Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 924: Sinh Vật Mộng Ảo

Thần Hỏa được Hỏa Diễm Cự Long phun ra nuốt vào, hướng về phía Thần Diễm Cự Nhân mà đánh tới.
Dưới sự gia trì của ba loại hỏa diễm này, đây chính là một chiêu mạnh nhất của bản thân Tiểu Mao Trùng.
Bên dưới huy quang diệu diệu, hỏa liên hạ xuống, nhìn qua còn có mấy phần ưu mỹ.
Ầm! ! !
Vào thời điểm hỏa liên rơi xuống, khí tức kinh khủng của hỏa diễm phảng phất như có thể thôn phệ hết thảy, hóa thành một luồng gợn sóng thực thái, phá hủy tất cả bên trong phạm vi!
Ở nơi xa, đám người Lý Vân Tụ đang quan sát trận chiến, dù cách xa như vậy nhưng bọn họ đều nhao nhao bị luồng sóng khí này chấn động.
Cả đám đều không kịp phòng ngự mà lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Ai nấy đều mang vẻ mặt hoảng sợ mà nhìn về trận chiến đấu trước mặt.
Lúc này, sau khi bị hỏa liên bạo nổ, trên thân thể của Thần Diễm Cự Nhân đã trực tiếp xuất hiện vết tích vỡ nát!
Vương Triệt thấy thế mà nhíu mày nói: "Sinh mệnh thật là ngoan cường!"
Nhưng sau khi trên thân thể Thần Diễm Cự Nhân xuất hiện sự vỡ nát, vô số địa hỏa lập tức từ bên trong thân thể nó tràn lan ra ngoài.
Tiểu Mao Trùng liền khống chế Đô Thiên Thần Hỏa Lệnh để nhanh chóng hấp thu những địa hỏa này.
Điều này khiến cho Hỏa Diễm Cự Long một lần nữa khôi phục về trạng thái ban đầu, rồi điên cuồng công kích vào Thần Diễm Cự Nhân.
Thân thể của Thần Diễm Cự Nhân đang không ngừng vỡ nát, Hỏa Diễm Cự Long vẫn ở một bên hấp thu địa hỏa và một bên công kích tiêu hao Thần Diễm Cự Nhân.
Thần Diễm Cự Nhân liên tục bại lui đã để cho Tiểu Mao Trùng thấy được ánh sáng của sự chiến thắng.
Thần Diễm Cự Nhân vừa bị phá vỡ phòng ngự rồi lại ăn phải một cái đại chiêu, và cộng thêm địa hỏa trong cơ thể nó không ngừng tràn ra ngoài rồi bị hấp thu.
Có thể nói trên cơ bản là nó đã không còn sức phản kháng.
Vương Triệt khẽ nhíu mày nói: "Cẩn thận một chút!"
Anh luôn cảm giác con Thần Diễm Cự Nhân này vẫn còn có mấy phần nguy hiểm.
"Ti ngô ti ngô!"
Tiểu Mao Trùng cũng không sợ hãi, nó cảm thấy tên to con này đã sắp không xong rồi!
Nhưng mà đúng lúc này, Thần Diễm Cự Nhân nổi giận mà gầm lên một tiếng, trong thân thể nó bỗng nhiên bộc phát ra một luồng ánh sáng mãnh liệt.
Vương Triệt cảm thấy không ổn nên hô lên: "Hỏng bét! Là tự bạo! Con Thần Diễm Cự Nhân này thế mà lại còn tự bạo!"
Tự bạo chính là một Hồn kỹ.
Các loại hồn sủng đều có được Hồn kỹ tự bạo.
Tại thời cổ đại, tự bạo gần như chính là chiêu thức mà mỗi một con Hồn thú đều sẽ sử dụng.
Bởi vì Hồn thú khi đó nhất định sẽ cần tự bạo, và chúng dùng chiêu này để làm át chủ bài cuối cùng cho mình.
Rất nhiều Hồn thú thời cổ đại khi chiến đấu với kẻ địch dị giới đều sử dụng chiêu thức tự bạo để giết địch.
Cho nên đối với Hồn thú mà nói, chiêu tự bạo này chính là Hồn kỹ được khắc sâu bên trong gen của chúng.
Nhưng khác biệt chính là, đại bộ phận Hồn thú tự bạo sẽ đồng nghĩa với tử vong.
Chỉ có cực ít bộ phận Hồn thú đặc thù sau khi tự bạo mới có thể khôi phục.
Ví như con Bạo Bạo Quả Thực cực kỳ nổi danh kia.
Phương diện khác nó đều không mạnh, và chỉ dựa vào một chiêu tự bạo để chiến đấu.
Theo sinh mệnh hồn ước được sinh ra, nhân loại cùng Hồn thú đã trở thành bạn bè, thế giới chậm rãi đi về hướng hòa bình thịnh thế.
Càng ngày càng nhiều hồn sủng nương theo thời gian trôi qua mà loại Hồn kỹ tự bạo này cũng chầm chậm bị lãng quên và không còn học được nữa.
Trong thời hiện đại, ngoại trừ một ít hồn sủng tương đối đặc thù ra bên ngoài, những con hồn sủng khác đều sẽ không biết đến chiêu thức này.
Tiểu Mao Trùng tản ra hỏa diễm để che chắn, ngay sau đó liền thấy được một màn hết sức kỳ lạ.
Tại giữa không trung nhẹ nhàng rớt xuống từng đốm nhỏ huỳnh quang.
Không gian bốn phía giống như là bị biến dạng.
Thần Diễm Cự Nhân tự bạo sinh ra sóng lửa đúng là đã nhanh chóng bị dập tắt!
Thậm chí ngay cả địa hỏa hình thành lồng giam hỏa diễm cũng nhanh chóng biến mất!
Vương Triệt liền thấy mà kinh hãi.
Đây là chuyện gì?
Vương Triệt đưa ánh mắt tìm kiếm bốn phía, sau đó anh nhẹ nhàng vọt lên và đã nhảy ra khu vực hỏa diễm, chỉ có một cỗ sóng lửa yếu ớt đánh tới.
Đối với Vương Triệt mà nói căn bản là không tạo được tổn thương gì.
Vương Triệt thăm dò bốn phía, rốt cục tại ở giữa không trung thấy được một thân ảnh nhỏ nhắn.
Đó là một con Hồn thú rất kỳ quái, toàn thân nó hiện ra tinh quang nhàn nhạt, thân thể rất tinh xảo và chỉ dài hơn 20 centimet. Nó có tứ chi nhỏ nhắn như con thỏ xinh xắn, thân thể lại là một màu trắng toát giống như tuyết đầu mùa.
Nhất là trên người nó còn lóe ra tinh quang, nhìn qua vô cùng bất phàm.
Vương Triệt hơi sững sờ tự hỏi: "Đây là loại Hồn thú gì?"
Tinh quang rủ xuống làm tan rã sóng lửa, khiến cho Thần Diễm Cự Nhân tự bạo cũng không có lan tràn ra ngoài.
Vương Triệt nhìn xem con hồn thú nhỏ kia nói: "Chẳng lẽ đây là hồn sủng của Thiên Vương ư? Nhưng xem ra không giống như là hồn sủng...
Vương Triệt thầm nghĩ: “Đằng sau đầu nó có cái đuôi, nhìn xem rất giống sinh vật mộng ảo kia, giống nhau đến mấy phần (giống Mew trong Pokemon). Nếu như nó không phải là hồn sủng, vậy đoán chừng nó hẳn là Hồn thú siêu phàm siêu hiếm. Ở bên trong dãy núi Hoành Nhạc còn có loại Hồn thú cấp bậc này sao?"
Vương Triệt hơi động trong lòng, ngược lại là anh nhớ tới tại thời điểm bên trên tàu đệm từ trường, anh đã nghe được vị thanh niên bản địa của dãy núi Hoành Nhạc nói qua, tại bên trong dãy núi Hoành Nhạc đã từng xuất hiện Hồn thú hệ yêu linh.
Nhìn qua miêu tả của vị thanh niên kia thì ngược lại là có mấy phần tương tự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận