Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 483: Tham Quan

Nhìn xem Lục Mao Trùng chui ra, Vương Triệt mới lên tiếng: “Ai bảo mi dùng cơ thể đi xới đất? Dùng hồn kỹ đi chứ! Sử dụng Vung Đuôi Kích cho cái đuôi cứng lên, rồi dùng nó như cái cuốc và vừa đi vừa cuốc xuống mặt đất là được. Hoặc là phun tơ đâm vào lòng đất, vừa đi vừa kéo cũng có thể xới đất.”
Lục Mao Trùng thật sự là không thông minh gì hết.
Vậy mà chui thẳng xuống dưới đất.
Lục Mao Trùng: “


(#`Д′) /! ! !”
Nó kêu to một tiếng ý nói: Anh hai à, có phải anh đang cố ý không đấy! Tại sao không nói sớm một chút chứ?
Vương Triệt nói:
“Ta là đang rèn luyện cho mi năng lực suy nghĩ độc lập. Mi bây giờ đã là một con Lục Mao Trùng khá trưởng thành rồi, nên phải học được cách suy nghĩ độc lập mới tốt. Chẳng lẽ mi cảm thấy ta không muốn tốt cho mi sao?”
“Mi sẽ không cho rằng ta đang muốn thấy mi xấu mặt chứ?”
“Đâu có Khế Hồn Sư nào muốn thấy hồn sủng của mình bị mất mặt đâu đúng không?”
Lục Mao Trùng suy nghĩ một hồi sau đó gật đầu một cái, nó cảm thấy Vương Triệt nói rất đúng.
Chính mình cần phải học được cách suy nghĩ độc lập nha!
Vương Triệt xách Lục Mao Trùng lên và đi đến phòng vệ sinh để rửa ráy sạch sẽ cho nó.
Tân sinh viên đối với việc trồng trọt cũng có chút ít kiến thức, vì vậy ba tháng sau tác dụng của mảnh đất nhỏ này là rất lớn.
Mới vừa nhập học nên những mảnh đất này chắc hẳn đã có mấy tháng chưa được dùng đến.
Lúc buổi chiều, nơi đầu tiên Vương Triệt đi tới chính là nhà ăn.
Anh thưởng thức một phen đồ ăn của trường đại học Lâm Hải.
Vương Triệt lựa chọn mấy món ăn giống như khẩu vị ở châu Tây Nhạc, vừa cay vừa tê và hương vị cũng không tệ.
Cho dù món bình thường nhất như là rau xào thì đều ẩn chứa một chút Hồn Lực bên trong.
Những cây rau xanh này lớn lên ở trong núi nên cũng không phải là loại cây nông nghiệp thông thường.
Ngay cả cơm cũng là như vậy.
Giá cả cũng khá bình dân, ăn một bữa gồm hai món và một chén canh thơm ngọt nhưng giá cả cũng chỉ ba mươi nguyên mà thôi.
Đồ ăn dành cho Hồn Sủng để cung cấp cho Lục Mao Trùng, cơ bản nhất đều là lá cây Bạch Hoa Sữa Sam mà lúc đầu Lục Mao Trùng đã ăn. Phẩm chất so với khi gia đình Vương Triệt mua lúc đó thì tốt hơn một chút.
Nhưng giá cả cũng không thay đổi, vẫn là mười nguyên một lá.
Chuyện ăn uống thường ngày xem như đã xong, đương nhiên cũng có thể ăn ngon hơn nhưng giá cả sẽ cao hơn một chút.
Những loại lá cây ở đây so với mua ở bên ngoài thì phẩm chất đều tốt hơn một bậc trở lên.
Mà mua ở bên ngoài còn bị thương nhân buôn bán tăng giá thêm một chút.
Thức ăn ở đây cũng là do chính trường đại học chế biến.
Từ nguyên vật liệu cho đến quá trình chế biến, tất cả đều là trường đại học tự lo liệu, cho nên giá bán mới không đắt. Tuy nhiên lợi nhuận nhận được ngược lại còn cao hơn so với bên ngoài.
Và tất nhiên cũng có món ăn ngon hơn dành cho Lục Mao Trùng mà giá cả sẽ đắt hơn một tí.
Chỉ đơn giản thử một chút thì Vương Triệt liền mang theo Lục Mao Trùng đi tham quan các nơi khác.
Tòa nhà của ngành Nông Nghiệp có tổng cộng năm tầng, ở đại sảnh có thể đổi lấy đủ loại hoa màu quý hiếm, dược liệu, hạt giống, vân vân…
Điều kiện để mua được là dùng điểm tích lũy do học sinh kiếm được đến trao đổi.
Cách để lấy được điểm tích lũy cũng rất nhiều.
Nếu như sinh viên bình thường mỗi ngày lên lớp đúng giờ, không trốn học, nghiêm túc nghe giảng, hoàn thành nhiệm vụ mà giáo viên bố trí, và hoàn thành đủ loại kiểm tra.
Như vậy sinh viên đều có thể nhận được số điểm tích lũy nhất định.
Nói một cách khác, chỉ cần học tập bình thường thì đều nhận được điểm tích lũy.
Sau một học kỳ, dựa vào số điểm tích lũy này để sinh viên có thể đổi lấy khá nhiều tài nguyên.
Con đường khác để lấy được điểm tích lũy cũng không ít nhưng hơi chút khó khăn. Đó chính là thu hoạch một ít tài liệu phối hợp với Hồn Thú, hoặc Hồn Thú của mình tạo ra một ít tài liệu đặc biệt. Giống như lúc trước Vương Triệt đã ở rừng Phù Không lấy nước bọt của Liệt Tâm Nghĩ và hái Liệt Tâm Hoa chẳng hạn.
Những thứ này còn cần Khế Hồn Sư am hiểu chiến đấu trợ giúp mới được.
Nhiệm vụ càng khó khăn hơn nữa chính là giải quyết vấn đề sinh trưởng của một vài loại hoa màu hay giải quyết các vấn đề nan giải của dược liệu.
Điểm tích lũy ban thưởng cho phần này đều rất cao.
Để lấy được hạt giống Thủy U Lan cùng với Thất Diệp Huân Thảo thì điểm tích lũy cần để đổi hai thứ này cũng không ít đâu.
Vương Triệt cũng nhìn thấy rất nhiều loại hạt giống quý hiếm, ở bên ngoài cho dù có tiền cũng khó mà mua được, đó là các loại hạt giống Hồn Thực vô cùng hiếm hoi.
Nếu như trực tiếp mua thành phẩm thì càng cần nhiều điểm tích lũy hơn.
Tại đại sảnh Nông Thực có nhiều học sinh đến nhất.
Không chỉ là sinh viên của chuyên ngành nông nghiệp đến đây, mà sinh viên của những chuyên ngành khác cũng cần đủ loại tài nguyên để tu luyện và bồi dưỡng Hồn Sủng nên phải đến đây.
Sau đó Vương Triệt lại đi tới thư viện thăm quan.
Đồng thời Vương Triệt muốn tìm hiểu sâu thêm một chút về lịch sử của trường đại học Lâm Hải Bắc Giang này.
Nếu không tìm hiểu thì sẽ không biết, Vương Triệt sau khi xem xét thì anh còn phát hiện một chuyện rất thú vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận