Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 290: Hồn Sủng Hệ Hàn Băng

Triệu Y Hiệp gấp gáp nói: "Không, không đúng! Lúc Lục Mao Trùng phun tơ, mục tiêu của nó không phải tôi mà là bách hoa quyền trượng trong tay của tôi! Nó không muốn công kích tôi! Chỉ là do vấn đề góc độ cho nên nhìn vào giống như nó muốn công kích tôi! Tôi có thể cảm nhận được mục tiêu của nó tuyệt đối không thể nào là tôi! Đó là phán đoán sai lầm! Anh không nên thua."
Vương Triệt nói: "Không, tôi đã thua."
Triệu Y Hiệp: "..."
Vương Triệt nói: "Nếu như không có chuyện gì nữa thì tôi đi trước đây."
Mặt Triệu Y Hiệp đỏ lên nói: "Chờ một chút! Trận đấu này... là trận đấu vui nhất của tôi trong nửa năm qua... Nhưng mà tôi lại có cảm giác giống như anh đang giúp tôi. Nhưng tôi lại không biết anh đã làm như thế nào... Cũng có thể là là tôi đã nghĩ nhiều rồi... Cảm ơn anh, bạn học Vương."
Vẻ mặt Vương Triệt kỳ quái nhìn Triệu Y Hiệp nói: "Không cần cảm ơn, bạn thật sự đã suy nghĩ nhiều rồi. Tôi cũng không quen biết bạn thì tôi giúp bạn làm cái gì? Tôi cũng không biết bản thân mình đã giúp bạn chỗ nào? Chẳng lẽ bạn cho rằng tôi đã giúp Khiếp Ti Tiểu Tích của bạn tiến hóa à? Bạn suy nghĩ nhiều quá rồi, ai lại đi giúp đối thủ ngay trên sàn đấu được chứ? Còn nữa, ngay cả những vị giáo sư hàng đầu về hồn sủng trong các chiến khu hay các tiền bối còn không thể nghiên cứu ra phương pháp tiến hóa cụ thể của Khiếp Ti Tiểu Tích, vậy mà tôi lại có thể biết phương thức tiến hóa của Khiếp Ti Tiểu Tích sao?"
Vương Triệt thuận miệng nói: "Là do bạn có vận khí tốt thôi."
Triệu Y Hiệp cảm thấy mỗi một câu nói của Vương Triệt đều cực kỳ có lý.
Cậu ta căn bản không có cách nào phản bác được, thế nhưng mà...
Lục Mao Trùng đứng một bên bội phục mà nhìn xem Vương Triệt.
‘Trùng sinh’ của tôi còn rất dài, rất nhiều điều còn phải học nha!
Nhìn bạn học đối diện chỉ mới mấy câu nói mà đã bị bối rối, Vương Triệt lại thuận miệng nói: "Cố gắng lên, hy vọng có thể gặp bạn ở vòng thứ hai. Đến lúc đó lại có cơ hội thi đấu thêm một trận nữa."
Triệu Y Hiệp vội vàng gật đầu, đưa mắt nhìn Vương Triệt đi xa.
Triệu Y Hiệp nhìn bóng lưng của Vương Triệt, nắm chặt nắm đấm nói: "Không, không phải như vậy! Trận đấu này chắc chắn không giống như anh nói..."
Cả đời cậu ta sẽ không thể nào quên trận thi đấu hôm nay.
---
Sau khi thua một trận, Vương Triệt rất hài lòng.
Trong trận tranh tài thứ hai này, anh không thể dùng kế nghi binh để kéo sự chú ý của Khế Hồn Sư sang chỗ khác.
Nhưng, khi Vương Triệt nhìn thấy tin tức của đối thủ trong trận tranh tài thứ hai, anh cảm thấy có chút vui mừng.
Trước mắt, vị đối thủ này chắc là đối thủ mạnh nhất mà anh từng gặp.
Vương Triệt tiến vào sân thi đấu, trong trận tranh tài thứ hai của anh, không bởi vì thua trận thứ nhất mà người ủng hộ cũng giảm theo, mà ngược lại, những người ủng hộ anh lại tăng thêm.
Điều này không hề đúng với lẽ thường.
Vương Triệt không hiểu lắm, vì đã thua một trận, nhưng vẫn có rất nhiều người đến xem trận tranh tài của Lục Mao Trùng.
Những người này đang nghĩ gì vậy?
Tất cả chỗ ngồi của khu 25 đều bị tranh hết, thậm chí còn có nhiều người đứng để xem.
"Này này này, tại sao các người có hứng thú đối với một con Lục Mao Trùng chiến đấu như vậy?"
"Cậu mau cút đi, anh biết cái gì, con Lục Mao Trùng này rất đáng chú ý! Tôi cảm thấy dường như sau mỗi trận đấu nó đang từ từ mạnh lên, tôi cảm thấy nó giống như nhân vật trong anime."
"Vãi! Cậu hoàn toàn nói đúng ý nghĩ trong lòng tôi! Từ khi bắt đầu trận đấu, tôi đã cảm thấy tên nhóc này càng ngày càng mạnh… Không những vậy còn thông minh lại kiên cường! Mỗi trận đấu nó đều đánh đến cuối cùng!"
"Đúng đấy, trong trận vừa rồi, từ góc độ của tôi, tôi nhìn thấy Lục Mao Trùng muốn công kích võ hồn của đối thủ, phòng ngừa trường hợp đối phương khôi phục. Nhưng nó lại bị trọng tài nhận định có ý định công kích Khế Hồn Sư. Nếu không thì trận kia nhất định sẽ thắng!"
"Nó rất đáng yêu, hơi ngốc một chút, nhưng nó rất kiên cường… Mỗi trận nó đều đang mạnh lên, tôi không biết nó có thể đi thêm bao xa!"
"Trong trận này, khả năng nó giành chiến thắng khó hơn! Đối thủ của nó là hồn sủng hệ hàn băng!"
"Hệ hàn băng! Ai nói hệ côn trùng sẽ sợ hệ hàn băng?"
"Côn trùng không sợ, nhưng hồn sủng hệ Long hơi sợ hãi…"
"Cậu quan tâm cái này làm gì, Lục Mao Trùng cũng không phải là Long đâu."
...
Hồn sủng hệ hàn băng.
Nó thuộc về hệ biến dị từ hệ thủy.
Bên trong nhận thức của tất cả mọi người, nó sẽ tương khắc với hồn sủng hệ Long.
Về phần côn trùng, nó không có quan hệ tương khắc cùng với hệ Băng.
Nhưng trên thực tế, tình huống tương khắc cực kỳ phức tạp.
Không hoàn toàn liên quan đến sự tương khắc giữa các hệ.
Mà còn liên quan đến sự tương khắc giữa các chủng loại của hồn sủng.
"Băng Giá Thú là hồn sủng hệ hàn băng, tu vi hồn lực của nó đạt đến 470 năm."
Vương Triệt cảm thấy rất hài lòng khi nhìn thấy tin tức của đối thủ.
Trước mắt, đây là hồn sủng có tu vi hồn lực cao nhất mà bọn họ gặp.
Băng Giá Thú là một hồn sủng có ngoại hình giống như chú chó con, tất cả lông tóc trên người đều là màu băng lam, đồng thời trong miệng nó có hai cái răng nanh sắc bén dài hơn 30 cm, có thể tạo thành vết thương rất nghiêm trọng cho đối phương.
Bàn chân tứ chi của nó có nhiệt độ cực thấp, mỗi chỗ nó đi qua thì nhiệt độ trên mặt đất đều giảm xuống.
Trong miệng thở ra khí lạnh, trong nhảy mắt có thể dập tắt ngọn lửa mấy nghìn độ.
Đây là lời giới thiệu của chính phủ.
Nó là loại hồn sủng Cực Hiếm có tiềm chất chủng tộc đạt tới 390 điểm.
Đồng thời, nó chỉ có hai giai đoạn tiến hóa.
Trong vòng một nghìn năm, hình thái cuối cùng của nó là: Cự Hoàng Băng, hồn sủng Vương Giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận