Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 478: Chẳng Lẽ Đây Là Võ Hồn?

Khổng Thập Cẩm nói: "Những vị này chắc hẳn là giáo viên hoặc là giáo sư trong trường, nào có thể là nông dân bình thường được. Chắc hẳn bọn họ đều đang làm nghiên cứu."
Sau khi trao đổi xong, lão giả hơi kinh ngạc mà quay đầu nhìn các tân sinh viên một chút.
Sau đó ông ta cười cười và sờ vào trong tay áo, rồi lấy ra thêm mấy túi hạt giống.
Thủy Thanh Linh mím môi một cái, nói: "Đạo Hồn Khí không gian."
Thứ này vô cùng đắt giá.
Người còn có thể mang theo bên người loại hạt giống Thất Diệp Huân Thảo quý hiếm này, xem chừng tại học viện địa vị cũng cực kỳ cao.
Rất nhanh, Điền Tiểu Vũ quay trở về, đưa mấy túi hạt giống cho Vương Triệt.
Trao thưởng hiệu suất cực kỳ cao và cũng đầy đủ nữa.
Vương Triệt tiếp nhận mấy túi hạt giống.
Tổng cộng có chín túi hạt giống Thủy U Lan, mỗi một túi chỉ có mười hạt giống.
Hạt giống này tròn vo và có màu xanh, nhìn qua giống như là một hạt đậu to tròn.
Hạt giống Thất Diệp Huân Thảo thì có dạng hình bầu dục và màu tím, bề mặt hạt giống còn có các đường vân nhỏ xíu, có thể mơ hồ cảm nhận được năng lượng đang chuyển động, trông rất không đơn giản. Nhưng chỉ có một túi và số lượng chỉ có bảy hạt giống, vô cùng ít ỏi.
Túi hạt giống đều không phải loại túi bình thường, mà đã trải qua công đoạn chế tạo đặc biệt. Đây là Đạo Hồn Khí có thể giữ lại khí tức và năng lượng.
Điền Tiểu Vũ nói:
"Cất kỹ nhé! Những hạt giống này rất trân quý. Ở trong học viện của chúng ta, muốn lấy được loại hạt giống này thì mỗi lần thành tích kiểm tra đều phải là ưu tú trở lên, và còn phải hoàn thành thêm một chút nhiệm vụ để lấy được điểm tích lũy cống hiến mới đổi được. Nếu không thì những hạt giống quý giá như này sẽ rất dễ dàng bị lãng phí."
"Bình thường thì các bạn năm thứ nhất đại học đều học tập tốt căn bản trước, và học thêm các loại kiến thức. Rồi sau khoảng ba tháng dưới sự hướng dẫn của giáo viên để gieo trồng một vài loại hạt giống đơn giản và thu hoạch chúng. Năm thứ hai đại học liền bắt đầu tự mình trồng và thu hoạch một số loại hạt giống tầm trung. Năm thứ ba đại học sẽ bắt đầu trồng một vài loại hồn thực đơn giản."
"Những hạt giống này thuộc về loại hồn thực quý hiếm và khá khó trồng! Bây giờ cậu nhận được chúng và lấy trình độ của cậu thì nói không chừng, năm thứ hai đại học là cậu đã có thể bắt đầu trồng hồn thực đuọce rồi."
"Có lẽ cậu cũng có thể ủy thác cho các anh chị khóa trên để giúp cậu trồng trọt, và mấy tháng sau liền có thể thu hoạch rồi. Nhưng bọn họ sẽ thu lấy một chút thù lao."
Điền Tiểu Vũ nói đơn giản một chút.
Vương Triệt gật đầu và dự tính sau khi trở về anh sẽ trồng liền.
Kiểm tra kết thúc, Điền Tiểu Vũ tiếp tục dẫn theo tân sinh viên bay về nơi xa, bay qua một mảng lớn đồng ruộng này.
Rất nhanh sau đó bọn họ liền thấy vị trí của trường đại học Lâm Hải Bắc Giang.
Trường đại học này nằm ở một chỗ tương đối rộng lớn trên một ngọn núi đơn độc.
Xung quanh ngọn núi là những cánh đồng mênh mông vô bờ bến.
Ngọn núi cao nhất chỉ cao không đến 500 mét, nhưng nhìn qua lại hết sức hùng vĩ, trên núi còn có mây mù lượn lờ.
Bên trong mây mù lượn lờ, tại khu vực sườn núi có thể nhìn thấy lít nha lít nhít các tòa nhà được xây dựng lên.
Trường đại học Lâm Hải Bắc Giang được xây dựng dọc theo hướng lên núi, ngay cả trên núi cũng đều có trồng các loại thực vật quý hiếm, và được phân chia thành rất nhiều khu vực.
Nhìn thấy vậy mà cả đám tân sinh viên đều giật mình.
Điền Tiểu Vũ vô cùng tự hào, nói:
"Cảnh sắc của trường đại học chúng ta, là đẹp nhất trong tất cả các trường đại học ở châu Bắc Giang đấy!"
"So với các chiến khu khác thì cũng có thể đứng vào năm vị trí đầu!"
Quả thật rất đẹp.
Đó là một ngọn núi nằm đơn độc, phía trên có một trường đại học với lối kiến trúc rất hiện đại.
Trường đại học Lâm Hải Bắc Giang không tính là quá lớn.
Nó không giống những trường đại học khác vì các khu vực đều có điểm khác biệt.
Đồng thời số chuyên ngành ở trường đại học Lâm Hải Bắc Giang này cũng không nhiều, cộng lại cũng chưa được mười cái.
Ngoại trừ ngành đấu hồn và dục thú là hai cái chuyên ngành cơ bản ra, các chuyên ngành còn lại đều có liên quan đến trồng trọt.
Lúc tới gần, một vị tân sinh viên cảm khái nói: "Wow! Ngọn núi này trông thật kỳ lạ! Không nghĩ tới nơi đồng ruộng trồng trọt này lại có một ngọn núi như thế."
Ngọn núi này thật sự rất kì lạ.
Bời vì vị trí địa lý của nó vô cùng kỳ quái.
Xung quanh đều là ruộng đồng nhưng tại sao nơi này lại nhô lên một ngọn núi to lớn và hùng vĩ như thế?
Vương Triệt chăm chú nhìn xem ngọn núi lớn này.
Anh cảm thụ được hồn lực giữa trời đất và phát hiện ra ngọn núi lớn này đúng là có thể nhanh chóng hấp thu hồn lực giữa đất trời.
Vương Triệt lại nhìn xuống phía dưới mặt đất và nhận thấy hồn lực đang di chuyển bên dưới và xuyên qua ngọn núi, sau đó chảy vào bên trong lòng núi. Tiếp đó lại lan ra các mảnh đồng ruộng xung quanh, khiến cho đồng ruộng tràn ngập hồn lực nên mới có thể trồng trọt và thu hoạch các loại hồn thực như vậy.
Vương Triệt hỏi: "Chẳng lẽ đây là Võ Hồn?"
Mọi người nghe xong thì lập tức kinh ngạc.
Ngay cả Điền Tiểu Vũ cũng rất kinh ngạc, cô giật mình nhìn xem Vương Triệt, nói: "Cậu có vẻ hiểu rất rõ về trường đại học Lâm Hải Bắc Giang chúng ta nhỉ? Ngay cả việc này cũng đều biết được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận