Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 551: Không Xứng Để Biết Tên Tôi

Vương Triệt nhìn về Cự Chiểu Độc Oa ở phía xa xa.
Đúng lúc này, con Cự Chiểu Độc Oa kia cũng quay đầu lại và nhìn anh một chút.
Vương Triệt như có điều suy nghĩ.
Vương Triệt nói với Lục Mao Trùng: "Xem ra là phần thưởng kèm thêm rồi. Chiêu phun tơ của mi hẳn là sẽ có thể tiến giai. Ta cũng không biết chiêu phun tơ của mi sau này sẽ trở nên mạnh đến cỡ nào ? Viên độc bảo này sau khi trải qua luyện chế, nói không chừng sẽ có thể để cho mi có khả năng miễn dịch nhất định đối với các loại chất độc."
"Ti ngô !"
Tôi nhất định phải mạnh lên.
Lục Mao Trùng nghiêng đầu kêu và nó đã hiểu được đơn giản ý nói của Vương Triệt.
Vương Triệt đem viên độc bảo có ý nghĩa không bình thường này bỏ vào bên trong huy chương nhỏ của Lục Mao Trùng.
Sau đó anh mang theo Lục Mao Trùng đi về hướng các bạn học ở nơi xa.
Nhưng lúc anh đi được một đoạn thì giữa đường đã bị người ngăn cản.
Khổng Thập Cẩm nhìn xem người cản đường trước mặt mà cười nói: "Ô kìa, đây không phải là Nam Ca sao? Anh lại xảy ra chuyện gì nữa rồi? Tại sao lại biến thành cái dạng này vậy? Trông có vẻ như kinh nghiệm dã ngoại của các anh còn có thể tăng lên đó nha! Các anh đã gặp phải nguy hiểm gì rồi à?"
Lúc này toàn thân Mạc Nam đã ướt sủng, sắc mặt anh ta hơi chút trắng bệch, nhưng vẫn còn tại đỉnh phong.
Mạc Nam cười nói: "Ngã một lần thì sẽ khôn hơn một chút! Hôm nay tôi nhận thua, nhưng đám nhóc các bạn không thể nghĩ ra được cách này. Là ai đã dạy các bạn? Để chođám nhóc các bạn có can đảm đi hãm hại tôi? Rồi còn biết được là tôi đang cần độc bảo của Độc Mạt Oa nữa, sau đó trước một bước mà chờ ở đây gài bẫy tôi! Lợi hại đấy!"
Anh ta vừa mới hồi phục lại tinh thần, thiếu chút nữa còn cho rằng trong đội của mình đã có nội gián.
Cho nên mới bị xem thấu mục đích mà nh ta đến đây.
Nếu không thì sẽ không có khả năng gài bẫy anh ta như vậy.
Nhưng sau khi ngẫm lại một hồi thì Mạc Nam cảm thấy rất không có khả năng này.
Vì bạn học trong câu lạc bộ của anh ta và đám tân sinh viên mới này cũng không có bất cứ quan hệ gì, vậy làm sao có thể tiết lộ ra được?
Đám người Khổng Thập Cẩm nghe xong thì lập tức cười vui vẻ.
Trong lòng bọn họ càng là có loại cảm giác kiêu ngạo như che chở.
Bởi vì đã có đại thần đến gánh team nên bọn họ xử lý rất nhẹ nhàng.
Vân Phi Mặc đi tới và cười nhạo nói: "Vậy chúng tôi cần gì phải nói cho anh biết? Đã nhận thua thì cũng đừng có chặn đường!"
Mạc Nam nhìn Vân Phi Mặc một chút, nhất là nhìn thấy hai tay của cô nên lập tức cảm thấy càng thêm thú vị.
Hai tay Vân Phi Mặc thế mà không có bất kỳ thương thế gì.
Điều này đã nói rõ cô căn bản không có nhặt lên độc bảo mà anh ta cố ý làm vỡ rồi ném ra.
Vân Phi Mặc hoàn toàn không có trúng chiêu.
Theo Mạc Nam, lấy kinh nghiệm non nớt của đám tân sinh viên Vân Phi Mặc, thì sẽ không có khả năng không trúng chiêu.
Chỉ có khả năng là trong nhóm bọn họ đã có người hiểu rõ hành động của anh ta.
Mạc Nam tìm kiếm một hồi trong đám tân sinh viên, ánh mắt anh ta bỗng rơi vào trên người Vương Triệt.
Khổng Thập Cẩm và rất nhiều bạn học bên này thấy vậy thì lập tức sửng sốt, ánh mắt gã Mạc Nam này đủ sắc bén a!
Nhìn một chút liền có thể nhận ra Vương Triệt rồi sao?
Mạc Nam bỗng nhiên cảm thán một câu: "Vị bạn học này có vẻ rất lợi hại đó!"
"Anh..."
Khổng Thập Cẩm, Vân Phi Mặc và mấy vị bạn học đang muốn lên tiếng thì liền ý thức được cái gì.
Mạc Nam rất hứng thú mà nhìn thẳng Vương Triệt nói: "Thật sự đúng là cậu đã làm rồi!"
Mấy người Khổng Thập Cẩm thầm mắng một tiếng trong lòng: Gã này thật đúng là ranh ma!
Mặc Nam chỉ vừa mới đoán thử, nhưng tiếc là mấy người Khổng Thập Cẩm và Vân Phi Mặc vẫn còn quá trẻ người non dạ.
Chỉ một chút thì liền bị lộ ra.
Một vị bạn học hỏi: "Nam ca, tại sao anh lại nhìn ra được vậy?"
Mạc Nam thuận miệng nói: "Cậu xem những người khác một chút rồi nhìn lại cậu ta xem! Không nói những cái khác, chỉ là nhan sắc của vị bạn học này đã rất không phù hợp với đám còn lại rồi. Hoàn toàn không phải là một cái cấp độ. So sánh cậu ta với những bạn học khác thì tựa như là một đám nhân vật 2D ở trong truyện vậy, ngay cả tên và lời thoại cũng còn không xứng để có."
Khổng Thập Cẩm và các bạn học khác ngay lập tức cảm thấy mình đang nhận phải một kích chí mạng.
Thủy Thanh Linh lập tức nó: "Anh nói những lời thế này là đang muốn châm ngòi ly gián chúng tôi à? Thủ đoạn của các vị học trưởng như anh cũng chỉ có nhiêu đó thôi sao?"
Lúc này các bạn học khác mới phản ứng lại.
Vương Triệt ngược lại là hơi kinh ngạc mà nhìn Thủy Thanh Linh một chút, anh cũng không nghĩ tới vị nữ bạn học có chút yên tĩnh này lại bình tĩnh và thông minh như thế.
Mạc Nam cười nói: "Thế thì không có rồi! Tôi chỉ muốn làm quen một chút thôi, vì không nghĩ tới trường đại học Lâm Hải lại có một vị tân sinh viên lợi hại như vậy. Xin hỏi quý tính đại danh của vị bạn học này là gì?"
Vương Triệt nói: "Anh quá yếu nên không xứng để biết tên của tôi!"
Nói xong Vương Triệt liền đi vòng qua bọn người Mạc Nam, rồi đi về phía thầy Nham Sơn ở phía xa xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận