Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 919: Hỏa Diễm Cự Long

Vương Triệt giảng giải từng cái cho Tiểu Mao Trùng nghe:
“Địa hỏa quá nhiều nhưng mi bây giờ vẫn còn chưa đủ mạnh, thần hỏa lệnh cũng mới tu luyện thành công không bao lâu, cho nên mi không thể hấp thu quá nhiều địa hỏa. Chỉ đơn giản hấp thu đến mức có thể là được rồi."
"Địa hỏa còn lại mi cứ chậm rãi khống chế để gia tăng áp lực cho Hùng Bảo tu luyện."
"Nếu như con Thần Diễm Cự Nhân kia trở về, vậy mi liền trực tiếp chơi nó là được!"
Đã là thần thông quãng đại thì sẽ còn có rất nhiều kỹ xảo thực dụng.
Qua hồi lâu, bầu trời dần dần sáng lên, Thứ Hỏa Chồn cũng trở về.
"Hú hú!"
Thứ Hỏa Chồn ném Thanh Diễm Địa Tâm Hà lại cho Vương Triệt và liên tục kêu mấy lần.
Đại khái ý nó là: Về sau lão tử sẽ không tiếp tục làm cái loại chuyện này nữa!
Vương Triệt hỏi: "Mi đã xảy ra chuyện gì?"
Thứ Hỏa Chồn lại kêu hú hú mấy tiếng.
Ý nó là: Lúc đầu quá trình tương đối thuận lợi, nhưng nửa đường bỗng nhiên nhảy ra một nhân loại trên thân bốc lên hừng hực hỏa diễm, và người đó đã đem con Thần Diễm Cự Nhân kia dẫn dụ đi!
Vương Triệt hỏi: "Nó dùng cái gì để dẫn dụ con Thần Diễm Cự Nhân kia đi? Cũng là một lại hỏa diểm sao?"
Thứ Hỏa Chồn liền gật đầu và khoa tay múa chân một chút.
Vương Triệt như có điều suy nghĩ, vì dựa theo miêu tả của Thứ Hỏa Chồn thì đó còn là một nữ tử.
"Không phải là Lâm Hi chứ? Võ Hồn Phượng Hoàng Vũ của cô ấy có quan hệ cùng với Phượng Hoàng, nếu như sinh ra hỏa diễm thì xác thực đó sẽ là dạng dị hỏa rất đặc thù!"
"Có thể trực tiếp chạy đến bên trong địa hỏa này thì Võ Hồn thần thoại đúng là có năng lực như thế. Nhưng cô ấy bốc theo nguy hiểm lớn như vậy thì mấy tiểu đội bọn họ hiển nhiên là đang muốn xử lý con Thần Diễm Cự Nhân kia."
Sau khi Thần Diễm Cự Nhân bị mấy tiểu đội bên kia hấp dẫn, ban đầu Thứ Hỏa Chồn đã muốn trực tiếp rời đi.
Nhưng ai nào biết Thần Diễm Cự Nhân cũng không muốn từ bỏ Thứ Hỏa Chồn bên này.
Đoán chừng là Thanh Diễm Địa Tâm Hà đã có lực hấp dẫn vô cùng to lớn đối với nó, cho nên nó mới đuổi theo phía Thứ Hỏa Chồn.
Lúc ấy Thứ Hỏa Chồn cũng giật nảy mình và cũng chỉ có thể tức tốc rời đi, bởi vì nó chỉ cần đem Thần Diễm Cự Nhân dẫn dụ ra khỏi phạm vi khu vực địa hỏa tầng thứ bảy là được rồi.
Còn nó tất nhiên sẽ có biện pháp để tự mình rời đi.
Nhưng đuổi theo một nửa thì con Thần Diễm Cự Nhân kia lại chạy tới một bên khác để đuổi theo Lâm Hi.
Cứ như vậy mà Thần Diễm Cự Nhân cứ đuổi qua trái rồi đuổi qua phải.
Thẳng đến khi Thần Diễm Cự Nhân giống như là đã nổi giận mà mặt đất bắt đầu bị nó đánh cho rách tả tơi, lúc đó Thứ Hỏa Chồn cũng đã nhận lấy sự đả kích không nhỏ.
Thần Diễm Cự Nhân phẫn nộ cực độ nên khí thế liền tăng vọt, con mắt lạnh lẽo trên cái đầu đá to tổ chảng của nó đã bắn ra từng đạo laser hỏa diễm, thiêu đốt xì khói đất.
Thứ Hỏa Chồn cảm thấy tình thế không ổn nên đã lập tức chui vào sâu bên trong lòng đất và tức tốc rời đi.
Vương Triệt nói:
"Nó bị hai bên trêu chọc như thế nên kết quả đều đuổi không kịp cả hai, cho nên nó mới trực tiếp bạo nộ!"
"Nguyên bản là Thần Diễm Cự Nhân đang ở trạng thái cuồng hóa, nên đoán chừng sẽ còn phiền toái hơn."
Nếu như Thần Diễm Cự Nhân chỉ đuổi theo Thứ Hỏa Chồn hoặc là Lâm Hi thì thực ra vẫn còn tốt.
Vì đu nó có đuổi theo không kịp thì cũng không thể trở thành cái dạng này.
Kết quả là nó đều không đuổi kịp cả hai bên, nên đoán chừng Thần Diễm Cự Nhân đã cảm thấy nó đang bị hai bên đùa bỡn, rồi sau đó Thứ Hỏa Chồn còn trực tiếp chui vào sâu trong lòng đất để chạy trốn, chuyện này đổi thành ai cũng không thể kiềm chế được tâm tính.
Huống chi con Thần Diễm Cự Nhân này còn bị cuồng hóa nên đã trực tiếp tiến vào trạng thái cuồng bạo.
Vương Triệt nói: "Thời điểm mi rời đi thì ở bên kia đã chiến đấu chưa?"
Thứ Hỏa Chồn nhẹ gật đầu và vừa định kêu to vài tiếng thì bất chợt phát hiện ra điều gì đó.
Nó bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên và liền thấy một con Hỏa Diễm Chân Long đang chăm chú nhìn mình.
Toàn thân con Chân Long kia đều thiêu đốt hỏa diễm, tỏa ra uy phong lẫm liệt, khí thế siêu phàm!
Từ địa hỏa ngưng tụ mà thành thân rồng dài khoảng chừng hơn trăm mét!
"Hú hú!"
Thứ Hỏa Chồn liền kêu to một tiếng.
Hú hồn! Con này là cái quái gì vậy?
Nơi này làm sao lại có một con hỏa diễm Cự Long xuất hiện chứ?
Thứ Hỏa Chồn lập tức muốn chui vào trong hang.
Cũng không phải nó sợ mà chủ yếu là nó nhớ nhà.
Vương Triệt nói: "Đừng nóng vội, mi không muốn về nhà của mi sao? Con Cự Long kia là do huyễn hóa mà ra, chứ không phải là Cự Long chân chính đâu."
Thứ Hỏa Chồn vừa tiến nửa cái đầu vào trong đất thì liền nghe Vương Triệt nói như thế, nó miễn cưỡng rút đầu ra và nhìn xem mấy lần.
Nó phát hiện xác thực đây không giống như là chân long.
Thứ Hỏa Chồn nhìn về phía Vương Triệt và ánh mắt nó phảng phất như đang hỏi: Do anh làm ra hả?
Vương Triệt chỉ cười cười.
Thứ Hỏa Chồn đứng tại chỗ và bắt đầu đánh giá hồi lâu.
Nó nhận thấy con Hỏa Diễm Cự Long này rất giống thật, bởi vì nó còn biết chuyển động.
Hỏa Diễm Cự Long khẽ lay động nhẹ nhàng và liền tạo ra sóng lửa cực nóng quét qua!
Uy áp mà Long tộc mang tới so với Thần Diễm Cự Long còn mạnh hơn nhiều.
Nhưng mà cái con Hỏa Diễm Cự Long này rõ ràng không bình thường.
Vương Triệt lại trao đổi đơn giản với Thứ Hỏa Chồn một chút về tình huống phát sinh này.
Hiện tại con Hỏa Diễm Cự Long kia đã càng thêm chân thật, địa hỏa bắt đầu hình thành vảy rồng, sừng rồng, đuôi rồng,...
Đều chân thật một cách lạ thường.
Đây là bởi vì Tiểu Mao Trùng đã càng ngày càng quen thuộc, càng ngày càng thuần thục đối với thân thông Đô Thiên Thần Hỏa Lệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận