Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1343: Sáng Tạo Sinh Mệnh

Vương Triệt hơi híp mắt, nói:
"Dùng cách nói của thế giới này thì sẽ gọi là biến thân thành thánh! Và làm ngay tại viên dị tinh cầu này!"
"Bên trong Hồn thú, nếu như Hồn thú nào có thể tự mình đột phá vào trăm vạn năm tu vi hồn lực thì sẽ có thể xưng là thánh."
"Nếu hai vị muốn tại thế giới kia mà đột phá thì hai vị cần tuân thủ quy tắc của thế giới kia. Mà thế giới kia có quy tắc trước mắt là sinh mệnh hồn ước, vậy nếu hai vị muốn đột phá giới hạn trăm vạn năm tu vi hồn lực thì hai vị nhất định phải lựa chọn một vị nhân loại làm đồng bạn mới được. Nhưng lấy sự kiêu ngạo của hai vị thì khẳng định sẽ không làm như vậy. Cho nên phần số mệnh này mãi mãi sẽ không biến mất."
"Tuy nhiên, nếu như hai vị lựa chọn một vị nhân loại làm đồng bạn để có được sinh mệnh hồn ước, như vậy hai vị tuyệt đối có thể thoát khỏi phần số mệnh này. Tôi nghĩ hai vị đã có thể nghĩ tới điều này tại mấy ngàn năm trước rồi!"
Có thể ví sinh mệnh hồn ước tựa như là phiên bản.
Trước mắt đang là phiên bản sinh mệnh hồn ước 2.0.
Hồn sủng và nhân loại muốn đột phá hạn mức cao nhất thì sẽ cần ký kết sinh mệnh hồn ước với nhau. Vì sinh mệnh hồn ước có khả năng tiêu trừ thiên kiếp.
Cổ Hồn thú muốn dựa vào chính mình đạt tới trăm vạn năm tu vi hồn lực là chuyện rất khó khăn, vì chỉ là thiên kiếp mà chúng đã gánh không được.
Cũng vì những Cổ Hồn thú này quá kiêu ngạo do chúng quá cổ xưa, cho nên chúng sẽ không nguyện ý lựa chọn ký kết sinh mệnh hồn ước cùng với nhân loại.
Vương Triệt cảm thấy cũng không cần phải như vậy.
Vì bản thân sinh mệnh hồn ước chính là một con đường thông tới tiền đồ chí cao tươi sáng dành cho vô số Hồn thú.
Khi Hồn thú và nhân loại ký kết sinh mệnh hồn ước thì song phương đều có chỗ tốt. Mà chuyện này cũng không có gì khó coi.
Nhưng Cổ Hồn thú cấp bậc như Ma Cổ Mông lại không muốn cân nhắc đến loại chuyện này.
Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình đều không nói gì.
Hiển nhiên lấy trí tuệ của bọn hắn thì tất nhiên đã sớm hiểu rõ.
Nếu như bọn hắn nguyện ý thì đoán chừng từ lúc tỉnh lại là bọn hắn đã lựa chọn nhân loại trở thành Khế Hồn Sư của mình rồi.
Khi đó bọn hắn chỉ cần tùy tiện tĩnh tu chừng trăm năm thì việc đột phá vào trăm vạn năm tu vi hồn lục sẽ là chuyện nước chảy thành sông.
Thật ra Vương Triệt đã muốn nói những lời này từ rất sớm.
Đáng tiếc là nếu trước đó anh nói ra thì chắc hẳn sẽ không có nửa điểm hiệu quả.
Coi như Vương Triệt có đại biểu cho Không Thần Long thì cũng không có khả năng ngăn cản hai vị bá chủ này quyết chiến.
Nhưng lúc này lại không đồng dạng.
Vì chỉ đến khi bọn hắn biết rõ mình muốn nghịch thiên là chuyện không thể thực hiện được, như vậy quan niệm trong lòng bọn hắn mới có thể xuất hiện khe hở, từ đó bọn hắn mới có thể tiếp nhận sự lựa chọn khác.
Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình đưa mắt nhìn nhau, nói: "Tự chủ thành thánh sao?"
Vương Triệt gật đầu, nói: "Không sai! Bản nguyên chi lực của hai vị thật sự rất lợi hại, và chúng có được một điểm giống nhau chính là căn bản của sinh mệnh! Nói cách khác hai loại bản nguyên chi lực này có thể sáng tạo ra sinh mệnh."
Vương Triệt chỉ về tinh cầu phía dưới nói: "Ở tinh cầu này, nếu Tức Thổ chi lực và Nguyên Thủy chi lực của hai vị có thời gian nhất định thì sẽ có thể đản sinh ra một nhóm lớn Hồn thú mới! Những Hồn thú này đều do hai vị sáng tạo ra nên tương lai chúng sẽ tín ngưỡng hai vị. Chỉ cần đạt tới số lượng Hồn thú nhất định thì hai vị chính là thần của đám Hồn thú trên tinh cầu này."
"Mà nguyện lực từ sinh mệnh sẽ có thể giúp cho hai vị đột phá vào trăm vạn năm tu vi hồn lực. Thậm chí ngay cả Thiên kiếp cũng chưa hẳn sẽ giáng xuống!"
"Đây là biện pháp duy nhất trước mắt rất thích hợp với hai vị! Hai vị không cần ký kết sinh mệnh hồn ước cùng với nhân loại mà cũng có thể đột phá giới hạn!"
"Nhưng điều kiện tiên quyết là hai vị phải giúp tôi hơi khai hoang một chút tinh cầu này. Thật ra viên tinh cầu này có tiềm lực không nhỏ đâu."
Nói đến đây Vương Triệt bỗng nhiên im lặng để cho hai vị bá chủ này có thời gian tiêu hóa.
Vương Triệt nói một cách rất chân thành.
Viên tinh cầu này đã bị chiến khu cho rằng là hoang tinh, nhưng hoang tinh cũng sẽ có giá trị.
Chỉ là muốn vận dụng thế nào cho tốt mà thôi.
Liên Bang bên kia có trình độ hơi thấp, cho nên tầm mắt nhận biết và vận dụng đối với loại hoang tinh này còn không quá đủ.
Còn Vương Triệt thì tất nhiên là có biện pháp rồi. Do vậy anh muốn ở chỗ này chờ đợi chí ít ba năm.
Trong vòng ba năm Vương Triệt sẽ từ bên ngoài trợ giúp đám nhóc Tiểu Mao Trùng và Huỳnh Mộng Linh tăng lên một mảng lớn.
Bây giờ cơ hội đã tới nên Vương Triệt sẽ không thể bỏ qua.
Đồng thời anh còn thuận tay bố cục một phen.
Ma Cổ Mông hạ giọng, nói:
"Sáng tạo Hồn thú và sinh mệnh nguyện lực sao? Cậu nhóc nhân loại, cậu thực sự rất có can đảm khi nghĩ đến điểm này! Viên tinh cầu này có năng lượng cằn cỗi như thế, và hiện tại đã bị chúng ta phá hư không chịu nổi! Vậy cho dù chúng ta có sáng tạo ra sinh mệnh thì chúng có thể sinh tồn hay không cũng sẽ là vấn đề lớn!"
"Coi như chúng ta trợ giúp cho viên tinh cầu này khôi phục nhưng cũng không phải trong thời gian ngắn có thể làm được. Vì khôi phục so với phá hư còn khó khăn hơn nhiều."
Nói nhảm gì chứ! Phá hư là rất dễ dàng, vì chỉ mấy chiêu Hồn kỹ đánh xuống là đã làm xong!
Nhưng muốn khôi phục thì cũng không có dễ dàng như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận