Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1350: Ông Cứ Nghỉ Ngơi Đi

Huỳnh Mộng Linh ôm viên hồn quả rồi vừa gặm vừa lóe lên ánh sáng trên thân.
Sau khi ăn xong, Huỳnh Mộng Linh kêu lên ô ô, trong đôi mắt nó lập tức bắn ra hai đạo ánh sáng tinh thần.
Tinh thần lực khổng lồ bắt đầu dao động, hai đạo ánh sáng tinh thần giống như máy quét mà hội tụ ra hình chiếu. Chỉ một lát sau hình chiếu liền trở thành một viên tinh cầu hình bầu dục.
Trông giống như là hình chiếu 3D vậy.
Đây là Mặc Ngọc Tinh được mô phỏng từ tinh thần lực. Nhưng phía trên nó đại bộ phận đều là mơ hồ.
Vương Triệt nhìn thoáng qua và khích lệ nói: "Ồ! Không tệ! Mi làm rất tốt dù đường đi của mi vẫn còn rất dài! Hiện tại mi hãy định vị tới vị trí của chúng ta đi!"
Đôi mắt Huỳnh Mộng Linh bắt đầu nổi lên ánh sáng nhàn nhạt, Mặc Ngọc Tinh 3D kia liền xoay chuyển.
Đại bộ phận đều là trạng thái mơ hồ nghĩa là Huỳnh Mộng Linh còn chưa ghi vào não bộ của nó tất cả vị trí của Mặc Ngọc Tinh.
Mỗi qua đi vài giây đồng hồ thì vị trí của bọn họ liền xuất hiện càng thêm rõ ràng.
Đương nhiên đây không phải là hình ảnh chân thực, vì phía trên chỉ có các địa hình đơn giản.
Do tinh thần lực trước mắt của Huỳnh Mộng Linh còn không cường đại đến mức có thể phục chế ra mọi vị trí của viên tinh cầu này.
Đây cùng loại với việc mở ra bản đồ thế giới trong trò chơi.
Vương Triệt nói:
"Cực kỳ tốt! Bây giờ mi hãy ở tại vị trí của chúng ta mà làm ra tiêu ký! Về phần tiêu ký có hình dạng gì thì chính mi tự phát huy."
"Chúng ta bây giờ không đủ cường đại, cho nên muốn khai hoang viên tinh cầu này và tìm kiếm ra tài nguyên thì trước tiên phải làm tốt ký hiệu mới được! Nếu không sau này sẽ không lại được!"
Huỳnh Mộng Linh nghiêng đầu suy nghĩ.
Thế là nó ngay trên bản đồ làm ra một cái tiêu ký hình tảng đá sáng lấp lánh.
"Đi thôi! Đi tới địa phương khác nhìn xem! Ma Cổ Mông đang tại phụ cận! Nơi này có khoáng thạch Hồn Tinh nên chắc hẳn sẽ là khu vực có tài nguyên tương đối phong phú! Đợi lát nữa ta sẽ để cho Ma Cổ Mông làm ra một cái động thiên phúc địa và lại bố trí thêm một chút trận pháp để hội tụ nhiều một chút năng lượng bản nguyên, nhằm thúc đẩy việc sinh trưởng ra thiên tài địa bảo càng hiếm hoi hơn."
Vương Triệt Mang theo Hùng Bảo trở về mặt đất, sau đó anh đặt Huỳnh Mộng Linh ở trên vai.
Vì đem theo nó sẽ có vận khí tốt hơn không ít.
Về phần khai hoang thì ngược lại cũng không gấp.
Dù sao trên Mặc Ngọc Tinh trước mắt thì ngoại trừ Vương Triệt, đám nhóc hồn sủng cùng với Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình ra bên ngoài thì đều không có sinh mệnh nào khác.
Mặc Ngọc Tinh có bước khai hoang đầu tiên là địa hình hợp quy tắc, sau đó cần định vị kỹ càng mỗi một vị trí sinh ra tài nguyên, nhất là tài nguyên ở trong lòng đất để về sau có thể tùy thời tìm tới.
"Cái khoáng thạch Hồn Tinh này không phải là một khu cuối cùng, mà chỉ là khu thứ nhất. Về sau hẳn là sẽ phát hiện ra càng nhiều khoáng mạch hơn."
Sau khi đi lên mặt đất, đi không được bao lâu thì Vương Triệt liền gặp Ma Cổ Mông đang ngồi ngẩn người trên mặt đất.
Căn cứ thương lượng giữa hắn và Thần Quang Kình, Thần Quang Kình sẽ chế tạo khu vực hải dương còn hắn sẽ chế tạo khu vực mặt đất.
Như vậy khi sáng tạo ra sinh mệnh Hồn thú thì ai cũng không kém ai.
Nhưng muốn thật sự làm được việc chia đôi thì rõ ràng rất không có khả năng.
Bởi vì Mặc Ngọc Tinh nguyên bản có nguồn nước vô cùng ít ỏi, và tất cả đều là hoang thổ.
Cho nên Thần Quang Kình muốn trực tiếp chế tạo ra khu vực hải dương thì độ khó và số lượng công trình sẽ từ từ cao lên.
2 tuần qua Ma Cổ Mông cũng đã làm đến rất mệt mỏi vì hoang thổ quá nhiều.
Thế là hai tên này liền bắt đầu thoái thác lẫn nhau mà đòi mi ba ta bảy, ta bảy mi ba.
Cuối cùng vẫn là Vương Triệt làm ra quyết định để cho Ma Cổ Mông sáu còn Thần Quang Kình bốn.
Mặt đất và hải dương tạm thời chia ra 6 và 4.
Chờ sau này sáng tạo ra sinh mệnh Hồn thú rồi lại nói đến chuyện khác.
Ma Cổ Mông nhìn thấy Vương Triệt trở về thì lập tức nói: "Tôi tính toán một cái là nhiều nhất qua đi một tháng nữa là mặt đất Mặc Ngọc Tinh sẽ sơ bộ khai hoang xong. Đến lúc đó tôi liền nghỉ ngơi trước một trận."
Trải qua gần một tuần khai hoang, Vương Triệt đã phát hiện tên Ma Cổ Mông này rất lười nhác.
Khó trách tại sao khi không có việc gì thì hắn liền thích uốn mình một chỗ để ngủ say tu luyện.
Vương Triệt cười nói: "Muốn nghỉ ngơi sao? Không có việc gì! Ông cứ nghỉ ngơi đi! Dù sao muốn đột phá trăm vạn năm tu vi hồn lực thì cũng không vội mà! Khu vực hải dương của Thần Quang Kình sau khi chuẩn bị cho tốt thì hắn sẽ bắt đầu sáng tạo sinh mệnh. Ông nghỉ ngơi mấy tháng cũng không quan trọng vì sinh mệnh Hồn thú là dài dằng dặc! Dù ông có nghỉ ngơi mấy năm thì cũng kéo không ra chênh lệch quá lớn đâu!"
Ma Cổ Mông lập tức phản bác: "Đánh rắm! Nơi này có nồng độ hồn lực cực cao, cho nên sinh mệnh Hồn thú một khi sinh ra thì chúng ta sẽ có thể chế tạo được hoàn cảnh sinh hoạt cho chúng thật tốt, như vậy tốc độ sinh trưởng của chúng khẳng định là cực kỳ nhanh chóng! Nơi này so với chúng ta tại thời đại kia còn ngon hơn nhiều!"
Vừa nói xong thì hắn liền ngẩn người dừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận