Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1322: Hồn Thú Cấp Bậc Chí Tôn Vương Giả

Thái Thản Cự Thú suy nghĩ nói: "Ừm, cho nên cậu mang tên nhóc này đến chỗ của tôi là muốn tôi huấn luyện cho nó, nhằm giúp nó tiến hóa hai loại bá chủ chi lực kia đúng không? Khả năng này không được, mặc dù cùng là Cự Thú nhưng hai loại lực lượng kia muốn tiến hóa hoàn toàn thành hình thái bá chủ chi lực thì tôi làm không được."
Thái Thản Cự Thú có chút tiếc nuối nói: "Vì sẽ cần có một chút vật liệu mà thời hiện đại không tồn tại, chỉ có thời viễn cổ mới có thôi."
Vương Triệt nói: "Không cần, hai loại vật liệu kia tôi đã thu thập đủ."
Thái Thản Cự Thú: "..."
Vương Triệt nhún vai nói: "Nói ra thì rất dài dòng, đợi lát nữa tôi giảng cho ông nghe. Tôi tới đây vì muốn để nó ở chỗ này tu luyện, chờ đến khi nó đạt tới vạn năm tu vi hồn lực hoặc không sai biệt lắm là được rồi."
Thái Thản Cự Thú rất có vài phần hứng thú, nói: "Ồ? Cậu nghĩ như thế nào mà lại thả nó ở chỗ tôi để tu luyện vậy? Mặc dù hồn lực của tôi cực kỳ dồi dào, nhưng mà lại thuộc về bên trong hồn thổ, cho nên hồn lực sẽ xen lẫn một chút ma lực hắc ám. Nếu hồn sủng sử dụng trong thời gian quá dài thì sẽ rất dễ dàng chịu ảnh hưởng."
Vương Triệt nói: "Không sao đâu, tình huống nơi này của ông so với các hồn thổ khác đều muốn tốt hơn rất nhiều. Ông đã thông qua việc tu luyện Chân Vũ Lôi Kình để có thể bài trừ ma lực hắc ám trong cơ thể, mà Hùng Bảo cũng có công pháp chống cự được loại năng lượng này."
Hùng Bảo tu luyện Thái Cực kình + Cửu Dương Vô Cực Công đều là công pháp luyện thể.
Nhất là Cửu Dương Vô Cực Công thuộc về chí cương chí dương, uy mãnh bá đạo, cho nên hồn lực trong cơ thể nó tràn trề như biển. Tại bên trong quá trình tu luyện, Hùng Bảo liền có thể loại bỏ tạp chất dư thừa.
Hiệu quả còn tốt hơn so với Chân Vũ Lôi Kình.
Vì thế sẽ không cần lo lắng đến điểm ấy.
Vương Triệt trầm ngâm nói: "Đồng thời tôi để nó ở chỗ này còn nguyên nhân khác. Chủ yếu là chiêu Chân Thân Thái Thản của ông thì nó cũng biết. Chiêu này nó tu luyện tương đối chậm chạp, nếu có vị tiền bối như ông chỉ điểm thì nó sẽ tiến bộ tương đối nhanh."
Thái Thản Cự Thú: "? ? ?"
Cái gì? ! !
Nó còn có chiêu Chân Thân Thái Thản của tôi sao?
Thái Thản Cự Thú nhất tộc của tôi đến bây giờ chỉ còn thừa lại tôi thôi. Mà những vị đồng tộc tổ tiên của tôi đều có tác phong tương đối cứng rắn nên sẽ không giống với các tộc khác, bọn hắn sẽ không sinh ra huyết mạch tạp tộc mới đúng. Vậy tại sao lại nó lại có được Hồn kỹ truyền thừa này chứ?
Thái Thản Cự Thú liền mang vẻ mặt mông lung, thậm chí hắn đã bắt đầu nghĩ có phải lúc trước mình đã không cẩn thận mà lưu lại huyết mạch hay không?
Suy nghĩ một hồi lâu rồi Thái Thản Cự Thú bỗng nhiên vỗ vào mặt đất!
Vãi chưởng! Ta đã độc thân mấy ngàn năm thì từ đâu lòi ra huyết mạch của ta chứ?
Đại khái là đã nhận ra ý nghĩ trong nội tâm của Thái Thản Cự Thú nên Vương Triệt lập tức nói: "Nó không có quan hệ gì với ông hết, vì cái Hồn kỹ này được truyền thừa từ đồ giám Cổ Hồn thú! Tại thời cổ đại hẳn là đã có nhân loại hướng về ông trưng cầu rằng muốn đem lực lượng của ông truyền thừa lại đúng không?"
Thái Thản Cự Thú hơi sững sờ và suy nghĩ, sau đó mới chợt hiểu ra.
Khó trách tại sao lại thế!
Thái Thản Cự Thú nhẹ nhàng thở ra và hơi có chút kiêu ngạo nói: "Thì ra là dạng này! Không thể không nói lựa chọn của cậu cực kỳ chính xác! Chiêu Hồn kỹ truyền thừa này mà không có tộc tôi tự mình chỉ điểm thì coi như hồn thú nào có thể học được nhưng cũng chỉ có thể học đến bảy tám phần. Nếu muốn hoàn toàn nắm giữ sẽ là chuyện rất không có khả năng."
Vương Triệt: "..."
Vương Triệt nói: "Vậy tôi sẽ để nó ở đây nhé! Cách mỗi một đoạn thời gian tôi sẽ đến xem nó một lần."
Thái Thản Cự Thú vỗ vào ngực mình, nói: "Không có vấn đề! Tên nhóc này có tiềm lực vô tận, nếu thả nó ở chỗ tôi tĩnh tu một đoạn thời gian thì đối với nó mà nói sẽ có rất nhiều chỗ tốt! Nhưng mà tu luyện ở chỗ tôi là vô cùng khổ cực, đến lúc đó nó mà không kiên trì nổi thì tôi cũng sẽ không tùy tiện để nó rời đi đâu. Chí ít nó phải ở đây nửa năm trở lên."
Vương Triệt gật đầu nói: "Nửa năm đã đầy đủ!"
Có đan dược gia trì và tăng thêm hoàn cảnh nơi này cùng với Thái Thản Cự Thú bồi luyện.
Như vậy Hùng Bảo vào cuối năm nay hẳn là sẽ có thể đạt tới vạn năm tu vi hồn lực.
Vương Triệt sờ lên đầu Hùng Bảo nói: "Trong vòng nửa năm mi sẽ ở chỗ này bế quan khổ tu, và ta cũng sẽ tới thăm mi hai lần."
"Ngao ngao ngao!"
Hùng Bảo quơ quơ gấu trảo để biểu thị Vương Triệt không cần lo lắng cho nó!
Tên nhóc này có tuổi thật so với Tiểu Mao Trùng và Từ Lực Kiếm còn lớn hơn một hai tuổi.
Lúc trước Hùng Bảo đã đơn độc tu luyện hai năm tại học viện Lâm Hải, cho nên nó hoàn toàn có thể chịu được sự cô tịch.
Vì vậy Vương Triệt cũng tương đối yên tâm.
Vương Triệt lấy ra quả trứng ướp lạnh kia và dò hỏi: "Đúng rồi, tôi muốn hỏi ông một việc. Ông đã từng gặp loại trứng hồn sủng này chưa? Hoặc là tại thời đại các ông có nghe đồn về nó không?"
Thái Thản Cự Thú dùng tay gấu đỡ lấy cái cằm và trầm tư nói:
"Trứng hồn sủng à? Khí tức của nó cực kỳ đặc biệt và chính là khí tức bá chủ! Dù chưa ra đời mà nó đã có được khí tức bá chủ rồi thì đây là loại Hồn thú cấp bậc Không Thần Long. Nhưng tôi xác thực chưa tứng thấy qua. Loại khí tức băng hàn này còn có hương vị của chí tôn vương giả."
"Lấy kinh nghiệm của tôi đến xem, trong này có thể là một vị Hồn thú cấp bậc chí tôn vương giả nào đó!"
Nghe vậy mà Vương Triệt thầm nghĩ: Ta cũng đã nhìn ra được nhưng mấu chốt nó là con gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận