Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 546: Một Truy Cầu Vĩnh Hằng

Cùng lúc đó, thầy Nham Sơn cũng dẫn theo Vương Triệt đến nơi này.
Nhìn thấy một màn này mà ông ấy hơi chút sững sờ thốt lên: "Thật sự thành công sao?"
Vương Triệt ngược lại không có bao nhiêu giật mình, vì chuyện này thành công là rất bình thường.
Bản thân độc bảo của Độc Mạt Oa đã không dễ lấy, nên bọn họ rất khó nghĩ đến bọn người Khổng Thập Cẩm và Vân Phi Mặc sẽ âm thầm mai phục rồi xuất thủ.
Nếu lại thêm vài thủ đoạn để nới lỏng sự cảnh gác của bọn họ thì cũng rất dễ dàng đắc thủ.
Vương Triệt nói: "Tính cảnh giác của bọn họ không cao lắm, nhất là sau lần giáo huấn vừa rồi đã để cho bọn họ có một ấn tượng đối với đám tân sinh viên chúng em, bọn họ cho là chúng em sẽ không dám làm gì."
Nhưng lúc này, Vương Triệt lại dời ánh mắt đến trên thân Độc Mạt Oa ở phía xa xa.
Có thể nhìn thấy một con Độc Mạt Oa vẫn là chuyện khá hiếm thấy.
Nhất từng đống độc bảo ở trên lá sen của Độc Mạt Oa.
"Làm sao lại nhiều độc bảo như vậy..."
Vương Triệt như có điều suy nghĩ khi nhìn vào con Độc Mạt Oa này.
Cùng lúc đó, tại một bên khác.
Sắc mặt Mạc Nam đã dần dần khôi phục nói: "Bọn nhóc này… Xem ra đám tân sinh viên này đã có cao thủ chỉ điểm, nếu không dựa theo tình huống vừa rồi thì bọn chúng sẽ nghĩ không ra biện pháp đâu. Ngoạn Mệnh Phong, dùng Phùng Châm để cắt đứt sợi dây cỏ kia cho ta, sau đó lấy hàng về!"
Ngoạn Mệnh Phong lập tức vung ra từng ngòi ong bén nhọn sắc bén về phía con Linh Lung Kiêu nơi xa.
Nó muốn cắt đứt Thiết Tuyến Thảo.
Đinh đinh đinh...
Linh Lung Kiêu liên tục né tránh ở giữa không trung.
Ngòi ong dày đặc nên đại bộ phận đã đâm cho Thiết Tuyến Thảo gãy mất.
Nhưng một vài cái ngòi ong đã đánh trúng viên độc bảo kia, trực tiếp xuyên thấu độc bảo và bay đến bờ bên kia, nọc độc bên trong nhanh chóng chảy ra...
Thấy vậy thì sắc mặt Mạc Nam liền trầm xuống, vì anh ta biết mình chỉ có thể lại lấy thêm một khối khác.
Anh ta hạ lệnh cho Ngoạn Mệnh Phong lần nữa, lập tức để cho nó lại mang về một viên độc bảo.
Nhưng mà lúc này, Độc Mạt Oa đã giải cứu xong đám tiểu đệ của nó và đã quay trở về.
Vừa nhìn thấy có một tên trộm lấy đồ vật của mình thì nó lập tức nổi giận.
Nhất là sau khi nó nhìn thấy có một viên độc bảo của mình đã bị phá nát.
Quả thực giận không chịu được!
"Oa cô!"
Hình thể Độc Mạt Oa lớn gấp mấy lần so với Qua Độc Oa, chỉ thấy nó từ trong hồ nước nhảy lên.
Độc Mạt Oa bỗng nhiên lăng không mà ra chiêu ngay trên mặt hồ.
Trong chốc lát, toàn bộ mặt hồ giống như bị chấn động, vô số hồn thú và hồn sủng lặn núp dưới nước đều bị đánh cho tung bay lên cao.
Sóng lớn nhấc lên cao mấy chục mét, sau đó ập về phía trước.
Hai nhóm sinh viên bên bờ nhìn thấy cảnh này mà ngây ngẩn cả người.
Bọn họ không nghĩ tới con Độc Mạt Oa kia lại mạnh đến như vậy.
Sóng lớn kinh khủng đánh tới này sợ là uy lực rất bất phàm!
Hơn nữa còn phóng về phía Ngoạn Mệnh Phong đang muốn tiếp tục chơi lén.
Mạc Nam thấy vậy liền không nói hai lời, sau lưng anh ta mọc ra hai cánh và Võ Hồn lập tức hiện ra, sau đó liền phụ thể.
Mạc Nam lấy tốc độ cực nhanh để bay đi tiếp ứng Ngoạn Mệnh Phong, lúc này thu thập độc bảo đã không còn trọng yếu.
"Trở về đi, không cần lấy nữa!"
Mạc Nam lập tức dùng sự cảm ứng tâm linh để ra lệnh.
Ngoạn Mệnh Phong vốn còn muốn thử sức, nhưng sau khi nghe được mệnh lệnh thì cũng chỉ có thể trở về.
Sóng lớn đánh tới, lấy tốc độ của Ngoạn Mệnh Phong thì khó mà trốn tránh, nên nó đã bị đuôi sóng đánh trúng mà bị đập bay ra ngoài.
Thấy thế Mạc Nam cảm thấy không ổn, anh ta nhanh chóng bay ra ngoài.
"Oa cô!"
Độc Mạt Oa rơi trên mặt hồ, trong miệng phun ra một luồng nước xoắn ốc, mang theo thanh thế kinh khủng nhắm ngay vào Ngoạn Mệnh Phong vừa bị đánh bay ra ngoài.
Lần này nếu như nó bị đánh trúng thì sẽ rất nguy hiểm.
"Ngoạn Mệnh Phong!"
Tại thời khắc mấu chốt, hồn dực phía sau lưng Mạc Nam đã nhanh chóng gia tốc, cuối cùng anh ta đã kịp đón lấy Ngoạn Mệnh Phong.
Nhưng anh ta cũng đã bị chiêu súng bắn nước xoắn ốc skia ượt qua người, toàn thân ướt sũng rồi ngã xuống đất.
Các bạn học của Mạc Nam tranh thủ thời gian đỡ được anh ta.
Cảnh này để cho đám sinh viên bên Khổng Thập Cẩm cực kỳ kinh ngạc, và cũng cực kỳ cảm khái.
Đại khái bọn họ không nghĩ đến Mạc Nam thế mà có thể vì hồn sủng của mình mà làm đến nước này.
Vương Triệt nhìn về phía thầy Nham Sơn bên cạnh, hỏi: "Anh chàng Mạc Nam này rất không đơn giản phải không ạ?"
Thầy Nham Sơn nói: "Sinh viên năm ba của trường đại học tổng hợp Bắc Giang chính là thành viên chủ lực trong đội hồn sủng đối chiến của trường đại học tổng hợp Bắc Giang."
Vương Triệt gật đầu nói: "Đã là thành viên chủ lực vậy sẽ rất không đơn giản."
Có thể tại thời khắc mấu chốt này mà đứng ra cứu hồn sủng của mình, nếu là sinh viên bình thường thì sẽ không có loại can đảm và quyết đoán này.
Mà Có thể trở thành thành viên chủ lực của đội hồn sủng đối chiến tại trường đại học hàng đầu, vậy tất nhiên là phải đi theo đội ngũ để chinh chiến rất nhiều trận đấu, nên khẳng định là các phương diện của bọn họ đều đã trải qua khảo nghiệm.
Thầy Nham Sơn cảm thán nói:
"Không sai, đây cũng được như là bài học cho bọn họ. Dù ngành nông nghiệp chúng ta chuyên làm ruộng, nhưng bồi dưỡng hồn sủng vẫn như cũ là không thể thiếu."
"Ràng buộc sinh mệnh giữa nhân loại và hồn sủng là một truy cầu vĩnh hằng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận