Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1054: Tổ Tông Của Tiểu Mao Trùng

Vương Triệt hỏi: "Mi muốn nói cho chúng ta biết chuyện gì?"
Vân Diễm Hồ dùng cái đuôi che miệng và cười nói:
"Ai nha, vị tiểu soái ca nhân loại này thật là thông minh! Thật sự là chán ghét mà! Xem ở hành vi của các vị trước đó, tôi sẽ cho các vị một lời khuyên. Hiện tại các vị đang ở khu vực phổ thông của Vạn Thú Sơn. Nhìn xem tuyến đường thì hẳn là các vị đang muốn đi tới trận địa Vân Lôi trước mặt để tìm Vân Lôi Mộc đúng không?"
"Trận địa Vân Lôi có một con Cổ Hồn thú vạn năm tu vi hồn lực, đây là lão đại ca tại vùng này của chúng tôi, ông ấy tên là Bôn Lôi Thú. Chúng tôi xưng ông ấy là Lôi lão đại. Thực lực của Lôi lão đại rất mạnh! Ông ấy đã để mắt tới các vị, nên chỉ cần các vị dám bước vào trận địa Vân Lôi một bước, vậy các vị sẽ lập tức gặp phải vạn lôi oanh đỉnh!"
"Ông ấy cũng sẽ không giống như chúng tôi đâu, sẽ không chơi đùa cùng với các vị!"
"Nếu như các vị không có chuẩn bị thì cũng đừng đi tới đó! Nhất là tiểu soái ca nhân loại như cậu! Khuôn mặt non như thế mà bị điện giật một chút thì nói không chừng sẽ biến thành than cốc!"
Vân Diễm Hồ đi đến bên người Vương Triệt và dùng cái đuôi xinh đẹp chọc chọc vào lưng anh.
Vân Diễm Hồ cười hì hì một tiếng rồi nói tiếp: "Hiện tại các vị là một đội ngũ có thành tích cực kỳ tốt! Cho nên đã có mấy vị lão đại tại khu vực hạch tâm chú ý tới các vị rồi, vì vậy các vị đừng có để bị đào thải ở chỗ này. Hãy tranh thủ thời gian đổi lại tuyến đường đi thôi."
Đám người nghe xong liền trầm mặc một trận.
Thẩm Minh Loan nhíu mày nói: "Những gì mà nó nói hình như không phải là giả... Trận địa Vân Lôi đúng là có một con Bôn Lôi Thú, Võ hồn U Trì của tôi thiên hướng về nước nên sẽ phòng ngự không được."
Vương Tạp nói: "Nhưng mà các tuyến đường khác chúng ta đều không biết và cũng có nguy hiểm nhất định."
Vân Diễm Hồ cười khanh khách vài tiếng rồi nói: "Đồ đần! Dù sao mấy tuyến đường đó cũng tốt hơn so với trận địa Vân Lôi mà! Tôi nói cho các vị biết, đã có mấy chục tiểu đội nhân loại tiến vào đó và tất cả đều bị đưa đi rồi! Vân Lôi Mộc cũng không phải là thứ dễ dàng nắm lấy như thế đâu! Muốn thông qua khảo nghiệm của Lôi lão đại thì cũng không có đơn giản như vậy!"
Những gì Vân Diễm Hồ nói ra là thật hay giả thì cũng không ai rõ ràng.
Nhưng xác thực không giống như là giả.
Bạch Tiểu La hỏi: "Bạn học Vương, cậu cảm thấy như thế nào?"
Vương Triệt cười nói: "Đương nhiên là phải đi xem một chút rồi! Con tiểu hồ ly này nói đến hung ác như thế thì chẳng phải là đang muốn kích động chúng ta hay sao? Đúng không hả? Có phải vị Lôi lão đại kia đã phái mi tới đây nói vậy phải không?"
Vân Diễm Hồ: "..."
Thẩm Minh Loan hỏi: "Bạn học Vương, cậu thật sự muốn tiếp tục đi tới trận địa Vân Lôi sao?"
Vương Triệt gật đầu nói: "Đi chứ!"
Vân Diễm Hồ lạnh lùng hừ một tiếng và khẽ hỏi: "Tại sao vậy?"
Vương Triệt nói: "Không có gì, chủ yếu là do ta ngứa da nên ta mới muốn đi cảm thụ một chút tư vị của vạn lôi oanh đỉnh ấy mà!"
Đám người: "..."
Vân Diễm Hồ: "..."
Vào lúc đám người Vương Triệt đang chuẩn bị tiến về trận địa Vân Lôi thì ở một bên khác, Tiểu Mao Trùng đang mang theo Hùng Bảo và Từ Lực Kiếm đi cùng với đám hồn sủng tiến vào Vạn Thú Sơn.
Đương nhiên, hồn sủng tiến vào Vạn Thú Sơn sẽ tốt hơn nhiều so với nhân loại.
Nếu như thay đổi một cái thuyết pháp, Cổ Hồn thú trong Vạn Thú Sơn chính là đang dùng ánh mắt lão tổ tông để nhìn đám hậu bối hồn sủng.
Liền xem như hồn sủng có dáng dấp vớ va vớ vẩn, nhưng chỉ cần cùng loại chủng tộc thì khẳng định đều được Cổ Hồn thú yêu thích.
Lần thứ nhất tiến vào Vạn Thú Sơn nên Tiểu Mao Trùng, Hùng Bảo và Từ Lực Kiếm vẫn chưa quen thuộc \ với nơi đây.
Nhưng Vương Triệt đã nói rằng bọn chúng cứ đi theo đại bộ phận hồn sủng là được rồi.
Thế là Tiểu Mao Trùng liền mang theo hai đứa tiểu đệ đi theo đại bộ phận hồn sủng.
Cổ Hồn thú trong Vạn Thú Sơn sẽ chỉ dẫn cho hồn sủng tiến lên để tìm kiếm được Cổ Hồn thú tiền bối cùng chủng tộc với mình.
Rất nhanh sau đó, Tiểu Mao Trùng đã gặp được Cổ Hồn thú cùng chủng tộc sâu ăn lá với nó là Thanh Linh Điệp.
Thanh Linh Điệp cũng không giống như Lục U Điệp thời hiện đại.
Tại thời cổ đại, Thanh Linh Điệp là hình thái tiến hóa của Thanh Thanh Trùng.
Khi chưa có sinh mệnh hồn ước, Hồn thú muốn tiến hóa là rất khó khăn.
Không giống như thời hiện đại, Tiểu Mao Trùng chỉ cần mười năm tu vi hồn lực thì liền có thể tiến hóa thành Lục U Điệp.

"Hả? Đã nhiều năm như vậy rồi thì ta mới nhìn thấy được một con Thanh Thanh Trùng tiến đến Vạn Thú Sơn!"
Thời điểm Thanh Linh Điệp phát hiện ra Tiểu Mao Trùng thì ba tên nhóc Tiểu Mao Trùng đang thích ý chơi đùa bên cạnh một con sông.
"Ngao! ! !"
Hùng Bảo đang tu luyện Thái Cực Kình trong nước đã trước tiên phát hiện ra Thanh Linh Điệp.
Ồ, đây không phải là thân thích của đại ca sao?
Hùng Bảo lập tức nhắc nhở Tiểu Mao Trùng đang chơi đùa cùng với Từ Lực Kiếm.
Tiểu Mao Trùng nhìn sang với ánh mắt rất tò mò.
Bởi vì con Thanh Linh Điệp này rất to lớn, khi nó triển khai đôi cánh thì chí ít sẽ có chiều dài đến hơn 10 mét.
Thân bướm thon dài, trên đầu có hai cây xúc giác màu xanh lá thật dài, tại cái cằm còn có một đám râu màu xanh lá.
Toàn thân Thanh Linh Điệp là một màu xanh biếc, nhưng đôi cánh của nó lại xen lẫn màu xanh da trời và từng đạo đồ văn màu đỏ.
Tứ chi của nó rất ngắn nhỏ, nhưng lại có cảm giác mười phần cơ bắp, nhìn qua giống như là bốn khối sắt vậy.
"Ti ngô ti ngô!"
Tiểu Mao Trùng kêu lên mấy tiếng chào hỏi về phía con Thanh Linh Điệp này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận