Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 740: Nhị Trọng Thiên Băng Hỏa

Khi đám Quỷ Bảo Bảo xuất hiện thì bọn chúng sẽ phát động Hồn Kỹ chủng tộc tên là Không Gian U Minh.
Làm cho không gian xung quanh bọn chúng sẽ trở nên vặn vẹo.
Trong không gian U Minh này, các loại năng lượng hệ thuộc tính khác sẽ suy yếu cực kì.
Hệ lôi điện khắc chế hệ U Minh nhất cũng sẽ bị không gian U Minh hấp thu.
Khế Hồn Sư và hồn sủng hệ Tinh Thần một khi ở trong không gian U Minh sẽ bị suy yếu trên diện rộng và rất dễ bị bọn chúng hù dọa.
Nghe nói cần phải hù dọa lại những con Quỷ Bảo Bảo này thì bọn chúng mới có thể giải tán được.
Nếu không sẽ không thể nào đi qua.
Nếu cứng rắn xông vào là không cách nào xông qua được không gian U Minh do những con Quỷ Bảo Bảo này tạo thành.
Mà muốn hù dọa những con Quỷ Bảo Bảo này cũng là chuyện rất khó.
Thường thì tại cửa ải này sẽ lại đào thải một số tuyển thủ Nhân Vương.
Khi Vương Triệt nhìn thấy là anh liền nhận ra, đường tắt để thông ải thật ra cũng không tính là khó.
Và lôi điện vẫn như cũ là giải pháp duy nhất.
Anh sẽ sử dụng Thiên Lôi để hù dọa những con Quỷ Bảo Bảo này là được rồi.
Nhưng phần lớn lôi điện đều sẽ bị không gian U Minh hấp thu.
Cho nên sức mạnh của hồn sủng hệ lôi điện sẽ bị hạn chế cực lớn, và khi thi triển ra lôi điện cũng sẽ không thể chấn nhiếp được đám Quỷ Bảo Bảo này.
Nhưng có điều việc này cực kì dễ giải quyết đối với Từ Lực Kiếm.
Vương Triệt rút ra Từ Lực Kiếm và nói: "Mở ra Dẫn Lôi phù và Dung Linh phù. Vừa vặn ta sẽ nhìn xem hai tấm phù này có hiệu quả như thế nào! Nếu như không được thì ta lại dùng một biện pháp khác."
Nói xong Vương Triệt liền giơ cao Từ Lực Kiếm, lôi quang phát ra mãnh liệt!
Hai luồng lôi điện khác biệt giống như là hai con du long đang quấn quanh trên thân Từ Lực Kiếm.
Lôi điện tràn lan ra từ thân của Từ Lực Kiếm đã không ngừng bị không gian U Minh tại bốn phía hấp thu, nhưng dưới tác dụng của Dẫn Lôi phù thì lôi quang lại không yếu bớt chút nào, mà ngược lại nó càng ngày càng mạnh hơn.
Dưới sự dung hợp của hai tia sét giống như du long kia, cuối cùng đã hình thành một tai sét cực lớn, chấn động cả không gian.
Ngay lúc này, Vương Triệt trực tiếp vung ra ngoài một kiếm.
Một chiêu Lôi Đãng Thiên Quân vô cùng đơn giản.
Trong chốc lát, bộ mặt quỷ to lớn trước mặt anh lộ ra một vẻ sợ hãi, sau đó nó bị phân tán ra tứ dưới tiếng ầm vang của tia sét.
Không gian nhanh chóng khôi phục lại bình thường.
Một viên hỏa chủng lần nữa xuất hiện trong tầm mắt của Vương Triệt.
"Uy lực rất khả quan, xem ra cũng không cần thiết dùng đến chiêu sau."
Vương Triệt cho Từ Lực Kiếm vào lại bên trong vỏ kiếm điện từ.
Linh phù đúng là quá mạnh.
Vương Triệt lại tiếp tục tiến lên.
Núi băng càng ngày càng gần, và không bao lâu đã ở trước mắt Vương Triệt.
Ngay khi Vương Triệt vừa bước một bước lên ngọn núi băng này.
Trong chốc lát, không gian bốn phía lại biến hóa lần nữa, ngọn núi băng ban đầu đã bị một phân thành hai, giữa núi biến thành một miệng núi lửa!
Lửa cháy hừng hực bộc phát ra dung nham mà phun ra ngoài, khiến cho núi băng biến thành biển lửa núi băng nhìn rất quỷ dị!
Và điều này đã ngăn cản con đường tiến lên của Vương Triệt!
Mà viên hỏa chủng kia đang ở ngay ranh giới của núi băng và núi lửa!
“Nhị Trọng Thiên Băng Hỏa ư? Đây là…”
Vương Triệt nhận ra khảo nghiệm trong khu di tích đều là do đám hồn thú bên trong bố trí ra.
Vậy thì núi băng biển lửa này là do loại hồn thú gì bố trí mà thành?
Vương Triệt sẽ không trực tiếp vượt qua vì anh biết rằng cơ thể của mình không đủ cường độ để chịu được nơi này.
Ánh mắt Vương Triệt liền đặt vào trên thân Lục Mao Trùng đang đứng ngóng một bên.
Lục Mao Trùng: “…”
Lục Mao Trùng thấy vậy lập tức lùi lại sau một bước nhỏ.
“Ti ngô ti ngô!”
Nó kêu lên một tiếng để thể hiện mình cũng không chịu nổi tình trạng này đâu.
Vương Triệt thản nhiên nói: “Không, mi có thể!”
Lục Mao Trùng liên tục lắc đầu rồi nhìn về phía núi băng biển lửa kia một cái.
Nó có thể cảm nhận được việc này rất không đơn giản.
Nó cũng biết nơi đó không phải là do ngọn lửa và núi băng bình thường hợp lại mà thành, và trong đó chắc chắn có huyền cơ gì đó.
Vương Triệt cười cười mà trong lòng thầm nghĩ: Lục Mao Trùng đã theo bên cạnh mình lâu như vậy, mấy cái khác thì không học được nhưng khả năng cảm nhận ra nguy hiểm thì nó lại vô cùng nhạy cảm.
Đương nhiên cửa ải này rất không đơn giản rồi.
Nguyên nhân là sau khi Vương Triệt vừa tới ngọn núi băng, anh liền phát hiện hồn lực nơi đây đều ngưng lại và không thể sử dụng.
Có nghĩa là cũng chỉ có thể dựa vào cường độ của cơ thể để chống lại núi băng biển lửa nơi này, chứ không thể sử dụng hồn kỹ.
Nếu đã không có hồn lực, vậy Lục Mao Trùng sẽ không thể dùng chiêu thức tỉnh hỏa diễm, và cũng không không thể sử dụng bất kỳ hồn kỹ nào.
Đồng thời, quỷ dị hơn chính là, biển lửa cháy hừng hực đó lại không khiến cho Vương Triệt cảm thấy nóng bức, mà ngược lại anh còn thấy lạnh giá hơn.
Kiểu lạnh giá này giống như là sát thương của ma pháp xuyên thẳng vào xương cốt và linh hồn.
Cho nên cơ thể cường đại đến thế nào thì cũng sẽ chịu thương tổn.
Vương Triệt nhìn Lục Mao Trùng hỏi: “Vậy chúng ta cùng nhau xông lên nhé?”
Lục Mao Trùng liền gật đầu: Như vậy còn được! Không thể để cho một chú bé hồn sủng như tôi gánh vác hết tất cả được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận