Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 538: Vương Triệt Chỉ Dẫn

Thầy Nham Sơn lại nói: "Phần lớn hồn sủng hệ Thủy Linh đều khá ôn hòa. Bình thường chỉ cần không làm ra động tĩnh khá lớn là bọn chúng sẽ không tùy tiện tấn công nhân loại."
Điểm ấy đám người cũng đã hiểu.
Hoạt động ngoại khóa có tính chất tự do rất mạnh mà hồ Bích Nguyệt cũng rất lớn.
Sơn Ngữ Ưng bay lượn giữa không trung và sẽ quan sát động tĩnh của mỗi một sinh viên.
Cho nên cũng không sợ sinh viên sẽ đi sai đường.
Khổng Thập Cẩm: "Phải thu thập một viên sao? Cảm giác thật là khó!"
Khổng Thập Cẩm nhìn vào một chiếc lá Bích Nguyệt Sen gần nhất, trên đó có hai con Qua Độc Oa đang nghỉ ngơi. Phía sau bọn nó có đặt một viên tinh thể lớn chừng bàn tay, tròn vo và màu xanh nhạt, đó chính là độc bảo.
Dù xem như gần nhất nhưng chí ít cũng xa đến bảy tám mươi mét.
Vân Phi Mặc nói:
"Không phải cậu có hồn sủng hệ Thiên Không sao? Mà Linh Lung Kiêu không sợ nước thì bay thẳng qua đó thử xem."
Khổng Thập Cẩm buông tay nói: "Nó không sợ nước nhưng sợ độc! Hồn sủng hệ Thảo Mộc rất sợ độc mà hai con Qua Độc Oa kia hẳn là rất mạnh. Tôi đoán tu vi hồn lực của bọn chúng đã có năm sáu trăm năm rồi. Muốn không kinh động Qua Độc Oa là chuyện rất khó."
Vân Phi Mặc khẽ hỏi: "Vậy Nham Thương Giải của tôi không phải càng khó hành động hơn sao? Nham Thương Giải sợ nước nhất mà!"
Có bạn học nghe vậy liền cười nói: "Vì sao một con cua lại sợ nước? Chắc đó là một con cua giả rồi!"
"Nham Thương Giải không sinh hoạt trong nước mà nó sống trong núi! Chết cười tôi!"
"Cảm giác như có hồn sủng hệ Thủy Linh thì sẽ dễ dàng hơn nhỉ?"
Lớp học vẫn có không ít hồn sủng hệ Thủy Linh và Thủy Thanh Linh dự định sẽ thử một phen.
Cô thả ra Thủy Tiên Tử của mình, nó là hồn sủng hệ Thủy Linh nên khi ở trong loại hoàn cảnh này sẽ như cá gặp nước.
Thủy Thanh Linh nói: "Thủy Tiên Tử, sau khi tới gần thì hãy lấy tinh thể trên lá sen mang về cho ta."
Thủy Tiên Tử nhẹ nhàng nhảy tới và chui vào trong hồ nước, thậm chí một chút bọt nước cũng không tóe lên.
Giống như nó đã trực tiếp dung nhập vào trong nước vậy.
Sau đó nó chậm rãi tới gần...
Đến vị trí tầm hai mươi mét, hai con Qua Độc Oa kia đột nhiên tỉnh lại.
Chúng mang vẻ mặt cảnh giác nhìn Thủy Tiên Tử trong hồ nước.
"Oa!"
"Oa!
Sau đó chúng phát ra một tiếng kêu mang tính thị uy.
Thủy Thanh Linh bất đắc dĩ nói: "Chủ quan rồi! Qua Độc Oa cũng là hồn sủng hệ Thủy Linh, nên bọn chúng vô cùng rõ ràng những chuyển động bên trong dòng nước."
"Nói vậy là hồn sủng hệ Thủy Linh cũng sẽ càng khó hơn sao?"
"Hình như là thế..."
"Vậy chúng ta nên làm sao bây giờ?"
Một đám bạn học đã bị làm khó.
Thầy Nham Sơn đã giới thiệu xong nên bây giờ ông đang ở gần đó mà thoải mái nhàn nhã quan sát.
Giáo viên chỉ có nhiêm vụ dẫn vào cửa, còn việc tu hành là dựa vào các em.
Giáo viên đại học không giống như giáo viên cấp ba, bọn họ sẽ không đẩy một đống tri thức vào trong miệng bạn và cưỡng ép bạn ăn hết.
Mà bọn họ sẽ nhìn bạn tự do phát huy và suy nghĩ thử nghiệm, hoặc là đoàn đội hiệp trợ nhằm tích lũy kinh nghiệm, còn bọn họ chỉ có thể ra tay lúc bạn gặp nguy hiểm mà thôi.
Những gì nên nói thầy ấy đều đã nói hết.
Thủy Thanh Linh nhìn về phía Vương Triệt hỏi: "Bạn học Vương, cậu thấy thế nào?"
Vương Triệt thane nhiên nói: "Không khó, vận dụng tốt hồn kỹ và Võ Hồn là được."
Khổng Thập Cẩm ôm quyền nói: "Vương đại ca hãy chỉ dạy cho tôi!"
Vương Triệt nói: "Khổng Thập Cẩm không am hiểu về hồn sủng đối chiến, nhưng cậu lại vận dụng khá tốt Võ Hồn và hồn sủng. Cậu hãy thực hóa cây Thiết Tuyến Thảo và trói Thiết Tuyến Thảo lên chân con Linh Lung Kiêu, sau đó cột đầu kia tại một chỗ khác và để cho con Linh Lung Kiêu bay qua bắt lấy độc bảo là được rồi. Dạng này coi như Qua Độc Oa có bị đánh thức thì con Linh Lung Kiêu của cậu cũng sẽ không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì."
Chỉ đơn giản là sự kết hợp giữa Võ Hồn và hồn sủng mà thôi.
Khổng Thập Cẩm nghe xong liền tỏa sáng hai mắt.
Cậu ta không am hiểu về hồn sủng đối chiến nhưng lại vận dụng khá tốt Võ Hồn và hồn sủng.
Tuy Võ Hồn của cậu ta cũng chỉ vừa thức tỉnh hơn một tháng.
Khi học tập ở trường đại học, ngoại trừ sự chuyên nghiệp ra thì việc nghiên cứu khai phát tác dụng của Võ Hồn cũng là chuyện quan trọng nhất.
Nếu không thì sẽ không thiết lập ra ngành học Đấu Hồn.
Trên thực tế, lấy suy đoán của Vương Triệt, mục đích hoạt động ngoại khóa là để cho các sinh viên học cách sử dụng Võ Hồn và hồn sủng tại vùng dã ngoại, nhằm tiến hành hoạt động sinh tồn.
Khổng Thập Cẩm lập tức đi làm thử.
Sau khi thử đại khái bốn năm lần và hao phí hơn nửa giờ, dưới ánh mắt của mọi người cậu ta đã thật sự thu được một viên độc bảo.
Khổng Thập Cẩm hô to: "Vãi thật! Tôi thật sự có thể làm được sao?"
Khổng Thập Cẩm cười ha ha nhìn chăm chú độc bảo trong tay.
Độc bảo dưới trạng thái kết tinh sẽ không có độc, chỉ có lúc đánh nát thì mới có.
Đám người đã hiểu khi nhận được sự dẫn dắt, nên bọn họ liên tục suy nghĩ cách kết hợp Võ Hồn và hồn sủng của mình. Trong chốc lát, ai cũng hưng phấn bắt đầu thử nghiệm.
Không qua một giờ, đã có mấy bạn học thành công lấy được một viên độc bảo.
Vương Triệt không phải quá gấp vì lấy độc bảo quá đơn giản với anh.
Trước tiên, anh chỉ đi dạo chơi xung quanh nhưng lại nhặt được không ít cây trồng dưới nước.
Trong quá trình đó còn có một con Cẩm Lý suýt chút nhảy vào mặt Vương Triệt, nhưng nó đã bị anh dùng ngón tay búng bay.
Vương Triệt cũng không muốn bồi dưỡng ra một con Bạch Ngọc Long.
Vì một con Lục Mao Trùng là quá đủ với anh rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận