Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 848: Hơn 1000 Mét

Vảy rồng và râu rồng của hồn thú siêu phàm mà mình không dùng thì bán đi cũng có thể đổi một số lớn tiền bạc và tài nguyên.
Vì loại tài nguyên cấp bậc này tuyệt đối là đồ vật rất khan hiếm.
Hứa Hải Phong mỉm cười nhìn Vương Triệt hỏi: “Lão Vương, cậu có biện pháp nào không?”
Vương Triệt cười nói: “Không có biện pháp, nhiều nhất chỉ có thể dùng nước dập lửa và sấm sét thôi! Dù cho Vân Hải Thanh Long có đang lột da thì chúng ta có công kích vào nó cũng không đủ gãi ngứa. Hồn sủng vạn năm tu vi hồn lực trở lên mới có thể xem như gãi ngứa cho nó được. Dù gì chúng ta có thủ đoạn gì cứ đều dùng ra là được.”
“Có vũ khí thì dùng vũ khí, không vũ khí thì dùng hồn sủng, ngay cả hồn sủng cũng không dùng được thì lăn lộn mà đi nhặt các đồ rơi ra.”
Hứa Hải Phong hỏi: “Nhặt á? Nhặt như thế nào đây?”
Vương Triệt nói:
“Vân Hải Thanh Long có chiều dài hơn 1000 mét, nó mà lột da thì cũng sẽ có mười vạn cái vảy rồng bị rụng xuống, mà suy xét đến lột da thì hẳn là sẽ có rất nhiều da rồng đều là da chết, các vảy rồng đó đều đã mất đi hoạt tính. Tuy nhiên trong đó mấy vạn cái vảy rồng này khẳng định sẽ có vảy rồng dùng được.”
“Người chân chính có thực lực có thể lấy xuống vảy rồng này thì phần lớn đều là hồn sủng có tu vi hồn lực từ ba vạn đến năm vạn năm. Hoặc là Khế Hồn Sư cấp 30 cho đến cấp 50. Cho nên số lượng hồn sủng và Khế Hồn Sư này sẽ không quá nhiều.”
“Bởi vì đại bộ phận đều là sinh viên như chúng ta. Trong chín châu lục sẽ có tổng cộng hơn 30000 cái vảy rồng bị lấy xuống là quá tốt rồi.”
“Thời điểm Vân Hải Thanh Long đi đến châu Tây Nhạc chúng ta thì khẳng định đã có một số vảy rồng được nới lỏng, nhưng bọn họ vẫn không thể lấy xuống. Đến lúc đó chúng ta sẽ đi nhặt của hời là được.”
Vương Triệt nói điều này làm cho những người khác ngẫm lại mà cảm thấy rất có lý.
Vảy rồng nhiều như thế mà Vân Hải Thanh Long lại có thêm hạn chế. Vậy làm sao người ta có thể lấy cho hết được?
Đến lúc đó khẳng định sẽ có rất nhiều vảy rồng chưa có lấy xuống nhưng đã bị bong ra.
Không nhất định sẽ có rất nhiều, nhưng tuyệt đối là có thể nhặt nhạnh được.
Lâm Hi cũng đồng ý với lời nói của Vương Triệt nên nói: "Dù sao Vân Hải Thanh Long chỉ ngừng vài phút ở mỗi thành thị. Vậy có lập ra tổ đội hay không căn bản là không trọng yếu, lấy được đồ tốt hay không mới là quan trọng. Không lấy được thì liền trở lại tu luyện."
Vân Hải Thanh Long cũng đã thông báo trước một giờ trước khi đến.
Cho nên muốn thành lập tổ đội thì cũng không có thời gian để huấn luyện.
Mà loại lợi ích đặc biệt này đoán chừng cũng không có ai muốn chia đâu.
Vào tám giờ tối, Vân Hải Thanh Long đã dẫn đầu xuất hiện tại châu Băng Nguyên.
Phúc thú mười năm mới xuất hiện nên khi Vân Hải Thanh Long vừa xuất hiện là ánh mắt mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Trong nhà hát Đông Hoa, nơi mà Đế Thanh Long được coi là linh hồn của đất nước, suốt hơn 3000 năm từ thời cổ đại đến nay, trên cơ bản người dân Đông Hoa đều có tình cảm đặc biệt đối với Long tộc và nhất là Thanh Long nhất tộc.
Tuy nhiên gia tộc Thanh Long và nhất là gia tộc Đế Thanh Long thì đã biến mất.
Phần còn lại của gia tộc Thanh Long cũng chỉ còn rất ít.
Mà Vân Hải Thanh Long, gần như là hậu duệ còn tồn tại duy nhất của gia tộc Thanh Long.
Mặc dù Vân Hải Thanh Long và Đế Thanh Long có hai dòng máu hoàn toàn khác nhau, nhưng bản thân nó và Đế Thanh Long vẫn có mấy phần giống nhau.
Thân thể nó có màu xanh lam nhạt tượng trưng cho bầu trời, kết hợp với màu xanh lục nhạt tượng trưng cho gia tộc Thanh Long đã tạo thành một thân rồng khổng lồ và có ngũ trảo.
Ngũ trảo chân long tức là rồng có năm vuốt, và tỏa ra những tia sáng sắc bén khi bay lượn trong những đám mây.
Vào đêm khuya, vảy rồng trên người Vân Hải Thanh Long chói mắt như ngôi sao trên trời!
m thanh rồng ngâm từ trong mây truyền ra đầy trời, năng lượng hồn lực bàng bạc tựa như sương mai vung vãi khắp mặt đất.
Thời điểm mùa đông nơi đây rất khắc nghiệt, phía Bắc của châu Băng Nguyên có nhiệt độ bình quân là âm 20 đến âm 30 độ C, nhưng bây giờ cảm giác như vạn vật đang vào xuân.
Khi Vân Hải Thanh Long thả ra hồn lực, không chỉ có năng lượng của hồn lực mà còn có cả năng lượng sinh mệnh cuồn cuộn như một dòng sông.
Vân Hải Thanh Long nuốt mây nhả khói, sau đó hạ xuống thành phố đầu tiên của châu Băng Nguyên.
Bộ râu trên đầu rồng dài hơn trăm mét.
Cảnh tượng này hoàn toàn được truyền hình trực tiếp, và chỉ có thể đứng từ rất xa mới có thể nhìn thấy toàn thân thể của Vân Hải Thanh Long.
Hứa Hải Phong rung động nói: "Lần trước tôi gặp Vân Hải Thanh Long là khi tôi chín tuổi! Lúc ấy tôi đang chơi game vào ban đêm mà quên mất, thời điểm lấy lại tinh thần thì Vân Hải Thanh Long đã sớm rời khỏi thành Thiên Tâm rồi."
Thời gian mười năm trước đều là những đứa trẻ tám chín tuổi, khi đó ai nấy đều vô ưu vô lự, Võ Hồn hay hồn sủng gì gì đó cũng không được cân nhắc đến.
Mỗi ngày bọn họ được đi chơi thật vui vẻ là đủ rồi.
Phúc thú giáng lâm cũng chỉ trông như thứ mới mẻ, vì trên cơ bản không liên quan gì đến bọn hắn khi đó.
Giống như bọn trẻ tám chín tuổi bây giờ đoán chừng cũng ở trong nhà chơi điện thoại thôi. Có chút ít sẽ thò đầu ra cửa sổ để nhìn xem một lúc, nhưng cũng không kiên nhẫn xem lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận