Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1372: Mất Tích

Trên tường thành, một vị nam tử mang theo chiến khôi màu băng lam phát ra thanh âm trầm thấp:
"Nhân dân tại nội bộ thành thị đã rút đi, hành tỉnh Băng Ha của chiến khu Cổ La đã có một phần ba khu vực bị băng phong. Nếu nhân dân trong thành thị muốn hoàn toàn rút lui thì chí ít còn cần đến thời gian một ngày, như vậy tuyến đường cứu viện mà chúng ta đang xây dựng sẽ cần chúng ta tạm thời thủ vững tòa thành thị này trong sáu giờ, lúc đó mới có thể bảo đảm an toàn cho nhân dân rút lui."
Một vị đội viên nhịn không được mà nhỏ giọng hỏi:
"Đội trưởng, chúng ta chỉ là quân biên cảnh thôi mà... Tôi còn nhớ sau khi tin tức hàn triều truyền đến chỗ chúng ta thì không phải quân Tuyết Kỳ đã điều động khế hồn sư vương bài tiến đến trấn thủ khắp nơi trên biên ải của Cực Bắc Băng Nguyên hay hao? Dù cho hàn triều bộc phát thì bọn họ chắc hẳn cũng sẽ có năng lực khống chế lại thôi."
Đây là quân biên cảnh chỉ phụ trách thủ vệ thành thị.
Đội trưởng thản nhiên nói: "Không sai! Chính vì đã có bọn họ trấn thủ nên hàn triều bộc phát mới bị chặn lại. Khi chúng ta đạt được tin tức thì cường độ hàn triều tại Cực Bắc Băng Nguyên lần này đã đạt tới cấp 10, là cấp độ cao nhất trong lịch sử. Nếu như không có bọn họ ngăn cản thì hiện tại tòa thành thị này đã bị đóng băng như hành tỉnh Băng Ha rồi."
Nghe được điều này mà các quân sĩ đều thở ra một hơi.
Mấy vị quân sĩ nhỏ giọng trò chuyện với nhau:
"Hàn triều lần này quá kì quái! Hơn nửa năm trước tôi vẫn nhớ có vài vị Thiên Vương đã dẫn đội xuất phát từ nơi này của chúng ta để tiến về Cực Bắc Băng Nguyên nhằm điều tra tình huống cụ thể. Nhưng làm sao mới qua nửa năm mà lại đột nhiên bạo phát ra hàn triều nữa chứ?”
“Trong mấy năm qua chúng ta ở bên này có nhiệt độ không khí đúng là càng ngày càng thấp đi, nhất là tại nội bộ của Cực Bắc Băng Nguyên. Đã có không ít hồn sủng hệ hàn băng chạy ra ngoài, nghe nói là do ở bên trong xuất hiện một tòa cung điện. Tình huống cặn kẽ đã bị phong tỏa, không biết hàn triều lần này có liên quan đến tòa cung điện kia hay không?"
Bên trong cuộc trò chuyện xen lẫn mấy phần tâm tình bất an đang bị đè nén.
Vị đội trưởng kia thì trầm mặc không nói gì.
Vào lúc này, giữa không trung bỗng nhiên hiện ra một đạo thân ảnh.
Vị đội trưởng thấy thế thì lập tức cung kính nói: "Hàn Cực Thiên Vương, tại sao ngài lại đến đây?"
Các quân sĩ còn lại lập tức không nói gì mà mang vẻ mặt trang nghiêm.
Hàn Cực Thiên Vương mang vẻ mặt bình tĩnh, nói: "Tôi đến thủ thành! Hàn triều lần này tương đối nghiêm trọng, trừ các cậu ra thì tôi cũng có nghĩa vụ đến đây trấn thủ! Yên tâm đi, chỉ cần trấn thủ được sáu giờ là chúng ta sẽ an toàn rút lui."
Nghe nói như thế thì rất nhiều quân sĩ nhẹ nhàng thở ra trong lòng.
Ngay cả Thiên Vương cũng đã tự mình đến đây thì chắc hẳn sẽ không có vấn đề.
Ở dưới chân Hàn Cực Thiên Vương còn có một con Cự Long màu băng lam dài đến mấy trăm mét.
Đây là Thiên Sương Cự Long mười vạn năm tu vi hồn lực, là hồn sủng của Hàn Cực Thiên Vương, và cũng là một con hồn sủng phi thường nổi danh tại châu Băng Nguyên.
Cái bóng to lớn của nó bao trùm mặt đất để cho đám quân sĩ trên thành có tâm tình an định hơn rất nhiều.
Hàn Cực Thiên Vương mang vẻ mặt lạnh lùng đến đáng sợ, nói:
"Hàn triều lần này là lần bộc phát có uy lực không tầm thường nhất từ trước đến nay. Sau thời cổ đại thì mới chỉ bạo phát ra hai lần hàn triều cấp độ 10, và đây là lần thứ hai."
"Mọi người hãy lập tức khởi động trang bị phát nhiệt bên trong áo giáp và gọi ra hồn sủng để tiến vào trạng thái tác chiến đi. Hàn triều đánh tới với tốc độ không thua gì một con tàu đệm từ trường cao tốc đâu! Chớ có chủ quan!"
Các quân sĩ lập tức bắt đầu khởi động áo giáp trên người.
Đây là áo giáp quân đội đặc chế do khoa học kỹ thuật thời hiện đại kết hợp với lực lượng Võ Hồn để tạo thành. Tại thời điểm Khế Hồn Sư chưa đạt tới cấp 70 và còn chưa có siêu thú hồn trang thì sau khi mặc vào sẽ có được năng lực tác chiến siêu cường.
Đối với quân sĩ mà nói, hồn sủng và bọn họ đều đã có độ thống nhất cực cao, và chúng đều là hồn sủng hệ hàn băng gồm Băng Sương Tuyết Thú và Sương Minh Điểu dùng để tác chiến trên lục địa và bầu trời.
Nhìn thấy từng vị quân sĩ đã chuẩn bị xong thì Hàn Cực Thiên Vương đầu tiên là bay quanh tường thành một lần rồi mới ngồi xuống trên đầu Thiên Sương Cự Long và nhìn về phía trước.
Thiên Sương Cự Long phát ra một tiếng long ngâm mênh mông rồi truyền âm: "Lão Hàn, thật ra ông và tôi đều rất rõ ràng làm như vậy là không có ý nghĩa!"
Tiếng long ngâm mênh mông anh dung vang dội tại thế giới băng hàn này, làm cho đám quân sĩ thủ thành có thêm mấy phần nhiệt huyết.
Thiên Sương Cự Long nào đạt tới 30 vạn năm tu vi hồn lực sẽ là biểu tượng tại châu Băng Nguyên.
Hàn Cực Thiên Vương khẽ thở dài rồi nói:
"Chỉ có làm thì mới biết được thôi. Đợt hàn triều lần này cũng chỉ vừa mới bắt đầu. Bên kia đã đưa cho ta tin tức không đơn giản, Lưu Ly dẫn đội gồm ba vị Thiên Vương đều đã mất tích tại Cực Bắc Băng Nguyên. Chiến lực của chúng ta đã bị tổn thất cực lớn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận