Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 497: Chấn Kinh

Thẩm Minh Loan trầm mặc một hồi rồi khẽ nói:
"Có thể xác định được rồi. Hiệu trưởng Cố đã nói vị tân sinh viên này chính là cậu ấy đấy! Quán quân của một châu với thiên phú chiến đấu và bồi dưỡng hồn sủng cường đại như thế, thành tích thi đua của cậu ấy chắc hẳn phải rất cao rồi chứ! Vậy tại sao cậu ấy lại chọn nhập học vào trường đại học Lâm Hải chúng ta? Mà còn lựa chọn chuyên ngành nông nghiệp nữa chứ..."
"Loại thiên tài này, cho dù là trường đại học Đấu Hồn đứng đầu nhất, hay trường đại học trung ương và trường đại học Thần Đô, vân vân... Cậu ấy đều có thể tùy ý lựa chọn..."
Quá rung động!
Ngoại trừ rung động ra thì Thẩm Minh Loan càng cảm thấy không thể nào hiểu được nhiều hơn.
Cô thật sự không nghĩ ra!
Điền Tiểu Vũ lắc đầu nói: "Không phải vậy đâu chị, quan trọng hơn là trình độ nông nghiệp học của cậu ấy cũng cao cực kỳ! Trong bài kiểm tra nhỏ năm nay, chỉ có cậu ấy là hoàn thành xong hết, mà cậu ấy còn tiện thể hoàn thành luôn bài kiểm tra thứ hai!"
Điền Tiểu Vũ nói đơn giản cho Thẩm Minh Loan nghe về tình huống ngày hôm qua một lần.
Thẩm Minh Loan càng giật mình nói: "Trình độ cao như vậy sao? Ngay cả trình độ nông nghiệp của giáo viên mà cậu ta đều có thể nhìn ra được một chút ư..."
Điền Tiểu Vũ kích động, nói: "Đúng vậy đó chị! Em thật không nghĩ tới, một vị thiên tài như vậy mà lại đến trường đại học Lâm Hải chúng ta! Cậu ta là quán quân của Khải Huyền Cup nha! Thời cấp ba, bên trong toàn bộ chiến khu và 9 đại châu lục, cũng chỉ 9 vị quán quân mới có thể so sánh với cậu ấy! Cũng chỉ có chín người thôi đó! Em chỉ biết là quán quân của châu Bắc Giang chúng ta đã trực tiếp đi đến trường đại học Đấu Hồn..."
Thẩm Minh Loan cười nói: "Khá lắm! Quán quân của một châu vậy mà lại đến trường đại học Lâm Hải chúng ta sao? Đại học tổng hợp Bắc Giang hiện tại chắc hẳn đã rơi vào trạng thái không hiểu nổi rồi? Ha ha ha!"
Điền Tiểu Vũ vừa nói vừa che ngực của mình:
"Quan trọng là bạn học Vương Triệt còn quá đẹp trai! Tính cách cũng rất tốt nữa! Vào hôm qua khi em tiếp xúc với cậu ấy, sau khi cậu ấy cảm thấy trong 12 mảnh ruộng mà mình chỉ ra có ba mảnh có thể là của giáo viên, thì cậu ấy đã chủ động nói ra là do mình đã nói sai! Lúc đó em đã cảm thấy cậu ấy rất không đơn giản rồi! Em thật sự rất ấn tượng với cậu ấy!"
"Không được rồi, vị học đệ thiên tài này quá hoàn hảo! Em không thể chịu được!"
Thẩm Minh Loan suy tư nói:
"Vị học đệ thiên tài này có tính cách xác thực rất tốt, không ưa thích quá nổi danh, thật sự rất khiêm tốn. Nếu theo như lời em nói, cậu ấy là do em đón tiếp cùng với các tân sinh viên khác. Nhưng lấy điều kiện của cậu ấy mà hiệu trưởng Cố tự mình đi tiếp đón thì chị cũng không cảm thấy ngoài ý muốn! Chuyện này tám phần mười là do chính cậu ấy yêu cầu!"
"Còn nữa, nhà gỗ nhỏ và các loại hoàn cảnh sinh hoạt, cùng với đồng ruộng được phân phối của cậu ấy cũng đều giống như những bạn học khác... Cậu ấy hoàn toàn không muốn nhận đến sự đối xử đặc biệt. Nếu không phải cậu ấy chủ động yêu cầu thì sẽ không có khả năng."
"Chuyện này rất ít gặp trong dạng thiên tài như này!"
"Nhưng từ các video thi đấu để xem xét, lúc nên ra tay thì cậu ấy lại vô cùng quyết đoán. Nhất là sau khi tiến vào vòng thứ hai, mỗi một trận đấu đều phi thường quả quyết mà không lo lắng sẽ bại lộ thực lực của mình một chút nào."
Điền Tiểu Vũ liên tục gật đầu nói:
"Chị Loan, vẫn là chị suy nghĩ chi tiết! Có một vị thiên tài như thế thì trường đại học Lâm Hải chúng ta sợ là sẽ không thể bình tĩnh nổi!"
"Ài, chờ một chút nào chị Loan! Hình như lát nữa chị sẽ gặp được cậu ấy đó! Sinh viên chuyên ngành nông nghiệp đều muốn đến khiêu chiến với chị mà! Cậu ấy hẳn là ban bốn của chuyên ngành nông nghiệp!"
"Lưu Ly Thương Loan của chị... Có phải sẽ gặp nguy hiểm rồi không?"
Vào lúc này hai người mới lấy lại tinh thần.
Như đã quay trở về thế giới hiện thực vậy...
Nhưng ngay sau đó...
Ầm! ! !
Lưu Ly Thương Loan đã té ngã trên mặt đất!
Hai người đều trợn mắt há hốc mồm khi nhìn hấy cảnh này.
Điền Tiểu Vũ chỉ vào Lục Mao Trùng lúc này đang quay đầu rời đi và hô lên:
"Chị Loan, Lưu Ly Thương Loan của chị bị đánh bại rồi kìa! Chính là do con Lục Mao Trùng kia! Vừa mới xảy ra chuyện gì vậy? Cứ như thế mà đã bị đánh bại rồi sao?"
"Cái này... chẳng lẽ đây chính là thực lực của quán quân Khải Huyền Cup tại châu Tây Nhạc ư?"
"Thật sự đáng sợ như vậy sao?"
Thẩm Minh Loan hơi có chút trầm mặc, may mắn là vừa rồi cô đã thấy được một chút tin tức từ những cái video tranh tài kia.
Nếu không thì bây giờ cô sẽ không thể tiếp thu được tình huống này.
Lưu Ly Thương Loan ngã trên mặt đất, chớp mắt đáng thương nhìn xem Thẩm Minh Loan:
"ε (┬┬


┬┬) 3"
Tôi bị đánh bại rồi! Bị đánh bại bởi một con Lục Mao Trùng nữa chứ! Hic!
Chuyện này đối với nó mà nói sẽ có đả kích rất lớn.
Vừa nãy nó đã liên tục kêu gọi Khế Hồn Sư của mình.
Nhưng khi đó Thẩm Minh Loan còn đang cùng Điền Tiểu Vũ xem video tranh tài của Vương Triệt đến nổi kinh ngạc thất thần nên mới không để ý đến nó.
Cô hoàn toàn không đáp lại lời kêu cứu của Lưu Ly Thương Loan.
Công thêm quá trình chiến đấu diễn ra quá nhanh, mặc dù video tranh tài của Vương Triệt có thời gian rất ngắn vì cũng chỉ có mấy phút.
Nhưng số lượng rất nhiều nên bọn họ càng xem càng mê...
Bạn cần đăng nhập để bình luận