Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 293: Không Diễn Nữa! (21/30)

Ngô Tiêu nhíu mày nói:
"Ta không tin! Ta khẳng định là mi đã bắt nạt nó."
"Ta đã xem qua trận tranh tài của Lục Mao Trùng, mặc dù nó có thực lực, nhưng thực lực của nó vẫn kém mi một phần. Với lại, khi đầu nó va chạm, uy lực là mạnh nhất. Mi cũng dùng đầu va chạm, cú đụng vừa rồi, nếu như mi dùng ba phần sức lực, thì chắc chắn nó không thể bị bay xa như vậy! Cũng không thể đau đớn như thế!"
Nghe thấy vậy, Băng Giá Thú đã hiểu, rốt cuộc nó đã hiểu rõ tiếng kêu đau đớn kỳ lạ kia.
Con Lục Mao Trùng kia đang diễn!
Linh trí Băng Giá Thú không cao lắm nên nó cảm thấy tức giận khi bị Khế Hồn Sư răn dạy nhầm.
Nó quyết định phải giáo huấn Lục Mao Trùng một trận!
Tốt, không phải cô đã nói ta đã dùng toàn bộ sắc lực sao?
Vậy thì ta sẽ âm thầm sử dụng toàn bộ lực lượng!
Băng Giá Thú đã tức giận.
Hậu quả của sự tức giận rất nghiêm trọng.
Lục Mao Trùng bị quẳng một trận rồi rơi xuống đất, sau đó nó nhanh chóng đứng lên.
Một lần nữa Băng Giá Thú xông ra ngoài.
Nhưng mà lần này.
Không giống lần trước.
Một con hồn sủng hệ Hàn Băng có tu vi hơn 400 năm rống to một tiếng, luồng khí lưu lạnh lẽo cuồng bạo lan tràn từ tứ chi Băng Giá Thú.
Chỉ thấy mỗi bước nó chạy vọt về phía trước thì trên mặt đất liền xuất hiện tảng băng mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Nhiệt độ bốn phía cũng bắt đầu giảm xuống theo tốc độ này.
Thậm chí ngay cả những người xem ở xung quanh cũng cảm nhận được một luồng khí lạnh.
Ngô Tiêu khẽ nhíu mày, Băng Giá Thú tức giận.
Nàng có thể cảm nhận được tâm trạng của hồn sủng.
Hồn sủng không giống với dã thú.
Lúc hồn sủng tức giận, nó sẽ không khống chế được cảm xúc, lúc đó năng lượng nó phát ra sẽ sinh ra một số biến hóa.
Giống như Băng Giá Thú, lúc nó tức giận, năng lượng sinh mệnh hệ Hàn Băng trong cơ thể nó sẽ tăng lên, từ đó sẽ không khống chế được mà bắt đầu lan tràn ra bên ngoài.
Nhược điểm của điều này là tiêu hao rất nhiều năng lượng.
Nhưng ưu điểm là hồn sủng đối thủ sẽ bị ảnh hưởng bởi năng lượng sinh mệnh hệ Hàn Băng.
Nó sẽ ảnh hưởng nhỏ đến tốc độ và lực lượng.
Ngô Tiêu đắm chìm trong suy nghĩ:
Không phải nó đang giận mình, cũng không phải vì chuyện mình răn dạy nó… Mà nó tức giận bởi vì Lục Mao Trùng.
Tại sao nó lại tức giận vì Lục Mao Trùng?
Lục Mao Trùng cũng không trêu chọc đến nó.
Đây chỉ là đối chiến hồn sủng bình thường thôi mà.
Không cần tức giận đến như vậy.
Hơn nữa, vừa rồi nó còn chiếm thế thượng phong.
Lúc này, trong lòng Ngô Tiêu bắt đầu lay động, giống như cô đã nghĩ đến điều gì:
"Lẽ nào con Lục Mao Trùng đang… giả vờ?"
"Không có khả năng, không có khả năng! Linh trí của Lục Mao Trùng có thể cao bao nhiêu? Chẳng lẽ còn cao hơn linh trí của đứa trẻ con? Nhưng mà tại sao nó lại giả vờ… Nếu như nó giả vờ, vậy nó không hề bị tổn thương trong cú đụng vừa rồi giống như Băng Giá Thú?"
Ý nghĩ này hơi hoang đường khiến Ngô Tiêu cảm thấy điều này không có khả năng.
Nếu như nó giả vờ mà ngay cả cô đều không nhìn ra ngay lần đầu tiên.
Vậy thì kỹ thuật diễn của con Lục Mao Trùng này quá tốt!
Kỹ thuật diễn cao như vậy, cho dù linh trí của nó rất cao, nhưng nếu nó không được trải qua huấn luyện, vậy thì nó khó mà làm được!
Hơn nữa, các hồn sủng có tu vi hồn lực trong phạm vị mấy trăm năm, sẽ có rất ít hồn sủng có linh trí cao như vậy.
Huống chi nó là một con Lục Mao Trùng.
Nhưng tại sao nó muốn giả vờ?
Ngô Tiêu chỉ nhìn qua chiến tích và xem một hai trận tranh tài của đối phương.
Vì cô không muốn dành nhiều thời gian trong vòng thứ nhất để nghiên cứu thật tỉ mỉ mỗi trận đấu của đối thủ.
Cho nên cô chỉ biết tích cách con Lục Mao Trùng này rất ương bướng, không muốn chịu thua, và có cú đụng đầu cực kỳ mạnh,...
Nhìn thấy Băng Giá Thú tức giận xông tới, trong lòng Ngô Tiêu sinh ra cảm giác không ổn!
Loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như cô đã trúng một cái bẫy nào đó.

Cùng lúc đó.
"Băng Giá Thú lại xông đến lần nữa, khí thế lần này rất mạnh! Tôi cảm thấy mặt sàn thi đấu đang rung lên! Lạnh quá, lạnh quá…"
Khi chị gái thuyết minh nhìn thấy cảnh này, cô lập tức phát hiện lần này Băng Giá Thú đã đánh thật.
"Sâu nhỏ không ôn rồi! Đó là khí tức hàn băng, nó được sinh ra khi tâm trạng của Băng Giá Thú chập chờn và nghiêm túc. Loại khí tức này sẽ bao trùm cả người nó và còn ảnh hưởng đến xung quanh, đồng thời sức mạnh của Hồn kỹ hệ Hàn Băng sẽ được nâng cao."
"Xem ra, thực lực của sâu nhỏ đã ảnh hưởng đến Băng Giá Thú…"
...
Băng Giá Thú đánh tới trong chớp mắt, khiến trái tim đám người nhảy lên.
"Ừm… đã chọc giận Băng Giá Thú thành công... Xem ra vị bạn học này vẫn còn trẻ người non dạ!"
Vương Triệt vừa quan sát đối thủ thì đã biết đối phương chỉ là một đứa trẻ người non dạ.
Cùng là tuyển thủ khống chế điểm số, nên đối phương chắc chắn sẽ không để Băng Giá Thú thể hiện ra thực lực chân chính.
Vậy thì trận đấu này sẽ không có ý nghĩa.
Lục Mao Trùng cần đạt phải rèn luyện, nếu như đối phương không thể hiện ra thực lực chân chính, vậy Lục Mao Trùng sẽ tiếp thu được rất ít kinh nghiệm.
Cho nên, điều đầu tiên anh làm là phá vỡ hạn chế của đối phương đối với bản thân hồn sủng.
Khi anh đã chọc giận được hồn sủng của đối phương, anh sẽ kéo lại lộ tuyến thu lấy kinh nghiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận