Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 893: Ngoan Nhân

Cánh tay nham thạch to như cột đình kia đúng là đã trực tiếp bị tháo xuống!
Vô số đá hạt kèm theo lửa đỏ từ chỗ nối tiếp phun ra ngoài như bão cát.
Hùng Bảo lại chân đạp Vân Gian Chỉ Xích và tiếp tục dịch chuyển thân thể rồi chạy tới cánh tay còn lại của cự nham quái.
Sau đó nó lại đánh ra một cú Chấn Động Quyền.
Khí lưu mãnh liệt và lực lượng bạo động đánh vào chỗ nối tiếp, cuối cùng lại trực tiếp đánh rớt cánh tay nham thạch to lớn còn lại!
Lúc này cự nham quái liên tục phát ra tiếng gầm rống phẫn nộ.
Nó tựa như đã cảm nhận được con vật nhỏ đang ở trên thân thể mình rất khó chơi.
Rầm rầm rầm!
Sau một lát, Hùng Bảo lại tấn công giống như lôi đình, nó đánh ra hai phát Chấn Động Quyền mạnh đến cực hạn, để tiếp tục đánh bay hai chân nham thạch của cự nham quái!
Không có đôi chân chèo chống nên cự nham quái liền trực tiếp ngã xuống!
Nhanh! Quá nhanh!
Tốc độ và lực lượng được kết hợp vô cùng hoàn mỹ!
Độ thuần thục của chiêu Chấn Động Quyền này đã tạo ra uy lực ngang ngửa với Hồn kỹ ngàn năm!
Một quyền thôi mà đã có thể dễ như trở bàn tay phá nát phòng ngự cực kỳ biến thái của cự nham quái!
Tiểu đội bốn người đứng ở xa xa quan sát mà trực tiếp choáng váng!
Cái quái gì thế này?
Kia là gấu trúc sao?
Cự nham quái đã ngã trên mặt đất và phát ra từng tiếng gầm rống phẫn nộ!
Toàn thân nó bắt đầu sôi trào và nổi lên một tầng ánh sáng màu đỏ thẫm!
Địa hỏa trong cơ thể nó đang không ngừng phun ra ngoài ngoài!
Ào! ! !
Mênh mông địa hỏa bị phun ra ngoài, ngọn lửa màu đỏ thẫm gần như là trong nháy mắt bao phủ lấy Hùng Bảo!
Thấy cảnh này mà những đôi mắt quan sát ở phía xa xa đều bỗng nhiên co rụt con cậu.
Đây chính là địa hỏa được tích tụ bên trong cơ thể của cự nham quái!
Nhiệt độ của loại địa hỏa này so với địa hỏa của tầng thứ ba còn cao hơn!
Vậy con gấu trúc kia sợ là sẽ bị đốt thành tro bụi thôi!
Vương Triệt nói: "Nó muốn dùng địa hỏa để tự bạo sao? Hồn thú cuồng hóa xác thực là quá phiền phức, vì chúng đã hoàn toàn mất đi lý trí. Nó liều mạng tự bạo chỉ vì muốn tiêu diệt địch thủ."
Vương Triệt khẽ lắc đầu nhưng anh không gọi Hùng Bảo trở về.
Thần Diễm Thối Thể Thuật cũng vừa vặn đạt đến một điểm mấu chốt.
Cự nham quái sinh ra địa hỏa có uy lực cực mạnh. Nếu như có thể nhờ vào đó để đột phá thì Hung Bảo sẽ có thể trực tiếp bỏ qua tu luyện bằng địa hỏa của tầng thứ ba và tầng thứ tư.
Nguy hiểm ngược lại là có, vì tu luyện Thối Thể Thuật đều sẽ có nguy hiểm.
Nhưng so với lúc mới tập Thối Thể bằng địa hỏa thì nguy hiểm sẽ thấp hơn không ít.
Cho nên Hùng Bảo vẫn có thể kiên trì vượt qua.
Địa hỏa mãnh liệt với nhiệt độ cực cao thiêu đốt trong phạm vi mấy mét.
Hỏa diễm màu đỏ thẫm kia gần như đã hoàn toàn bao phủ lấy Hùng Bảo.
Nhìn xem mặc dù không nhiều, nhưng mỗi một tấc địa hỏa phảng phất như đều có thể thiêu đốt hầu như không còn cả một khu rừng rậm.
Vương Triệt yên tĩnh chờ đợi.
Vào lúc này, bên cạnh Vương Triệt bỗng nhiên đi tới mấy cô gái, anh xoay người lại nói: "Là các vị sao? Không phải các vị mới vừa rời đi rồi à?"
Một cô gái nói ta: "Chúng tôi vừa rồi đánh rơi một kiện đồ vật nên mới quay lại! Mà cậu không định tới cứu hồn sủng của cậu sao?"
Cô gái kia lập tức nhận ra Vương Triệt, đây chính là anh chàng đẹp trai mà lúc trước các cô đã mời vào đội của mình tại đại sảnh trong ngọn hải đăng.
Vương Triệt suy nghĩ rồi nói đơn giản: "Cứu sao? Nó đã đánh lâu như vậy thì nên thừa dịp này để tu luyện! Cứu cái gì mà cứu?"
"? ? ?"
Nghư vậy mà trong đầu bốn cô gái đều tràn đầy dấu chấm hỏi.
Đánh lâu như vậy là sao?
Con tiểu gấu trúc kia mới chiến đấu được bao lâu đâu chứ?
Chỉ mới mấy chục giây thôi mà!
Cái này thật sự rất lâu sao?
Chờ một chút! Tu luyện á?
Tu luyện cái gì chứ?
Tại bên trong địa hỏa mà còn có thể tu luyện ư?
Hồn sủng hệ hỏa diễm thì còn có thể, nhưng gấu trúc lại không phải là hồn sủng hệ hỏa diễm! Mà con gấu trúc trước mắt còn chưa có tiến hóa nữa chứ!
Một cô gái nhịn không được nên hỏi: "Cậu đang nói nghiêm túc đó hả?"
Vương Triệt cười nói: "Tôi không nghiêm túc thì là gì?"
Một cô gái khác hỏi: "Con tiểu gấu trúc kia đều đã bị cháy hết lông tóc, vậy đó không phải là kết quả của việc tu luyện bằng địa hỏa sao?"
Vương Triệt gật đầu nói: "Xem như là thế đi!"
Bốn cô gái lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.
Đúng là ngoan nhân mà!
Thế mà lại để cho một gấu trúc đáng yêu như thế tiến hành một loại tu luyện tàn khốc như vậy!
Quá bá đạo!
Quá độc ác!
Ngay cả Khế Hồn Sư của nó cũng không có dự định ra tay, cho nên bọn họ tất nhiên cũng sẽ không nhưng tay vào.
Bọn họ chỉ có thể mang theo nghi vấn đầy đầu mà đi qua một bên xì xào bàn tán.
Vương Triệt cũng không quan tâm đến bọn họ nữa vì thi đua là có quy tắc, sẽ không thể tùy tiện nhưng tay vào cuộc chiến đấu của người khác.
Cự nham quái tự bạo địa hỏacó cường độ rất cao, Vương Triệt dự đoán Hùng Bảo cần tu luyện hơn nửa giờ mới xong.
Vương Triệt giao phó: "Tiểu Mao Trùng, mi và Từ Lực Kiếm hãy đi đến bên cạnh cự nham quái để nhìn xem có bảo bối gì rơi ra hay không?"
Tiểu Mao Trùng đưa mắt xem xét Vương Triệt một chút rồi đi tới.
Vào lúc này đã qua đi một ngày thi đua địa hỏa, tình hưống của các khu vực thi đua đều đã hết sức rõ ràng.
Trong phòng chỉ huy trên ngọn hải đăng.
Đám đại lão nhao nhao mỉm cười trao đổi.
"Nhóm của Lý Vân Tụ đã tiến vào tầng thứ năm rồi!"
"Còn mấy tiểu đội của các đại học viện khác đang tại khu vực địa hỏa cuối cùng của tầng thứ tư, bọn họ cũng sẽ nhanh chóng tiến vào tầng thứ năm thôi."
"Khu vực địa hỏa của tầng thứ hai đã bị dập tắt tám phần trở lên!"
"Trước mắt, phần lớn đội ngũ đều đã lục tục ngo ngoe tiến vào khu vực địa hỏa của tầng thứ ba. Tình thế là một mảnh tốt đẹp!"
Chỉ vẻn vẹn đi qua một ngày mà thành quả lại là từng đống lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận