Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 563: Dị Biến

Linh điền trồng ra rất nhanh nhưng Lục Mao Trùng ăn cũng càng nhanh.
Nhất là sau khi tu vi hồn lực của nó đạt đến ngàn năm, cộng thêm là năm loại món chính hương vị khác biệt và cần ăn đồng thời!
Cho nên nhu cầu tài nguyên này nếu là đưa cho những học sinh khác, vậy đó chính là một con số trên trời.
Ngũ Hành Diễn Thế Lục cũng không phải dễ dàng tu luyện như vậy.
Loại công pháp này tu luyện đến hậu kỳ có thể gọi là tiểu thế giới đại đạo, vì vậy khi tu luyện sẽ có độ khó rất cao thì không cần nói đến, chỉ là nhu cầu về tài nguyên tu luyện mà nếu đặt ở Tu Tiên Giới, nếu không có một cái đỉnh cấp đại tông môn đứng sau chèo chống, vậy sẽ không thể nào tu luyện nổi.
Nếu như tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung không có linh điền, vậy Vương Triệt cũng sẽ không để cho Lục Mao Trùng đi con đường tu luyện đắt đỏ này, mà anh sẽ chọn con đường tu luyện khác tuy kém hơn một chút nhưng sẽ ít tốn kém hơn cho nó.
Vương Triệt đã biết tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung có linh điền, nên anh mới cho Lục Mao Trùng lựa chọn con đường này.
Bởi vì về tài nguyên là anh có thể cung cấp được.
Nền móng nhất định phải làm tốt, đừng nhìn đều chỉ dùng hồn thực cấp thấp để luyện chế ra món chính, nhưng tại giai đoạn bắt đầu tu luyện Ngũ Hành Hồn Nguyên lại phi thường quan trọng.
Vương Triệt tất nhiên có thể dùng hồn thực trồng từ linh điền và ở bên ngoài tiến hành buôn bán, sau đó kiếm lấy số tiền lãi khổng lồ rồi mua sắm các loại món chính đã được luyện chế sẵn.
Nhưng như các món chính ở bên ngoài đó có phẩm chất không cao.
Lượng công việc trồng trọt này cũng không ít, dù trồng trọt trong linh điền cũng cần có thời gian. Mà lại còn thuộc về hành động lấy gùi bỏ ngọc nếu bán đi.
Đem hồn thực tỉ mỉ trồng tốt rồi bán đi sau đó mua nhiều món chính được luyện chế sẵn có phẩm chất bình thường thì chính là tự mình chịu lỗ vốn.
Nguyên vật liệu và món chính bán sẵn bên ngoài cũng không phải là không tốt, chỉ là không đủ tốt mà thôi.
Cho hồn sủng bình thường dùng để tu luyện là đã đầy đủ.
Nhưng Lục Mao Trùng cũng không phải tu luyện theo lẽ thường.
Tu luyện Ngũ Hành Hồn Nguyên sẽ yêu cầu năng lượng sinh mệnh cực kỳ cao, và số lượng năng lượng sinh mệnh cũng phải rất nhiều.
Cho nên Vương Triệt đương nhiên sẽ không lựa chọn làm như vậy.
Trong ngành nông nghiệp này, những sinh viên khác cũng không phải toàn năng, bọn họ không nhất định chọn ngành phụ là nấu ăn hoặc là chế dược.
Chỉ có ai hứng thú thì mới có thể đi chọn thêm chuyên ngành phụ.
Cho nên bọn họ cũng sẽ trồng hồn thực rồi sau đó sẽ đem hồn thực mình trồng được giao cho đại sảnh nông thực, và ủy thác cho Nông Hồn Sư chuyên môn tinh thông nấu ăn hoặc là chế dược, để người ta tiến hành chế biến luyện chế gia công.
Nhưng nếu như sinh viên nào có năng lực và thiên phú thật sự giống như là Thẩm Minh Loan, vậy bọn họ sẽ tự tay luyện chế dược phẩm và món chính cho mình.
Để tự mình trồng và chế biến món chính, hay luyện chế dược phẩm, không chỉ cần có trình độ nông nghiệp rất cao, mà cũng cần tinh thông cách chế biến và chế dược.
Từ đó hồn sủng do chính mình bồi dưỡng sẽ càng tốt hơn so với các hồn sủng khác.
"Chuyến đi này ta hi vọng có thể tại Lôi Minh Hồn Thổ tìm tới một chút đá hạt đặc biệt."
"Nói đến mới nhớ, tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung ngoại trừ linh điền ra thì cũng có rất nhiều loại mỏ tài nguyên khoáng sản."
"Nhưng mà suy đi nghĩ lại, nếu muốn chúng hiển hiện ra thì tựa như cũng không dễ dàng."
Vương Triệt có chút cảm thán.
Không gian của tầng thứ nhất trong Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung chính là một tiểu thế giới.
Nó có đủ các nguyên tố cơ bản của một thế giới, cho nên tất nhiên nó sẽ không thiếu thứ gì.
Mang theo Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm lên đường, Vương Triệt đi vào đường băng và đúng lúc nhìn thấy cố vấn Tần Lệ đang làm thêm nghề vận chuyển hàng không.
Khi nhìn thấy Vương Triệt thì anh ta có chút kinh ngạc.
Tần Lệ cười hỏi: "Bạn học Vương, trông cậu giống như đang muốn ra ngoài thì phải?"
Vương Triệt gật đầu, nói: "Đúng vậy, tôi muốn đi tới thành Nộ Giang để nhìn xem một chút.cố vấn Tần có thể chở tôi một đoạn đường được chứ?"
Tần Lệ cười nói: "Đương nhiên là không có vấn đề! Nhưng cậu phải đợi tôi một chút, bởi vì sinh viên muốn đi tới thành Nộ Giang còn có rất nhiều, vậy cậu đang muốn đi thám hiểm khu vực Lôi Minh Hồn Thổ sao? Hay là chỉ đi du ngoạn thôi?"
Vương Triệt hỏi: "Du ngoạn à? Chỗ đó còn có thể đến để du ngoạn sao?"
Tần Lệ nói: "Đương nhiên là có thể rồi, tình hình của Lôi Minh Hồn Thổ đã qua đi một tháng, khu vực bên ngoài chỗ đó cũng đã ổn định lại, và còn hấp dẫn một nhóm lớn Hồn thú hệ lôi điện trong tự nhiên đi qua. Tôi nghe nói có khả năng sẽ hình thành một khu dã ngoại mới. Cảnh sắc khu vực đó hình như cũng rất được đấy. Lôi vân cuồn cuộn, có một loại cảm giác của ngày tận thế, nhưng lại không có gì nguy hiểm."
"Việc này khiến cho rất nhiều sinh viên đều rất trông chờ, một vài người nổi tiếng trên internet còn đến đó để chụp ảnh check-in nữa đấy!"
"Nhưng càng tới gần bên trong khu vực Lôi Minh Hồn Thổ thì sẽ càng nguy hiểm hơn. Vì bên trong khu vực đó có rất nhiều Hồn thú hệ Lôi điện chạy ra từ Lôi Minh Hồn Thổ, hơn nữa chúng đều bị cuồng hóa, nên thực lực và tính công kích của chúng đều cực kỳ mạnh."
"Tại khu vực trung tâm, tôi nghe nói là do con hồn thú hệ lôi cường đại kia tiến hóa mà ảnh hưởng đến. Rất nhiều thảm thực vật và vùng núi xung quanh đều sinh ra dị biến, và tài nguyên xung quanh cũng phát sinh biến hóa đặc biệt. Cho nên khu vực trung tâm cũng là một chỗ thám hiểm rất tốt."
"Nhưng nếu chỉ một mình đi vào thì sẽ rất nguy hiểm."
Vương Triệt hỏi: "Vậy còn Lôi Minh Hồn Thổ thì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận