất chính là quyết đấu giữa hai cường giả chân chính!
Khế Hồn Sư chuyên nghiệp thi đấu sẽ đại diện cho chiến lực của các đại chiến khu!
Nếu như Liên Bang Võ Hồn tổ chức thi đấu chuyên nghiệp, vậy những người được tham dự sẽ có vinh dự và trách nhiệm, vì phải đại biểu cho đội ngũ đứng đầu nhất của Liên Bang Võ Hồn!
Ngoại trừ thi đấu chuyên nghiệp ra, còn có vô số loại thi đấu khác cũng rất chuyên nghiệp.
Viên Tiểu Nhạc chưa nghe nói qua nên hỏi: "Lăng Nhạc Quân là thứ gì?"
Nhưng Vương Triệt đã nghe nói qua về Lăng Nhạc Quân khi Lý Ngạn Minh nói chuyện với anh, chỉ là không nói quá nhiều.
Dù sao bọn họ cũng là quân đội có chiến lực đỉnh tiêm tại Châu Tây Nhạc, nên sẽ chỉ trấn thủ tại phụ cận các đại hồn thổ của Châu Tây Nhạc, để tránh xuất hiện bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Các hồn thổ đều có khoảng cách rất xa các thành phố, nhưng vẫn như cũ sẽ có nhiều nguy hiểm.
Tại rừng Phù Không trước đó, Vương Triệt đã gặp qua những binh lính đóng quân tại phụ cận khu rừng, cũng chính là các Khế Hồn Sư của Lăng Nhạc Quân.
Chẳng qua là lúc đó Vương Triệt cái gì cũng không biết.
Vị bạn học kia hỏi: "Các bạn tới từ thành phố kia nên đến Lăng Nhạc Quân cũng đều chưa nghe nói qua phải không? Được rồi, có muốn tôi mang các bạn đi đến địa điểm báo danh hay không?"
Viên Tiểu Nhạc vội vàng nói: "Không cần không cần! Chỉ là chúng tôi từ địa phương nhỏ như Thành Thiên Tâm tới đây nên chưa nghe nói qua Lăng Nhạc Quân mà thôi."
Vị bạn học cười nói: "Không sao! Đến Thành Vinh Đô thì liền biết! Tôi cũng là học sinh tốt nghiệp lớp mười hai, nếu như đến lúc đó chúng ta gặp nhau tại đấu trường, thì tôi cũng sẽ không nương tay đâu."
Nói xong, anh ta liền phất phất tay đối với hai người với vẻ mặt rất tự tin.
Viên Tiểu Nhạc cảm thấy vô cùng áp lực, nói: "Học sinh của Thành Vinh Đô thật quá tự tin. Triệt Ca, liền nhìn anh có thể tăng thể diện cho Thành Thiên Tâm chúng ta hay không đó!"
Vương Triệt nói: "Còn anh thì sao? Thật không có tiền đồ!"
Viên Tiểu Nhạc lập tức lệ rơi đầy mặt.
Hai người cùng nhau đi tới tầng năm để báo danh.
Phương thức báo danh là báo tên lên cỗ máy thông tin, bởi vì cần chứng nhận thông tin và thân phận tại hiện trường, và cần trình diện sơ yếu lý lịch của bản nhân.
Từ phẩm cấp và hình thái của Võ Hồn, cho đến đẳng cấp hồn lực.
Rồi đến chủng loại hồn sủng, trình độ tiến hóa, trình độ tu vi hồn lực. Những thông tin này đều cần được ghi vào trong hồ sơ của các học sinh, tại thời điểm tranh tài sẽ được hiện lên.
Phẩm cấp và hình thái của Võ Hồn, cùng với chủng loại hồn sủng, đều sẽ được ghi vào tại chỗ.
Còn đẳng cấp hồn lực thì cần phải kiểm tra tại phòng riêng.
Viên Tiểu Nhạc nói: "Mấy ngày nay tôi không tu luyện Võ Hồn nhiều, nên đẳng cấp hồn lực chỉ có cấp 2. Nhưng Khải Huyền Cúp này, đẳng cấp hồn lực cũng không có ảnh hưởng quá lớn."
Thầy giáo Trịnh cũng đã nói qua, nếu chưa có giảng viên chỉ điểm, hiện tại tốt nhất đừng vội vã tu luyện Võ Hồn.
Đại bộ phận học sinh đều có đẳng cấp hồn lực từ một đến hai cấp.
Không có gì biến hoá quá lớn.
Một số nhỏ học sinh trong nhà có mỏ vàng, nên trực tiếp tốn hao tiền bạc để mời giảng viên tư nhân chuyên nghiệp tiến hành chỉ điểm tu luyện Võ Hồn.
Do vậy đẳng cấp hồn lực của những học sinh này sẽ hơi cao một chút.
Nhưng cũng không có mấy học sinh có thể đạt tới cấp 10 để ngưng tụ ra vòng Hồn Hoàn thứ nhất.
Báo danh xong, Vương Triệt và Viên Tiểu Nhạc đi vào phòng kiểm tra đẳng cấp hồn lực.
Gian phòng này đang đứng rất nhiều học sinh, đều đến để báo danh.
Nhưng vừa mới tiến đến, Vương Triệt liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc: "Vương Triệt, Vương Triệt!"
Anh quay đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy mấy người quen.
"Bạch U U? Các vị cũng đến đây à?"
Trước đó thám hiểm tại vùng dã ngoại, Vương Triệt đã đồng hành với mấy vị học sinh.
Gồm Bạch U U, Trình Chanh, Trần Phi.
Đều là những người quen cũ.
Viên Tiểu Nhạc lập tức kinh ngạc hỏi: "Vãi! Triệt Ca, từ khi nào mà anh đã quen được em gái xinh đẹp như vậy?"
Nếu đặt hai nữ sinh Bạch U U và Trình Chanh ở Thành Thiên Tâm, cũng thỏa thỏa là dạng nữ sinh xinh đẹp, có khí chất.
Vừa nhìn qua thì đã cảm thấy cả hai rất đặc biệt, khí chất cũng rất không tệ.
Vương Triệt giới thiệu: "Vào thời điểm tôi thám hiểm vùng dã ngoại, ba vị này đều là quán quân Khải Minh Cúp của các thành thị khác."
Bạch U U và Trình Chanh chạy tới với đôi mắt sáng lấp lánh.
"Úi chà! Tiểu manh manh lại lớn lên nữa rồi nha!"
Bạch U U xem xét Lục Mao Trùng bên người Vương Triệt một chút và nói ra một câu rất là khách sáo, sau đó cô liền đưa ánh mắt vào người Vương Triệt.
Lục Mao Trùng cảm giác nữ sinh này cực kỳ qua loa, rất không được!
Trình Chanh thì càng trực tiếp, cô chỉ nhìn thoáng qua Lục Mao Trùng, ngay cả nói cũng đều không thèm nói mà liền nhìn về phía Vương Triệt.
Lục Mao Trùng cảm thấy nữ sinh này càng không được, thế mà không đem mình để vào mắt!
Chỉ có một người là...
"Vương Triệt, đã lâu không gặp!"
Trần Phi chào hỏi, nhưng ánh mắt anh ta từ đầu đến cuối chỉ đặt trên người Lục Mao Trùng, chưa từng nhìn vào Vương Triệt.
Lục Mao Trùng: "..."
Nó vô thức nhúc nhích ra xa một khoảng cách để né tránh Trần Phi.
Ánh mắt của vị nhân loại này quá có tính chiếm hữu nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận