Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 968: Nhân Quả Huyễn Linh?

Thần Dụ Thiên Vương trầm ngâm nói: “Thật ra cũng không phải là chuyện phức tạp gì. Tôi nghe nói rằng cậu đã gặp qua Mộng Dụ Huyễn Linh phải không?”
Trong lòng Vương Triệt khẽ động, nói: “Đúng là đã gặp qua.”
Thần Dụ Thiên Vương mỉm cười và gật đầu nói: “Vậy thì đúng rồi, việc này có quan hệ với Mộng Dụ Huyễn Linh. Tôi muốn để cậu giúp tôi tìm được nó.”
Nghe vậy mà Vương Triệt lộ ra một vẻ kinh ngạc.
Thần Dụ Thiên Vương chậm rãi nói:
“Cậu rất thắc mắc vì sao Thiên Vương chúng tôi lại không tự đi tìm Mộng Dụ Huyễn Linh mà lại muốn nhờ cậu đi tìm đến nó đúng không?”
“Thật ra chúng tôi đã thăm dò và nghiên cứu con tiểu yêu linh này nhiều năm rồi. Nó là một loại yêu linh vô cùng kỳ lạ, bởi vì nó muốn được nhìn thấy bởi ai thì người đó mới nhìn thấy được nó! Nếu không cho dù nó có ở ngay bên cạnh mình thì mình cũng chưa hẳn có thể nhìn thấy được nó. Tu vi hồn lực của nó có lẽ không cao, nhưng yêu linh chi lực lại vô cùng thần bí, khiến cho nó rất khó bị phát hiện. Đây là một loại yêu linh thiên mệnh cực kỳ đặc biệt.”
“Chuyện thi đấu địa hỏa lúc trước thì tôi cũng đã biết. Lúc Hà Huyên giúp cậu hỏi thăm về con thứ nhỏ này đã tìm qua tôi.”
“Cho nên...”
Đúng lúc này thì Vương Triệt đột nhiên hỏi:
“Các vị đã có được thông tin này, vậy chứng tỏ trước đó đã có người nhìn thấy nó. Thế chuyện gì đã xảy ra với người kia rồi?”
Nghe vậy mà Thần Dụ Thiên Vương hơi kinh ngạc nhìn Vương Triệt một chút, cô trầm mặc sau một lúc mới nói: “Tôi không dám gạt cậu, thật không may... Phần lớn bọn họ đều đã qua đời, ngắn thì nửa tháng, dài thì một tháng.”
Vương Triệt: “...”
Hà Huyên ở một bên bất đắc dĩ lắc đầu.
Thần Dụ Thiên Vương nói: “Nói cho đúng thì nếu nhìn ai nhìn thấy tên nhóc kia thì đều sẽ gặp phải vận rủi, sau đó bất hạnh mà qua đời. Cho nên chúng tôi đặt tên cho nó là Mộng Dụ Huyễn Linh, lúc
nó thức tỉnh thì trời sinh đã mang theo điều xui xẻo.”
“Nó bảo vệ dãy núi Hoành Nhạc cho nên cũng có rất nhiều vận rủi phát sinh ở dãy núi Hoành Nhạc. Nó có liên hệ giữa tai họa và phúc tinh.”
“Chúng tôi vẫn muốn tìm nó để giúp nó cải thiện thể chất kỳ lạ ấy. Dù sao nó vẫn là một trong ba yêu linh sinh ra sớm nhất của chiến khu Đông Hoa chúng ta, và cũng là con yêu linh duy nhất ở thời điểm hiện tại chưa được nghiên cứu, chưa từng tiếp xúc với nhân loại.”
Lúc này, Hà Huyên ở một bên nói: “Khi tôi biết được thông tin này tôi đã không nói với cậu điều đó, vì tôi sợ sẽ ảnh hưởng đến cậu. Tôi đã bí mật quan sát cậu trong vài ngày và phát hiện rằng cậu không xảy ra chuyện gì, cho đến một tháng sau và thậm chí hai tháng sau thì cậu vẫn không có gì xảy ra.”
Đúng là Vương Triệt bên này không xảy ra bất kỳ chuyện gì.
Ngược lại là còn bình tĩnh đến quá mức...
Chính là vô cùng bình tĩnh tu luyện hết hai tháng.
Cho dù sau khi thi đấu địa hỏa, tin tức về chuyện một mình anh đã áp chế các đoàn đội đứng đầu những học viện đã truyền khắp chiến khu, nhưng anh vẫn bình an vô sự ở trong học viện.
Hai tháng nay dường như là không có học sinh nào đến quấy rầy Vương Triệt.
Ngay cả học tỷ Thẩm Minh Loan cũng chỉ tới có một lần.
Các bạn học còn lại như là Khổng Thập Cẩm, Thủy Thanh Linh, vân vân… tương đối quen thân thì vào ngày khai giảng chỉ đến chúc mừng một phen.
Còn những ngày sau đó quả thật tĩnh lặng như hồ.
Mà Vương Triệt cũng không có bất kỳ cảm giác gì đối với chuyện này, bởi vì đối với anh mà nói cho dù tĩnh tu mấy chục năm hay mấy
trăm năm cũng đều hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác nào.
Cho nên Vương Triệt chỉ coi hai tháng tĩnh tu này tựa như việc bế quan trước kia.
Hơn nữa anh còn có được một nhóm tài nguyên nên rất vui vẻ tự do mà tu luyện.
Bây giờ nghe Hà Huyên nói như vậy thì Vương Triệt mới cảm thấy có chút vấn đề...
Không nói đến những chuyện khác, cuộc thi đấu địa hỏa có thanh danh lớn như vậy mà một mình anh lại có thể áp chế vô số đoàn đội đến từ các học viện đỉnh cấp rồi tranh được vị trí thứ nhất.
Chuyện này tuyệt đối có thể làm kinh động cả chiến khu!
Nhưng chỉ trong một ngày sau đó, một số phương tiện truyền thông chỉ thông báo được một câu rồi biến mất hẳn.
Mà trên mạng ngay cả người khen ngợi Vương Triệt cũng không có được mấy người.
Chuyện này cực kỳ bất hợp lý!
Trước đó Vương Triệt không chú ý lắm đến những thông tin trên mạng.
Sau lần thi đấu đó thì anh chỉ mang theo ba tên nhóc kia lao đầu tu luyện.
Cho nên anh vẫn không có cảm giác ra điều gì và lúc này nghe Hà Huyên nói vậy mới nhớ tới.
Dường như đang có một sức mạnh vô hình nào đó đang triệt tiêu đi… cảm giác tồn tại của Vương Triệt!
Không có xui xẻo và cũng không có may mắn.
Vương Triệt khẽ nhíu mày. Hỏi: “Con Mộng Dụ Huyễn Linh này đặc thù như vậy sao?”
Chỉ nhìn nó một cái mà đã ảnh hưởng được đến khí vận và số mệnh của một người thế à?
Đây là Nhân Quả Huyễn Linh mới đúng chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận